Danh mục

ÔNG GIÀ VÀ BÔNG CÚC NHỎ

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 76.50 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ba tháng trước, khi thong thả dạo trên hè phố Lê Duẩn, dọc theo công viên Thống Nhất, tình cờ ông chứng kiến cảnh một đứa bé bò ra đường ray xe lửa phía bên kia đường từ một ngôi nhà nào đó ngay bên cạnh, đúng lúc có đoàn tàu khách đang rầm rầm chạy đến. Tàu kéo còi ầm ĩ. Đứa bé dừng lại trên tấm bê tông giữa hai đường ray, ngẩng chiếc đầu trần lơ thơ tóc.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÔNG GIÀ VÀ BÔNG CÚC NHỎ ÔNG GIÀ VÀ BÔNG CÚC NHỎBa tháng trước, khi thong thả dạo trên hè phố Lê Duẩn, dọc theo công viên ThốngNhất, tình cờ ông chứng kiến cảnh một đứa bé bò ra đường ray xe lửa phía bên kiađường từ một ngôi nhà nào đó ngay bên cạnh, đúng lúc có đoàn tàu khách đangrầm rầm chạy đến. Tàu kéo còi ầm ĩ. Đứa bé dừng lại trên tấm bê tông giữa haiđường ray, ngẩng chiếc đầu trần lơ thơ tóc. Hình như nó cười.Ông đứng lặng, miệng há hốc nhưng không thể kêu lên một tiếng nào, và ngất ngã,đầu va vào gốc cây bên cạnh. Khi tỉnh dậy ở bệnh viện ông mới biết đứa bé đãđược một người nhảy ra cứu khi đoàn tàu chỉ còn cách khoảng mươi mét.Cú ngã nhẹ tưởng như bình thường, vậy mà ông phải nằm một chỗ từ bấy đến nay.Ra viện, ông ngạc nhiên thấy mình như người khác hẳn, vừa đặc biệt nhạy cảm lạivừa như u mê, đờ đẫn.Bây giờ ông đang ngồi sưởi nắng trong sân chùa Kim Liên bên Hồ Tây, chính xáchơn, một mẩu nhỏ của Hồ Tây, nơi cùng lúc bị mấy tòa nhà khách sạn nhiều tầngbằng nhôm kính chen nhau đổ bóng xuống nước. Ông khó chịu với chúng, khóchịu luôn cả mẩu hồ nhỏ sót lại ấy.Hôm nay hình như rằm nên chùa đông khách. Ông thường ra ngồi ở chùa này vì nóđẹp và cái chính là gần nhà. Ra ngồi một vài tiếng rồi về chứ chưa bao giờ ôngthắp cho nó một nén hương.Sau gần nửa giờ ngủ gật dưới nắng trong trạng thái u mê mới lạ vừa có sau tai nạn,ông chợt tỉnh khi ai đó đi ngang vô tình đá phải chân. Trạng thái u mê ấy bắt đầunhường chỗ cho sự phấn khích và nhạy cảm khác thường. Cái ông phát hiện đầutiên là không thấy hoa đại, cả hoa trên cây lẫn hoa rụng dưới đất. Đại nở theo mùanên chắc chấn nhiều ngày không có hoa, nhưng chỉ hôm nay ông mới nhận thấyđiều đó. Và nó làm ông buồn, cứ như bị ai ăn cắp cái gì đấy. Chùa mà không hoađại thì chẳng còn là chùa, đáng ngạc nhiên nữa là dường như không ai chú ý đếnđiều ấy.Vẫn như mọi ngày, khá đông người đang lầm rầm cúng khấn trước bàn thờ Phật.Một chuyện bình thường. Cái khác thường là hôm nay ông thấy có gì không ổn.Người ta khúm núm, luôn miệng cầu xin gì đó, cầu xin thành tâm và rất lâu trướcPhật. Thế mà Phật vẫn làm ngơ, lặng im và vô cảm.“Vậy Phật là người hay là gỗ?”, ông nhíu mày khẽ thốt lên thành tiếng.Ông nhíu mày cả với việc nhiều cô gái trẻ đẹp, ăn diện hợp mốt cứ lăng xăng trướcnhững ông già bằng gỗ ấy. Trước đây chắc ông thấy cảnh này không ít, nhưng saobây giờ mới chú ý và khó chịu với nó? Chắc tại cái đầu của ông, tại giờ nó trở nênquá nhạy cảm.Ông buồn bã bỏ về nhà, tới cổng chùa chợt dừng lại trước một người ăn xin cụt cảhai chân đang ngồi giữa nắng với chiếc chậu nhựa nhỏ méo mó trước mặt. Trongchậu chưa có đồng tiền nào.Đó là một ông già trạc tuổi ông, tức gần bảy mươi, mặt nhăn nheo cáu bẩn và máitóc bạc bù xù. Ông già ngước đôi mắt ươn ướt nhìn ông, nhìn cả nhiều người lúcấy đang đi ngang nhưng không ai để ý. Ông cho tay vào túi thì chợt nhớ để quênchiếc ví ở nhà.Với cảm giác như có lỗi, ông đứng thêm một lúc xem có ai cho ông kia đồng nàokhông. Người vẫn lũ lượt vào ra nhưng tịnh không một ai dừng lại, thậm chí nhìncũng không. Họ là người hay là gỗ? - ông thở dài rồi bỏ đi tiếp.Lên đến đường Yên Phụ, ông ngồi xuống nghỉ trên một trong những chiếc cột ximăng bên mép. Trời còn sớm nhưng nắng đã gắt và ngột ngạt. Sự ngột ngạt ấy giatăng bởi số lượng người xe qua lại đông đúc.Từ phía Nghi Tàm có hai cô đang chở hoa đi tới. Trước kia người ta gánh hoặc chởbằng xe đạp. Bây giờ bằng xe máy Hôn-đa. Cả hai cô còn trẻ và khá xinh, vừa đivừa chuyện trò điều gì đấy rất vui. Khi ngang qua chỗ ông ngồi, xe một cô gặpxóc, làm một bông cúc rơi xuống đất.Bông cúc nhỏ, còn tười và ướt, nằm giữa mặt đường nhựa. Đúng lúc ấy, một chiếcxe tải khổng lồ chở vật liệu cho công trường xây dựng bên cạnh đang từ từ đi lại.Thật lạ lùng, ông thấy bông hoa tội nghiệp đang run lên, vẫy vẫy những cánh hoakêu cứu. Hơn thế, hình như ông còn nghe cả tiếng kêu cứu ấy.Chiếc xe khổng lồ vẫn tiến lại gần, rất gần. Bất chợt, ông chạy ra đường, giơ caohai tay ra hiệu dừng lại. Chiếc xe phanh két, nhưng đã quá muộn. Bông hoa bé nhỏbị đè nát dưới chiếc bánh khổng lồ của nó.Còn ông, ông lại ngất ngã trên mặt đường, chỉ cách chiếc xe tải mấy mét.Tiếc lần, này do trái tim nhạy cảm hơn, ông ngất và không bao giờ tỉnh lại. ...

Tài liệu được xem nhiều: