Hí họa của Ryan Smith Các bạn OM thân mến. Đừng mãi chẳng được, hôm nay tớ xin comment một tí. Mong các bạn không phật lòng. Nếu nói như ai khác rằng cả hai lần triển lãm ở OM đều be bét thì không đúng. Lần đầu triển lãm IM, tớ có cơ hội đi xem, thấy có nhiều tác phẩm rất thú vị và nhiều tác phẩm khác rất hứa hẹn. Một số tác phẩm chưa thể gọi là vẹn toàn về mặt ý tứ cũng như thể hiện, nhưng nó cho thấy OM là một không gian...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
OM! Mong các bạn không phật lòng… OM! Mong các bạn không phật lòng…Hí họa của Ryan SmithCác bạn OM thân mến. Đừng mãi chẳng được, hôm nay tớ xincomment một tí. Mong các bạn không phật lòng.Nếu nói như ai khác rằng cả hai lần triển lãm ở OM đều be bét thìkhông đúng. Lần đầu triển lãm IM, tớ có cơ hội đi xem, thấy có nhiềutác phẩm rất thú vị và nhiều tác phẩm khác rất hứa hẹn. Một số tácphẩm chưa thể gọi là vẹn toàn về mặt ý tứ cũng như thể hiện, nhưng nócho thấy OM là một không gian cởi mở, là một studio nơi các nghệ sĩthử nghiệm các ý tưởng của mình. Nó khác với không khí của mộtgallery hay một không gian nghệ thuật nơi đòi hỏi sự hoàn thiện nhưngđôi khi tạo cảm giác xa lạ.Lần thư hai triển lãm TO, tớ không đi xem nên không dám bàn nhiều.Mọi người nói các bạn bị đuối, có lẽ vì hai lần triển lãm gần nhau quá.Cảm hứng mới từ cuộc sống, vào trong người nghệ sĩ cũng cần mộtthời gian tiêu hoá nhất định để trở thành tư duy.Tớ có những góp ý sau:1.Tớ thấy các bạn không giỏi về ngôn từ, vậy không nên lạm dụng chúng.Cái này không phải là xui các bạn giấu dốt mà chỉ mong các bạn đi sâuhơn vào những thế mạnh khác mà mình có. Bản thân các tác phẩm củatớ đôi khi cũng sử dụng những trò chơi chữ (cả tiếng Việt và tiếngAnh). Như tác phẩm Buổi đi vẽ ngoài trời của câu lạc bộ người nhái,Dốc tiền, The Last Party… nhưng những nghịch nghợm chữ nghĩa đóchỉ là cái vui thú ban đầu để tớ phát triển tác phẩm, không lấy đó làmcốt lõi. Nghệ thuật thị giác mà chỉ dựa vào ngôn từ thì… toi. Tớ cũngtừng có một bài học đau khi làm việc mang tính ngẫu hứng, để chínhchữ nghĩa phản lại mình, sau này tiếc hùi hụi. “Mẩu” trình diễn ngẫuhứng khi tớ làm con rùa nằm trong Văn Miếu với cái biển trên lưng“Xin đừng sờ đầu rùa” đúng là có chất “tuyên truyền” như lời Mai Chinói. Nếu như cái biển trên lưng tớ chỉ là cái biển trắng tinh hay cái bảngđen học sinh (giống của anh Phương) nơi những chữ viết đã bị chùi đithì kết quả sẽ khá hơn nhiều. Khi một số người chê bai ngày làm việc ởVăn Miếu của tớ, tớ cũng đã có những phản ứng, cũng một phần vì mọingười có những nhầm lẫn hoặc chê bai quá mức làm tớ tự ái nhất thời.Nhưng cái quan trọng là sau đó tớ lọc ra những ý hữu dụng của họ đểsuy nghĩ về tác phẩm của mình. Không phải để thực hiện lại tác phẩmmà để hoàn thiện hơn về lối tư duy cho các tác phẩm sau.Tớ thấy các bạn OM bây giờ đang cãi ỎM tỏi lên. Việc đó cũng “vui”thôi. Nhưng tớ mong đợi những tác phẩm sau này của OM (nếu có) sẽchín chắn hơn nhiều.2.Các bạn xác định mình là nghệ sĩ bụi đời. Tốt. Nhưng những người bụiđời hình như không tuyên ngôn bao giờ. Họ cứ sống theo dòng đời, bậnbịu với từng ngày mưu sinh. Để rồi người ngoài quan sát và tổng kết rachân dung họ. Tớ mong các bạn OM bận bịu nhiều hơn với các tácphẩm, hơn là ngồi vểnh râu hay bù khú để nặn ra các tuyên ngôn và rồihụt hơi chạy theo nó.3.Có một vài chi tiết trong cái được coi là Tuyên ngôn của các bạn mà tớthấy cực kỳ phản động (phản động ở đây phải hiểu theo nghĩa đi ngượclại sự tiến bộ chứ không theo nghĩa mà báo chí của ta hay dùng).“OM không cần bất kì nghệ sĩ đàn anh, curator, truyền thông, tổ chứcvăn hóa hay quĩ tài trợ nào…” Có thể các bạn nghĩ nếu các bạn có bấtkỳ một trong những thứ trên thì nghệ thuật của các bạn sẽ bị ảnh hưởngđúng không? Tớ lại nhớ lại cụm từ “nghệ thuật Đại sứ quán” mà cácnhà phê bình ở ta hay dùng để cảnh báo sự gây ảnh hưởng của các quỹvăn hóa nước ngoài lên tư duy họa sĩ ở ta khi họ bỏ tiền ra tài trợ. Xinnói thẳng, quan niệm này là sai, nó chỉ đúng ở vẻ bề ngoài. Đúng là cáctriển lãm bày ở các Đại sứ quán luôn có hơi hướng chính trị, phản đốicái này, phê bình cái kia. Mọi người tưởng là nhà tài trợ xúi nghệ sĩ làmthế. Họ chẳng xúi gì hết đâu. Vấn đề là ở chỗ các nghệ sĩ: “nếu tácphẩm của tôi đẹp bình dị, không phản bác, không gây sốc thì tôi ra cácgallery mà bày cho dễ bán, hoặc xin cái tài trợ của hội cho đẹp lòngcác cụ…” Ngược lại, các quỹ nước ngoài cũng thế: “…nghệ thuật củaanh dễ được chấp nhận, tức là anh dễ bán, dễ sống thì sao tôi lại phảibỏ tiền ra cho anh, tôi dành tiền cho những thằng khác vừa vẽ vừa lobơm xe và chạy công an (vì công an thu bơm lấn chiếm hè phố)..” Vậyở đây là sự lựa chọn, chứ đừng sợ bị thao túng hay ảnh hưởng các bạnOM nhé.“OM không cần xuất ngoại”. Ui chà. Nghe bất cần quá. Chẳng bù chotớ, nhớ vợ nhớ con mà vẫn cứ phải cắm đầu cắm cổ nộp đơn xin đi cácnơi. Các bạn và tác phẩm đã xuất ngoại lần nào chưa? Xuất ngoạisướng lắm. Được xem khắp các nơi, mở toang đầu óc, há hốc mồmmiệng. Đi nhiều mới thấy mình là con kiến bé tí xíu. Có bao nhiêu ýtưởng mình ấp ủ ở nhà, hẹn khi nào có tiền sẽ thực hiện thì người khácđã làm hết rồi. Việc “đem chuông đi đấm xứ người” cũng thế. Mìnhcũng biết được tác phẩm của mình sẽ kêu “boong boong” hay chỉ kêu“cạch” một cái rồi im. Các bạn làm tác phẩm để khoe với công chúngHà Nội, hoặc có thêm vài anh em trong Nam ra xem, rồi ba chú Tây mòđến. Vậy thì cái việc xuất ngoại (nếu có) cũng sẽ là diễn tiến hợp lý.Sao lại phải tự chặn đường mình thế.Với truyền thông: Banksy đeo mặt nạ khỉ, nhất quyết không lộ thânphận nhưng vẫn cần đến truyền thông. Nếu không có truyền thông thìtác phẩm của ông ta vẫn vất vưởng nơi các góc phố, chúng ta ở góc nàycủa châu Á làm sao biết được đến ông. Các bạn mở triển lãm mà khôngsử dụng truyền thông thì làm sao chúng tớ biết mà đến xem. Như thếkhông chỉ làm nhẫn tâm với công chúng mà còn nhẫn tâm với chính tácphẩm của các bạn. Những kênh như Soi hay Hanoigrapevine cũng làtruyền thông đấy. Hay ở đây các bạn nhầm truyền thông với “lăng-xê”ầm ĩ, “tán tụng” hoa hòe hoa sói.Hí họa của Gaping Void4.Về việc các bạn nói “Tất cả những nghệ sĩ làm viêc tại OM mà có ýđịnh quảng bá tên tuổi bản thân mình chỉ vì lợi ích cá nhân bẩn thỉu…”làm tớ thấy thắc mắc quá. Vậy là không có cá nhân gì hết à, bây giờquay lại thời hợp tác xã chăng? Tác phẩm của các bạn vẫn mang tínhđơn lẻ, mỗi tá ...