Danh mục

Nỗi niềm của riêng em

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 161.53 KB      Lượt xem: 4      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đã qua rồi những năm tháng sinh viên khắc khổ. Thấm thoát mà anh giờ đây đã trở thành một người đàn ông thành công trong công việc. Ai cũng cho rằng anh được như vậy là may mắn, nhưng em hiểu đấy là sự cố gắng không ngừng của bản thân anh. Em thấy lòng mình nhẹ hẳn và vui vì điều đó bởi ngày xưa em cứ lo với tính cách của anh sẽ rất khó để thành công
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nỗi niềm của riêng emNỗi niềm của riêng emĐã qua rồi những năm tháng sinh viên khắc khổ. Thấm thoát mà anh giờ đây đã trởthành một người đàn ông thành công trong công việc. Ai cũng cho rằng anh đượcnhư vậy là may mắn, nhưng em hiểu đấy là sự cố gắng không ngừng của bản thânanh. Em thấy lòng mình nhẹ hẳn và vui vì điều đó bởi ngày xưa em cứ lo với tínhcách của anh sẽ rất khó để thành công. Có lẽ em nhầm! Nhìn vẻ bề ngoài và cáchxử xự của một người trong một giai đoạn chưa hẳn là đã đánh giá đúng con ngườicủa họ. Anh đã chứng minh cho em điều đó.Vẫn nhớ, thời sinh viên, anh là một chàng trai hiền lành, hiền đến mức chậm chạpvà thụ động. Nhưng ra trường anh hoàn toàn “lột xác” , anh nhanh chóng tìm đượccông việc và chứng tỏ khả năng của mình để rồi anh có một chổ đứng nhất địnhtrong xã hội. Thành công anh nhận được là điều đáng để em- người yêu của anh vàgia đình anh tự hào.Anh biết không?Mỗi khi đi trà chanh cùng đám bạn, chúng nó đứa nào cũng ganh tị với em: Màythì thích rồi nhé, ghẹ của mày bây giờ có của rồi, nhìn mày mà ganh tị. Chưa cócông việc mà được sắm xe, sắm quần áo thỏa thích, chẳng bù cho tụi tao. Hay tụinó còn bảo : Mày đúng là trúng số, ghẹ mày vừa có tiền, vừa cưng mày hết mực,khi nào rảnh lại dành toàn bộ thời gian cho mày, tiên còn không bằng mày nữa đấy.Em đã rất hãnh diện và vui sướng vì điều đó. Ấy vậy mà tất cả như một giấc mơkhông trọn vẹn. Những hân hoan và hạnh phúc dần dần tan biến và thay vào đó lànước mắt và niềm đau. Công việc đã cướp mất anh rồi!Em biết, em biết chứ! Đối với một người đàn ông, sự nghiệp rất quan trọng. Anhchăm lo cho sự nghiệp cũng đồng nghĩa với việc để có một điều kiện tốt hơn chogia đình sau này. Nhưng anh à, khi ta chưa bước vào cuộc sống gia đình mà anh đãhờ hững với em như vậy, liệu khi bước vào cuộc sống hôn nhân- những áp lực củacuộc sống, của công việc đè nặng lên đôi vai của hai đứa thì làm sao ta giữ lửahạnh phúc của gia đình? Hay sẽ là một sự đổ nát? Gượng ép? Em không mong điềuđó!Em đã chon cách im lặng để thời gian chứng minh tình yêu của hai đứa. Nhưng…Thời gian trôi qua, càng ngày em càng cảm nhận rõ rệt! Cảm nhận được sự xa cáchvà khoảng trống giữa hai kẻ yêu nhau. Có phải ta đang dần lạc mất nhau?Những cuộc hò hẹn, những chiều cuối tuần dành cho nhau thưa dần, những SMSvà những cuộc gọi cũng không đều đặn nữa. Tất cả anh đều bảo tại “công việc” :Em à, thông cảm cho anh nhé, tối nay anh đi gặp khách hàng. Em à, em thông cảmcho anh nhé, cuối tuần này anh đi công tác chưa về được. Em à, anh bận quá,không thể trả lời tin nhắn cho em ngay lúc đấy. Cứ như vậy, những khoảng thờigian dành riêng cho em ngày càng hạn hẹp. Những con phố quen mà ta vẫn thườngcùng nhau rong rủi bây giờ chỉ còn mình em lặng thầm lướt qua và sống lại trongnhững kỉ niệm, còn anh, ở nơi đâu? Em không còn tìm thấy! Chỉ có những khi anhquá mệt mỏi, hay những khi anh cần một người để ôm ấp anh mới lại tìm đến em,em chợt mơ hồ nhận ra mình chỉ như những cô gái bán hoa, là nơi để anh tìm vuigiây lát rồi lại đi.Em hụt hẫng và bất lực. Em đợi chờ để rồi nhận được một kết quả thê thảm đếnđau lòng. Em không muốn những món quà hằng tuần anh gửi tặng, những lẵng hoaxinh, những bộ váy sang trọng và đắt tiền, những mỹ phẩm thời thượng- Vâng!Những cái đó một thời là mơ ước của em nhưng giờ đây em không cần chúng nữa.Em chỉ mong sao anh đến đây, đến bên em thay những món quà. Thế nhưng…Anh vẫn chẳng đến dù biết hàng ngày, hàng giờ có một người con gái đang ngóngđợi. Nước mắt rơi, em cố gắng nuốt nó vào trong để không thấy mình yếu đuốinhưng em không làm được. Phải chăng con gái khi yêu thường ngốc nghếch nhưvậy anh nhỉ? Ngẫm lại… Người ta vẫn thường nói: Tương lai là một ẩn số mà ta không thể nào dự báo được.Em từng không tin điều đó vì em nghĩ tương lai phụ thuộc vào thái độ và những gìta làm được trong ngày hôm nay. Nhưng quả thật mọi người đã đúng. Tương lai làmột bức rèm bí ẩn mà không vén lên ta sẽ không biết được sau bức rèm đó chứađựng những gì. Sự thay đổi của anh chính là minh chứng cho điều đó. Làm sao đểtrở lại như lúc xưa? Làm sao anh nhỉ? Câu trả lời ở nơi anh đó!………………Một năm sau. Cô gái lên xe hoa với một chàng trai luôn bên cô những lúc cô buồnvà tuyệt vọng nhất. Anh ta không giàu có, không tặng cho cô được những món quàđắt tiền nhưng anh ta đã dành cho cô gái trái tim của mình cùng với những yêuthương, quan tâm chân thành.Vậy đấy! Con gái đôi khi người ta không nhìn vào túi tiền của người đàn ông, khiyêu thật sự họ chỉ cần một người có đủ yêu thương và làm điểm tựa cho cuộc đờihọ mà thôi!Còn chàng trai- người yêu cũ của cô. Sau khi nhìn cô gái lên xe hoa với một ngườikhác, anh mới chợt nhận ra mình đã mất tất cả. Không còn cô, anh không có aihằng ngày lằng nhằng với những tin nhắ ...

Tài liệu được xem nhiều: