Danh mục

nỗi buồn chiến tranh: phần 1 - nxb trẻ

Số trang: 88      Loại file: pdf      Dung lượng: 745.12 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 9 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

phần 1 "nỗi buồn chiến tranh" của tác giả bảo minh, do nxb trẻ ấn hành, câu chuyện bắt đầu từ "mùa khô đầu tiên sau chiến tranh đến với miền hậu cứ cánh bắc của mặt trận b3 êm ả nhưng muộn màng..." mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
nỗi buồn chiến tranh: phần 1 - nxb trẻNỗiBuồnChiếnTranhHay:ThânPhậncủatìnhYêuTácgiả:BảoNinhNguồn:InternetSoátlỗivàlàmlạiebook:bun_oc&tamchecNgàyhoànthành:18/10/2015Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.ComMụclụcNghềvănchươngtiếngvậychứrấtvuiChương1Chương2Chương3Chương4Chương5Chương6Chương7Chương8NghềvănchươngtiếngvậychứrấtvuiTrướcchiếntranhgiađìnhtôisốngởmộtbiệtthựTâyđầuphốHàngĐẫy.Biệtthự,songchenchúctớigầnhaichụchộ.Batôidạyđạihọc,mẹtôidạyphổthông,vớibaanhemchúngtôi,nămngườimà“tiêuchuẩn”chỉcănphòngbachụcthướcvuông.Tầngtrệt,khôngnằmsànđược,phảikêgiườngchiếmmấtphầndiệntíchđángkể.Giữaphòngkêbànănkiêmbàntiếpkháchđồngthờicũnglàbànhọccủaanhemtôi.Mộtbànnữaởgóctronglàbànlàmviệcbanngàycủamẹtôi,bànviếtcủabatôivềđêm.Đấylànhữngcáibàncáighếthờibaocấpnhấtloạtnhưnhau,xấuxí,bấttiện,cứngquèomàọpẹp.Nhưngbêncạnhbànlàmviệccủabatôinổibậtcáitủsách.Mọithứđồđạctrongphòngchỉtủsáchấyđánggọilà“đồnộithất”.ĐãkháxưarồinhưngmàkiểutủTây.Phầntrên,saucánhcửakính,phầnlớnlàsáchtiếngnướcngoàicủabamẹtôi.VănhọchiệnđạibằngtiếngViệtchỉmộtngăn,nửalàvănhọcdịch,nửalàtácphẩmcủacácnhàvănViệtNamnổi tiếng: Nguyên Hồng, Nguyễn Tuân, Nguyễn Công Hoan, Nam Cao… nhưng không“tiền chiến”. Thơ Chế Lan Viên, Xuân Diệu, Huy Cận nhưng không “Thơ Mới”. Phầndướicủatủlàcửagỗ,luônkhoáchặt.Chẳnggìđượcbamẹtôiquýbáuchobằngnhữngcuốnsáchẩntrongđó,nhưngcólẽcũngkhônggìkhiếnsongthântôiphảiengạichúngtôichạmmắtchạmtayvàođếnvậy.Chođếnmãinăm1966,khiMỹbắtđầunémbomHàNội,tủsáchgiađìnhphảidỡrachovàorươngđểchuyểnlênnơisơtán,tôimớiđượcnhìnnhữngcuốnsáchđó.CũngvẫnlàNguyênHồng,NguyễnLanViên…nhưnglàBỉvỏ,VangBóngMộtThời,ĐiêuTàn…Rồinữa:VũTrọngPhụng,VũBằng,ThạchLam,VũHoàngChương,HànMạcTử…vàcácôngNhânvăn.Lúcbấy,chẳngđặcbiệthamhốgìvănchương,songdosựcẩntrọngcủabamẹmàtôisinhtòmò,moisáchtrongrươngrađọc.Cóthíchnhữnggìđọcđượchồiấyhaykhông,tôichẳngnhớnữa,nhưngtaivạxảyradothếthìnhớđời.Dạidột,tôiđãnhétmộtcuốnvàocặpmangtớilớptuồnchobạn.Bịthầygiáobắtquảtang.LàcuốnNgườiNgườiLớpLớpcủanhàvănTrầnDần!Hoảngsợ,nhưngthànhthậtlàtôichẳnghiểusaomàdữdộiđếnthế.Bangiámhiệu,thầy chủ nhiệm, thầy dạy văn, Đoàn Thanh niên, tất thảy trời long đất lở. Tác phẩm innăm 1955 tại Hà Nội. Hay dở chẳng dám bàn, nhưng nội dung là về bộ đội ta và toànnhữngcâuchuyệnanhhùngchiếnđấu.Rõrànglàvậy.Tấtnhiêntôichẳngdámnêucác“nhậnđịnhcánhân”ấyravớithầy,chỉdámtrìnhbàyvớibatôi.Hồiđótôiđãvôcùngmaymắn.Thầyhiệutrưởng,thầydạyvănvốnlàhọctròcủabatôi.Nhờvậy,sựthểđượcchochìmxuống.Giảiquyếtxongxuôivụviệcrồi,batôimớinóichuyện“ngườilớnvớinhau”vớitôi.Có thể nói đấy là lần đầu tiên hai cha con nói với nhau về sự đời, về chính trị, về vănhọc…Batôiđãkhôngnửavờivớitôivềnhữngchuyệnrấtkhónóiấy,dùtôimớichỉlàmộtđứanhãiranhhọctrò.Nhưngtôithấylàbatôinóivềnhữngđiềuấyvớinỗibuồnbãvànặngloâu.Nỗiloấyvềsaucònnhiềulầntrởlạitrongtâmtìnhcủabatôivớitôi,nhấtlàtôicótruyệnngắnđầutayinởVănNghệQuânĐội.Tuynhiên,loâunặngtrĩu,màbatôikhôngcảnchítôihướngvàovănnghiệp,tráilại.Thậtra,cầmbútviếtvăn,ấylàđờitôiđãtiếpbướccuộcđờicủabatôi.Lặnglẽ,gầnnhưkhônglờichỉgiáobàydạynàohết,batôiđãtruyềnchotôitìnhyêuvànănglựccảmthụvănhọc,đặcbiệttìnhyêu,lòngtựhàođốivớitiếngViệt,tiếngViệtcủađờisốngvàtiếngViệttrongvănhọc.Tôicóthểviếtvănđượctấtcảlànhờởbatôi,vànhờởsựkhuyênnhủgiúpđỡâncầncủanhữngngườibạncủabatôi:nhàvănNguyễnTuân,nhàvănBùiHiển,nhàvănNguyênNgọc,giáosưNguyễnĐứcNam,giáosưHoàngNgọcHiến…Truyện ngắn đầu tay tôi viết xong rất nhanh, nhưng gửi báo Văn Nghệ, không dùngđược.Viếtđểđó.Hơnmộtnămsau,khôngnóivớitôi,mẹtôilụctrongngănbànlấybảnviếttayđótraochogiáosưHoàngNgọcHiếnkhiôngtớichơi.Tốihômsau,trờimưa,tôiđangởnhàmộtmình,giáosưgõcửa,bướcvào,cóáotơinhưngtócvàvaiôngvẫnbịướt.Ôngnóiôngđếnvìcáitruyệnvừađọckhichiều.“Khôngđạt”,ôngnóingay.“Theothangđiểm5chỉđáng3-”.Ôngmởcặp,lấyraxấpnhữngtrangđánhmáy.“TôinhờvănthưtrườngNguyễnDuđánhmáybảnthảochoanhlầnnày.Lầnsautựmàgõlấy.Chữanhquátệ.Từnay,khiviếtvăn,anhnêndùngmáychữ”.Từnay?Nghĩalà…giáosưthấymìnhcóthểtiếptục?Tôitựhỏi,mơhồmộtniềmvuisướng.Tôinhữngmongđượcnghegiáosưnóikỹhơn,songôngchẳngchuyệnnhiều,cạnchéntràôngvề.Bắttaytôiôngbảo:“Tómlại:cáitruyệnnàythìkhôngragì,nhưnganhlàngườihìnhnhưcóthểviếtđượcvăn.Chonênđừngcósợ,cứliềuviếtđi,biếtđâuđấy.Sẽ rất cực, lại chẳng chắc đã thành, tuy vậy vẫn rất đáng để liều. Bởi vì cái đời vănchươngấymà,tiếngvậychứrấtvui,rấtkỳthú”.Tôi nhớ mãi những lời thoảng qua, như là nói cho vui ấy của giáo sư Hoàng NgọcHiến.Bằngnhữngkhuyênnhủnhưvậyvàbằngnhữngquantâmnhonhỏmàchântình,ôngđãgiúptôicóđượcmộtnỗlựcvănchươngsuốtcuộcđời.Cáinhìnkhoángđạtvàtươitỉnhcủaôngvềnghềcũngbướcđầuchotôimộttìnhcảmtốtlành,mộttháiđộbìnhthảnđốivớicôngviệcsángtác.Sựthựcthìviếtvănlàmộtnghềnghiệp(nhấtlàviếtvănxuôi),vàcũngnhưmọinghềnghiệpkháctrongcuộcsinhnhaicủaconngười,nghềviếtvăncónhữngbuồnkhổ,phiềnlụy,thấtbại,nhữngsựkỳquặcvàvônghĩalýnhưngcũngvôvànnhữngniềmvui,nhữngs ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: