Danh mục

PHÒNG CHỐNG BỆNH NẤM

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 139.70 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đường lây truyền của bệnh nấm da. Bệnh nấm da lây truyền theo kiểu exogen(yếu tố ngoại lai) do các nguyên nhân sau: Tiếp xúc với bào tử , sợi nấm trong thiên nhiên, không khí, đất, nước hoặc từ các nguồn khác như thực vật... Tiếp xúc với xúc vật bị nấm (mèo, chó, trâu bò...). Thông thường nhất là lây truyền giữa người và người do tiếp xúc với nha bào, sợi nấm từ tổn thương của người bị bệnh nấm, do người bệnh gãi sợi nấm, nha bào vương vãi ra quần áo, chăn chiếu (nằm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
PHÒNG CHỐNG BỆNH NẤM PHÒNG CHỐNG BỆNH NẤM 1. Đường lây truyền của bệnh nấm da. Bệnh nấm da lây truyền theo kiểu exogen(yếu tố ngoại lai) do các nguy ênnhân sau: Tiếp xúc với bào tử , sợi nấm trong thiên nhiên, không khí, đất, nước hoặctừ các nguồn khác như thực vật... Tiếp xúc với xúc vật bị nấm (mèo, chó, trâu bò...). Thông thường nhất là lây truyền giữa người và người do tiếp xúc với nhabào, sợi nấm từ tổn thương của người bị bệnh nấm, do người bệnh gãi sợi nấm,nha bào vương vãi ra quần áo, chăn chiếu (nằm chun g, tắm giặt chung dùngchung quần áo lót, giường tất, lược, mũ...). Nấm lây truyền cũng cần có những yếu tố thuận lợi như: da bị sang chấn, mồhôi lép nhép, làm bở lớp sừng, cọ sát da làm xung huyết nhất là điều kiện thiếu vệsinh, ít tắm giặt, để cho nha bào, sợi nấm bám vào da có đủ thời gian nảy nở vàphát triển thành bệnh. Yếu tố nội tại . Cũng trong hoàn cảnh điều kiện sinh hoạt vệ sinh như nhau tại sao có ngườibị mắc bệnh nấm da có người không bị mắc ? Phải chăng là yếu tố cơ địa của từngcơ thể và liên quan đến yếu tố sinh lý da, vì khả năng đáp ứng miễn dịch cơ thểvới nấm da là qua trung gian tế bào, vì vậy ở từng cơ thể có khác nhau nên có ảnhhưởng đến phát sinh phát triển của bệnh nấm da. Người ta thấy ở những người bị nhiễm nấm da có khả năn g kháng kiềm vàkhả năng trung hoà kiềm thấp hẳn so với những người bình thường và ngược lạiKNKK và KNTHK ở những người không mắc bệnh nấm da, thì cao hơn so vớinhững người bị bệnh nấm da., nghĩa là chất lượng lớp sừng của da kém thì dễ mắcbệnh nấm da. Người ta đã nghiên cứu và thừa nhận do không có sự tiếp xúc trựctiếp giữa nấm với các tế bào tạo kháng thể của hệ liên võng nội mạc nên có thểdự đoán về mặt lý thuyết là nồng độ kháng thể trong dịch thể sẽ thấp hoặc khôngphát hiện được bằng các phương pháp huyết thanh học có độ nhậy thấp. Nhưngvới các phương pháp xác định kháng thể có độ nhậy cao người ta vẫn có thể pháthiện có kháng thể kháng nấm ở trong huyết thanh. Người ta thấy ở những bệnhnhân có IgE tăng là nh ững bệnh nhân cũng có test trichophytin (+) trong 30 phútđầu . 2. Biện pháp giáo dục tuyên truyền vệ sinh cá nhân và vệ sinh môitrường: Bệnh nấm da lây truyền theo hướng trực tiếp và gián tiếp. Trong đó hướngtrực tiếp là chủ yếu. Vì vậy để đề phòng nấm da lan truyền xâm nhập vào da củacơ thể thì khâu vệ sinh cá nhân rất quan trọng. + Phải tắm rửa sạch sẽ bằng nước sạch, nhiệt độ nước tuỳ theo từng mùa,tắm dùng xà phòng phải thích hợp, tránh xà phòng có nhiều chất kiềm quá làm khôda, giảm sức chống đỡ của da (pH của da khoảng 4, 5- 5, 5). + Sau khi tiếp xúc với môi trường bẩn nhiễm khuẩn, nhiễm nấm hay dầu mỡthì phải rửa chân, tay, kỳ cọ sạch sẽ, chú ý các kẽ nếp da. + Đối với người làm công tác chế biến thực phẩm hoa quả, bia thì cần phòngnhiễm nấm men gây viêm móng, viêm da, nên phải có găng tay, chân đi ủng. Saugiờ làm việc phải rửa sạch tay chân và lau khô, chú ý ở đầu móng, nếp, kẽ tay, kẽngón chân, tất phải thay hằng ngày. + Ngăn ngừa nhiễm nấm da lây lan, khi có người bị nấm da thì nên cách ly,luộc quần áo, phơi nắng, quần áo sau khi giặt cần lộn trái trong khi phơi nắng. + Không dùng chung quần áo, giường chiếu, chăn đắp, mũ, lược, khănquàng, giầy tất. + Tránh mặc quần áo ẩm ướt, quần lót không nên dùng vải ni lông và quáchật gây xây xát, bí mồ hôi ( 80% nấm gây tổn thương da ở bẹn, mông, thắt lưng). + Khi đã xây xát phải rửa sạch bằng thuốc sát khuẩn, tránh điều kiện thuậnlợi cho nhiễm khuẩn, nhiễm nấm xẩy ra. + Không được cạo da và bôi các thuốc linh tinh như pin đèn, kiến khoang,khi bị ngứa viêm da cần đi khám chuyên khoa và điều trị theo đúng phác đồ, thờigian, đúng thuốc và liều lượng dùng. + Tránh nấm da ở đầu và tóc: cá nhân phải luôn luôn giữ sạch da đầu, tóctránh bụi, tránh ẩm ướt, cần đội mũ nón, thích hợp, tránh quá chật và quá bí phảigội đầu sạch hàng tuần, trường hợp tóc nhờn quá thì cần gội nhiều lần hơn. Khitóc khô và nhiều gầu thì nên gội đầu ít hơn. Không nên dùng các loại xà phòng gộiđầu có nhiều chất kiềm vì nó làm tóc khô và dễ rụng. Nên gội bằng nước bồ kết,xà phòng thơm xong xả bằng nước sạch, có thể gội bằng chanh, nước lá dứa, lábưởi. + Môi trường: nơi ở phải thoáng mát, nhà cửa phải cao ráo, sạch sẽ, tránhbụi bậm, nước tắm đủ dùng phải sạch (nước mưa, nước máy, nước giếng) phải cóxô, chậu, phải có dây phơi ngoài nắng. Chăn chiếu phải định kỳ giặt giũ, tránh đểẩm mốc. 3.Biện pháp phòng bệnh nấm da bằng kỹ thuật. Để chủ động trong công tác phòng chống bệnh nấm da ở nhiều n ước tiêntiến người ta đã tìm ra các biện pháp kỹ thuật để phòng nấm. Phòng nấm kẽ ởchân những người đi dầy dép thì dùng hơi focmol để diệt nấm hoặc rắc bộttalctamin- boric 10% vào kẽ chân. Quân đội Mỹ đã dùng loại bột ( foot powder)có chứa axit u ...

Tài liệu được xem nhiều: