Thông tin tài liệu:
Nói về Lôi Khai dẫn năm mươi binh mã kéo qua ngã Nam Ðô , đi như giông gió . Trời tối , Lôi Khai truyền quân lấy lương thực ra ăn rồi đi suốt đêm , không cho nghĩ .
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa-Hồi 9 Hứa Trọng Lâm Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 9 Thương Thừa Tướng Liều Mình Gián ChúaNói về Lôi Khai dẫn năm mươi binh mã kéo qua ngã Nam Ðô , đi như giông gió . Trời tối , Lôi Khai truyền quân lấy lương thực ra ăn rồi đi suốt đêm , không cho nghĩ . Chẳng ngờ vừa đi hết canh một , đến một khoảng đồng trống mênh mông thì ngựa mõi mệt , quân sĩ buồn ngủ bước không nổi , kẽ nhào xuống ngựa , người mở mắt không ra . Lôi Khai nghĩ thầm : - Ta đi đây mục đích theo đuổi hai vị Thái Tử đâu phải việc bôn bachiến trận . Nếu dọc đường trời tối ta cứ thúc quân đi riết , không thấy hai vị Thái Tử có phải uổng công không . Chi bằng tìm chổ nghĩ chân lại nơi đây , đợi sáng rõ mặt sẽ đi tiện hơn . Nghĩ như vậy liền truyền quân tìm một xóm nhà nào để nghĩ chân . Quân sĩ mừng rỡ trưng lồng đèn lên sáng rực , thấy xa xa trong cụm rừng tòng có một ngôi miễu lớn , liền báo cho Lôi Khai . Lôi Khai truyền vào miếu ngủ đở , đến sáng sẽ tiếp tục lên đường . Quân sĩ ồ ạt kéo đến miếu đường , ỷ là quân triều đình nên không cầnPhong Thần Diễn Nghĩa dè đặt gì cả . Miếu hoang vắng lạnh lâu ngày , nay có đông người làm quang cảnhtưng bừng sống lại . Một số quân sĩ hâm hở vào trước tìm chổ ngủ , khiđến trước điện thờ bỗng thấy một người vóc nhỏ đang nằm dưới án ngủ khì , xem kỷ lại thì đúng là Ân Hồng đệ nhị Thái Tử . Quân sĩ vội vã báo với Lôi Khai . Lôi Khai mừng rỡ chạy vào nghĩ thầm :- May lắm , nếu ta cho quân đi suốt đêm nay thì không gặp rồi . Số trời đã định như vậy , chạy trốn sao nổi . Liền gọi lớn : -Ðiện Hạ ơi ! Ðiện Hạ ơi !Ân Hồng đang ngủ ngon , nghe kêu giật mình thức dậy , thấy đèn đuốc trong miếu sáng choang , người ngựa đông đặc , biết có chuyện chẳng lành liền hỏi Lôi Khai : - Lôi tướng quân đi đâu đó ? Lôi Khai thưa : - Tôi vâng lệnh Thiên Tử đi rước Ðiện Hạ về trào . Nay có các quan can gián , không sao mà sợ . Ân Hồng nói :- Ngươi chớ nhiều lời . Ngươi tuân lệnh Phụ Hoàng đem binh theo bắt ta . Ta không sợ chết đâu . Tai nạn nầy dĩ nhiên ta không tránh khỏi . Lôi Khai nói :- Nếu Ðiện Hạ đã biết , xin cùng tôi trở về phục lệnh Thiên Tử kẻo tôi phạm tội với Ðiện Hạ . Ân Hồng nói :Phong Thần Diễn Nghĩa - Ta đi mõi chân , bây giờ trở về không nổi . Lôi Khai nói : - Có ngựa tốt , xin Ðiện Hạ dùng . Ân Hồng nói : - Ðược , nếu có ngựa tốt thì dâng đây cho ta .Thấy Thái Tử không chống đối , Lôi Khai mừng quá truyền quân đem ngựa đến dâng . Ân Hồng đành theo đoàn quân của Lôi Khai trở về ngã ba đường để chờ Ân Phá Bại .Lúc đó , Ân Phá Bại đi về ngã Ðông Lổ , hai người tới trấn Phong Lôi , rồi đi tiếp một hồi nữa đến dinh cựu Thừa Tướng Thương Dung . Ân Phá Bại nghĩ thầm :- Thừa Tướng Thương Dung trước kia là quan thầy của ta , nay về quê hưu trí , tiện đường ta cũng nên ghé thăm để tõ tình thuở nọ .Nghĩ rồi truyền quân đình lại trước dinh , một mình thẳng vào nội điện . Khi vào đến nơi gặp lúc Thừa Tướng Thương Dung và Ân Giao đang ăn uống . Ân Phá Bại bái dài nói : - May mắn gặp được Ðông Cung ở đây . Tôi vâng lệnh Thiên Tử đi thĩnh Ðông Cung về trào . Thừa Tướng Thương Dung thấy Ân Phá Bại liền nói :- Tướng quân đến đây tốt lắm . Ta nghĩ lại trong triều hơn bốn trăm văn quan võ tướng mà không tìm cách nào can gián Bệ Hạ , để xảy raPhong Thần Diễn Nghĩa chuyện như thế nầy thật đáng trách . Còn Ân Giao trông thấy Ân Phá Bại đã hiễu rõ sự tình , mặt biến sắc nói : - Tướng quân đem binh theo bắt tôi đem về cho Phụ Hoàng tôi xử trị . Ðiều đó tôi biết rồi . Dù chết tôi cũng chẳng trở về mang nhục . Thừa Tướng Thương Dung nói : - Ðiện Hạ chớ ngại . Ðã có lệnh vua , xin mời Ðiện Hạ cứ trở về , tôinguyện theo Ðiện Hạ trở về triều can vua . Nếu không được tôi xin liều chết . Nói rồi liền gọi gia nhân thắng ngựa , theo Ân Giao về trào .Ân Phá Bại sợ về một lượt sẽ bị quở về tội mang tiếng vị tình . Xin để Ðông Cung theo tôi về trước , còn Thừa Tướng thong thả đi sau . ...