Danh mục

Phụ nữ mang thai: Đừng quá sợ mày đay

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 132.35 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vào cuối thai kỳ, nhiều thai phụ thấy xuất hiện các nốt mày đay và mảng phát ban lan ra rộng ở vùng bụng gây ngứa, mất ngủ nên đã quá lo lắng. Thực ra, tình trạng này thường chỉ kéo dài khoảng 6 tuần và tự khỏi sau sinh Mày đay và sẩn ngứa (Pruritic Urticarial Papules and Plaques of Pregnancy - PUPPP) được miêu tả chi tiết lần đầu tiên vào năm 1979 và được xác định bởi những nốt ban rất nhỏ (1 đến 2 mm) trên vùng bụng, thường xảy ra nhất ở những tuần...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phụ nữ mang thai: Đừng quá sợ mày đay Phụ nữ mang thai: Đừng quá sợ mày đay Vào cuố i thai kỳ, nhiề u thai phụ thấ y xuất hiện các nốt mày đay vàmảng phát ban lan ra rộng ở vùng bụng gây ngứa, mất ngủ nên đã quá lolắng. Thực ra, tình trạng này thường ch ỉ kéo dài khoảng 6 tuần và tự khỏisau sinh Mày đay và sẩn ngứa (Pruritic Urticarial Papules and Plaques ofPregnancy - PUPPP) được miêu tả chi tiế t lần đầu tiên vào năm 1979 vàđược xác đ ịnh bởi những nốt ban rất nh ỏ (1 đến 2 mm) trên vùng bụng,thường xả y ra nhất ở nh ững tuần cuối của thai kỳ, thờ i kỳ hậu sản rất hiếmgặp. Các nốt ban thường bắt đầu ở dạng phân tán nhưng sẽ sớm kết tụ lạiđể hình thành những mảng ban lớn hơn ở vùng quanh rốn và gần một nửatrong số đó, đặc biệt xuất hiện ở các vết rạn bụng. Chỉ trong vòng vài ngày,những nốt mày đay và mảng phát ban lan r ộng có khi đến cả vùng mông vàđùi, gây ngứa nhiều khiến thai phụ dễ mất ngủ vào ban đêm. Vì thế, các thaiphụ chưa có kinh nghiệm sinh nở thường rất dễ lo lắng và hoang mang khigặp tình trạng này. Thường khởi phát ở tuần thứ 39 Hình thái h ọc của thương tổn cũng như sự tiến triển của bệnh nóichung gần như giống nhau giữa các trường hợp, cá biệt cũng có trường hợpthương tổn xảy ra ở cánh tay, cẳng tay và chân nhưng rất khó xảy ra ở vùngmặt. Quan sát kỹ những nốt ban này sẽ thấy các quầng xanh nhợt hẹp baoxung quanh. Thỉnh thoảng, một vài nốt ban bị phù, rộp lên như những vếtbỏng nước. Mặc dù bệnh này có thể xảy ra ở bất kỳ thai phụ nào nhưng nó thườngxuất hiện nhiều ở n hững phụ nữ có thai lần đầu. Trong một nghiên c ứu tạiViện Sức khỏe qu ốc gia của Hoa Kỳ với 25 bệnh nhân bị bệnh mắc chứngbệnh này, người ta nhận thấy có tớ i 19/25 (76%) là thai phụ mang thai lầnđầu. Khoảng thời gian trung bình của sự khởi phát là ở tuần thứ 36 của thaiphụ và khởi phát thường xuyên nhất là ở tuần thứ 39. Một nghiên cứu gần đây với 30 bệnh nhân PUPPP cũng cho thấ y cósự liên quan giữa cân nặng của thai nhi, thai đôi với PUPPP và người ta chorằng sự căng lên nhanh chóng của thành bụng đã phá hủ y các sợi liên kết,gây ra phản ứng viêm. Tuy nhiên, một nghiên cứu khác lại chỉ ra rằng ADNcủa thai nhi nam có thể tìm thấ y trong mảnh da sinh thiết từ các ban sẩn.Nghiên cứu cũng nhận thấy có khoảng 70% phụ nữ b ị PUPPP sẽ sinh bé traivà vì thế người ta cho rằng chính ADN của thai nhi nam đã đóng vai trò nhưchất kích thích da của phụ nữ mang thai gây viêm, ngứa... Bệnh thường kéodài khoảng 6 tuần và tự khỏi sau khi sinh khoảng 1 – 2 tuần, nhưng ngứa thìcó thể tồn tại lâu hơn. Không cầ n xét nghiệm đặc hiệu Trên thực tế chưa thấy bệnh này có xu hướng nhiễm lạ i ở n hững lầnmang thai sau, mặc dầu một vài trường hợp đã được báo cáo. Hơn nữa, bệnhcũng không thấ y có s ự tăng tỉ lệ nhiễm vào bào thai hay gây tử vong khimang bệnh. Ch ỉ một báo cáo cho biết có một trẻ sơ sinh bị nhiễ m bệnh này.Trong nghiên cứu với các bệnh nhân PUPPP đã nêu ở trên, các quan sát tiếptheo cho thấy có 8 bệnh nhân tiếp tục mang thai sau đó và không ai trong sốđó mắc PUPPP. Qua kinh nghiệm điều tr ị, chúng tôi thấy việc chẩ n đoán PUPPPkhông khó, chủ yếu dựa vào lâm sàng với sự xuất hiện đơn thuần các bansẩn mày đay. Không cần các xét nghiệ m đặc hiệu để chẩn đoán c ũng khôngcần sinh thiết da, trừ trường hợp cần phải chẩn đoán phân biệt vớ i các bệnhlý khác. Tóm lại, nguyên nhân gây ra PUPPP hiện chưa rõ ràng nhưng khôngliên quan đến tiền sản giật, các rối loạn tự miễn, các bất thường về hormonehay bất thường về thai nhi; không gây nguy hại cho bà mẹ và em bé nênkhông việc gì phải quá lo lắng. Chủ yếu điều trị chứng Kinh nghiệm điều trị đố i với bệnh loạ i này cho thấy chủ yếu điều trịtriệu chứng là được. Cụ thể: Dùng thuốc bôi Corticosteroids loại mạnh nhưClobetason, Betametasone... bôi 5 - 6 lần/ngày sẽ làm giảm triệu chứngtrong đa số trường hợp. Trong vòng 2 đến 3 ngày, những thương tổn mới sẽngưng xuất hiện và hầu hết các bệnh nhân có thể giả m liều lượng điều trịvào lúc này. Trong rất nhiều trường hợp, bệnh nhân có thể ngưng điều trịtrước khi sinh. Các trường hợp nặng có thể dùng Corticosteroids toàn thân(đường uống). Thuốc kháng Histamine H1 dường như không có tác dụng.

Tài liệu được xem nhiều: