Danh mục

Quay Về

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 106.32 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Việc phải đến đã đến: Anh Đàn cưới vợ. Bạn bè nhận được thiếp hồng của anh ai cũng ngạc nhiên. "Trời, thằng vậy mà cũng cưới được vợ sao ta?". Có đứa còn không tin, gọi điện hỏi, sợ anh xí gạt mình. Nhưng anh Đàn cưới thật, một cô gái lạ hoắc, không do người bạn nào làm mai mối, cũng chẳng phải em gái chị gái của thằng bạn nào. Đám cưới được tổ chức ở nhà hàng Thượng Uyển, đãi ba mươi bàn với thực đơn bảy món, có nhạc sống, có nhảy đầm (sau khi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Quay Vềvietmessenger.com Nguyễn Trọng Nghĩa Quay VềViệc phải đến đã đến: Anh Đàn cưới vợ. Bạn bè nhận được thiếp hồng của anh ai cũngngạc nhiên. Trời, thằng vậy mà cũng cưới được vợ sao ta?. Có đứa còn không tin, gọi điệnhỏi, sợ anh xí gạt mình. Nhưng anh Đàn cưới thật, một cô gái lạ hoắc, không do người bạnnào làm mai mối, cũng chẳng phải em gái chị gái của thằng bạn nào. Đám cưới được tổchức ở nhà hàng Thượng Uyển, đãi ba mươi bàn với thực đơn bảy món, có nhạc sống, cónhảy đầm (sau khi thực khách đã ngà ngà say), có chụp hình quay phim. Cô dâu thay ba lầnáo cưới. Anh Đàn mặc comlê, đi đứng như người ngoài hành tinh, nghe đám thợ chụp hìnhquay phim bày trò gì là anh làm trò nấy. Nửa chừng cuộc hôn nhân tưng bừng anh Đàn sayrồi, bữa say rượu cuối cùng của cái thời độc thân.Sáng hôm sau thức dậy anh Đàn thấy một người phụ nữ nằm cạnh mình, tay cầm sách,nhưng mắt lại liếc nhìn mình thăm dò, mặt có hơi quạu. Cuộc sống chỉ qua một ngày mà cơbản đã đổi khác °°°Thế rồi vào một buổi chiều cuối năm ở Sài Gòn, thời tiết lem nhem, lẫn trong điệp trùng xecộ, người ta thấy có anh Đàn của chúng ta. Anh vừa quyết định rời khỏi tổ uyên ương củamình, cái tổ uyên ương anh cùng vợ cố gắng xây đắp ngót nửa năm nay, hay nói nôm na làanh vừa quyết định chia tay với vợ.Anh Đàn chạy xe chậm, đầu óc nhẹ nhõm, không có gì để hân hoan, cũng không có gì đểphiền muộn. Sau khi quẹo một vài con phố, anh Đàn nhớ đến người bạn giờ đây đã cùngcảnh ngộ và anh quyết định lựa một trạm điện thoại công cộng thuận tiện gọi cho người đó.- Alô, tao đây, - anh Đàn nói - nhớ mày quá gọi điện thăm. Hả? Điện thoại công cộng. Ê, giờchúng ta cùng cảnh rồi ngộ nghen. Tao đang bỏ của chạy lấy người. Sao? - anh Đàn cườihơ hớ - Trở về mái nhà xưa. Đang ngồi với ai mà nghe ồn ào vậy? Chuyển lời chào của LêĐàn đến tụi nó. Mấy cuốn sách của tao để đó khoan trả, chừng nào muốn trả thì mang lạinhà tao. Nhà nào hả? Nhà ông già tao chớ nhà nào. ờ, ờ. Mẹcxi. Bay.Tin về vụ anh Đàn chia tay vợ lập tức lan nhanh. Anh chàng nói chuyện điện thoại với anhĐàn, sau khi buông ống nghe, tuyên bố: - Rồi, nó lại noi gương tôi, thôi vợ nữa rồi!- Ai? - mọi người hỏi. - Thằng Đàn. - Đàn nào? - Đàn mình chớ Đàn nào. - Đàn mới cướivợ bữa đó hả?Một người đã có tuổi nói giọng muốn cãi lộn: - Mầy! Bữa đó gì. Nó cưới được năm, sáutháng rồi chứ bộ! Chắc người có tuổi muốn đề cao thành tích của anh Đàn nên ông mới làmbộ quạu chơi.Về nguyên nhân vợ chồng anh Đàn chia tay, tạm thời nhóm người này chưa biết. Họ chỉ cóthể đưa ra những nhận định của riêng mình, hay nói cách khác là đoán mò. Chẳng hạn: -Nghe nói bên vợ thằng Đàn là gia đình gia giáo. Tới giờ cơm già trẻ lớn bé đều phải ngồivào bàn. Đi phải thưa, về phải trình. Thằng Đàn vốn bụi đời, sống gò bó vậy chịu sao nổiv.v...Nhưng những nhận định trên đều trật lất, bởi chính anh Đàn cũng không rõ lắm về nguyênnhân ra đi của mình. Cãi vã thì cặp vợ chồng nào không cãi vã? Mất tự do là có thật nhưngđiều đó ai cũng biết trước nên đã chuẩn bị tinh thần sẵn. Anh Đàn đã đọc hàng trăm câuchâm ngôn nói (xấu) về cuộc sống vợ chồng, chẳng hạn như Cưới vợ là tự mở cửa xà limbước vào... Nhưng nói xấu thì người ta cứ nói xấu, nhân loại vẫn tiếp tục cưới nhau, haiđiều này, cuối cùng, hình như chẳng quan hệ gì. Nhưng chỉ mới sáu tháng, có sớm quáchăng mà thôi?Trong khoảng thời gian chung sống với nhau, loại trừ chuyện gia đình đôi bên, anh Đàn thấyở vợ mình có một khuyết điểm nhỏ, đó là việc nàng đem về nhà quá nhiều bọc nilông. Trừmọi hôm đi chợ mua thực phẩm, hàng hoá số lượng bọc đếm không xuể, những hôm đi làmbình thường chưa bữa nào nàng tha về dưới ba cái, cái nhỏ bỏ trong cái lớn, cái lớn trongcái lớn hơn. Bọc đựng hai trái táo, bọc đựng thỏi son môi, có bọc chỉ đựng cái đồ bấm móngtay. Đúng vậy, chỉ một cái đồ bấm móng tay, anh không hề bịa đặt. Ngày xưa, vào thời buổikhó khăn đến độ bọc nilông cũng hiếm nên mẹ anh Đàn quý chúng lắm. Có những cái mẹanh phải giặt đi giặt lại để dùng hết việc này đến việc khác, và mẹ anh gọi chúng là loại bọclào xào do âm thanh chúng phát ra khi va chạm. Thực lòng mà nói, anh Đàn có cảm tình vớiloại bọc lào xào chứ không ác cảm. Nhưng có điều sau khi đem về nhà, vợ anh không chịubỏ đi mà... để dành, đến nỗi số lượng chúng tăng lên mỗi ngày có nguy cơ đe doạ đến hạnhphúc gia đình anh ở cả hai nghĩa. Anh Đàn đâm sợ bọc nilông, cụ thể là sợ những hôm vợđi làm về. Mà nghĩ cho kỹ cũng không thể trách vợ anh được, bởi một hôm anh Đàn thử rachợ mua hai cái bọc nilông thì y như rằng chúng được bỏ vào một cái khác. Lần khác anhmua một cây bút vẽ mực tàu. Sau khi trả tiền, anh cầm cây bút nhanh chóng chạy ra xe.Nhưng không kịp! Bà chủ tiệm còn nhanh hơn, đưa hai ngón tay nhón cái bọc nilông chạytheo đưa cho anh, ý muốn bảo đó là bao bì của cây bút. Sao bây giờ người ta lịch sự thế.Nhưng lý do thôi vợ ch ...

Tài liệu được xem nhiều: