Danh mục

Rượu nho và hoa mướp

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 422.96 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Rượu nho và hoa mướpSau khi chen qua một đám người trong trang phục hoa quả, biết có người đó bị bỏng do chạy quỏ vội vó và va phải anh phục vụ đang bê nước sôi, Ớt và Mít nhỡn thấy ở trung tõm của đám đông là… Nho, em gái của Mít.1221Cô bé đang nén đau mà tỏ ra bỡnh tĩnh, chà đá lên chỗ vết thương ở tay và chân, nhưng những giọt nước mắt vẫn ứa ra vỡ đau. Nhỡn thấy cảnh ấy, Mớt và Ớt đều cứng đờ cả người. Trong những giây phút đầu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Rượu nho và hoa mướp Rượu nho và hoa mướpSau khi chen qua một đám người trong trang phục hoa quả, biết có ng ười đóbị bỏng do chạy quỏ vội vó và va phải anh phục vụ đang bê nước sôi, Ớt vàMít nhỡn thấy ở trung tõm của đám đông là… Nho, em gái của Mít. 1221Cô bé đang nén đau mà tỏ ra bỡnh tĩnh, chà đá lên chỗ vết thương ở tay và chân, nhưngnhững giọt nước mắt vẫn ứa ra vỡ đau. Nhỡn thấy cảnh ấy, Mớt và Ớt đều cứng đờ cảngười.Trong những giây phút đầu tiên Ớt cảm thấy ngỡ ngàng. Nho chính là cô bé xinh xắn dịudàng đó kộo Ớt vào điệu nhảy ban nóy. Và bây giờ cô bé ấy đang ngồi dưới đất, nướcmắt ló chó rơi mà miệng vẫn cố mỉm cười.Cũn trong lỳc ấy, Mớt khụng nghĩ được gỡ. Nho chỉ kộm Mớt cú 1 tuổi, nhưng đối vớiMít cô bé lúc nào cũng là em gái bé bỏng, và Mít luôn cố gắng bằng mọi cách che chởbao bọc cho Nho. Hỡnh như đây là lần đầu tiên Nho gặp “tai nạn” kể từ khi mẹ hai cô bémất. Và trong lúc ấy, vỡ quỏ lo lắng, hay quỏ sợ hói, Mớt chỉ cú thể khúc, mà khụng thểlàm được gỡ hơn. Hơn lúc nào hết, con bé cảm thấy mỡnh thật vụ dụng.Giữa một đám đông ồn ào và huyên náo, và hai người đội trưởng đang cứng đờ tê liệt,một chàng trai bước qua bế Nho ra phía xe cứu thương đó gần đến nơi. Và người đó đólàm cho mọi giỏc quan của Mớt và Ớt dường như sống lại, đó không ai khác chính là anhchàng với nụ cười thiên thần đó kộo Mớt vào điệu nhảy lúc nóy. Và đó, cũng chính làMướp, anh trai của Ớt. Mít vội vó chạy theo, vừa chạy vừa hỏi Nho cảm thấy ra sao, vàtrờn khuụn mặt hai chị em nước mắt cứ rơi. Chị thỡ thương em đau, em lại thương chị lolắng…______________________________________________Trong phũng chờ chỉ toàn màu trắng của bệnh viện, chỉ cú Mớt đang bối rối và lo lắngbồn chồn đứng ngồi không yên. Không biết Nho bị bỏng có sâu không, liệu có bị sẹokhông, tất cả là tại Mít, tại Mít không quan tâm đến em. Những lúc như thế này, người tadường như chỉ biết tự dằn vặt mỡnh mà thụi. Nước mắt cứ thế lăn trũn trờn khuụn mặtxinh xắn của Mớt… - Hey Miss – Một bàn tay chỡa ra một chiếc khăn trước mặt Mít.Cụ bộ giật mỡnh, ở đây làm gỡ cú ai biết Mớt tờn là Mớt đâu. Đôi mắt to trũn ngướclên… - Làm sao mà em phải giật mỡnh thế, gọi em là Miss khụng được sao ^__^ - Mướp đứng đó mỉm cười - Lau nước mắt đi em, bỡnh tĩnh đi. Nho sẽ không sao đâu…Giọng núi ấm ỏp và bỡnh thản ấy làm Mớt bỡnh tõm trở lại. Hai đứa chờ đợi trong imlặng. Và rồi bác sĩ cũng bước ra khỏi phũng cấp cứu… - Cô bé không sao đâu, bỏng rộng nhưng may mà không sâu. - Em chỏu liệu cú bị sẹo khụng hả bỏc sĩ? – Mớt hỏi vồn vó - Nếu chịu khó điều trị kết hợp với chăm sóc cẩn thận thỡ chắc là khụng, nhưng giờ cô bé bị bỏng ở tay và chân, những ngày đầu sẽ rất đau đấy, phải có người chăm sóc 24/24. - Em ấy sẽ không sao phải không ạ? – Mướp bỡnh tĩnh hỏi. - Sẽ không sao đâu, đừng quá lo lắng. Bõy giờ cụ bộ ngủ rồi, sỏng mai mới tỉnh…Cả Mít và Mướp cùng nở một nụ cười nhẹ nhừm. Và nghe xong cõu núi của bỏc sĩ,Mướp ngay lập tức rời khỏi bệnh viện. Cũn Mớt thỡ vội vó vào chăm cho Nho… Ngoàitrời mưa cứ rơi…Trại hè với 6 loại quả đến đây coi như kết thúc. Mít ở nhà chăm Nho bị bỏng. Táo vàChanh thỡ chẳng cũn tõm trạng nào mà trại với chẳng hố. Thành ra camp chỉ cũn Mướpvà Ớt. Có lẽ duyên số của 6 con người ấy chỉ dừng lại ở đó mà thôi…______________________________________Lại núi về Táo và Chanh, nguyên nhân của sự “thất bại thê thảm” của hai đứa nó khônggỡ khỏc ngoài hai vị quõn sư tài ba. Cũng vỡ điều tra đối t ượng quá kĩ, thế nên Mít chắcchắn là Chanh nhảy giỏ i, và Ớt thỡ chắc như đinh đóng cột rằng Táo chỉ nhảy nhót xo àngxoàng. Hơn nữa, vỡ hai vị ấy cũn mải cói nhau, nờn đó quờn mất dặn hai người kia mộtsố điều quan trọng và kết quả là giờ đi đâu mà gặp thành viên của Camp thỡ Tỏo vàChanh đều phải cúi mặt (mà Camp năm nay đông thành viên hơn hẳn mọi năm mới khổchứ).Tỏo chẳng có cơ hội xin lỗi Chanh, cũn Chanh thỡ xấu hổ đến nỗi không dám ngẩng lênnhỡn Tỏo. Cố nhiờn Tỏo chẳng trỏch Mớt, bạn chớ cốt của thằng bộ, nú chỉ trỏch mỡnhkhụng đủ tinh tế và nhạy cảm. Chanh cũng không giận Ớt, bởi ông anh đó an ủi nú cảmột tuần, là bờ vai hứng nước mắt của nó. - Cô ạ, anh nghĩ rồi – Một hôm Ớt đột ngột nói với Chanh – Cô với bạn Táo của cô không thể kết thúc lóng xẹt như thế này được. - Thôi đi anh, đừng nhắc lại chuyện đau lũng ấy nữa. - Nhưng sự cố đó chỉ là tai nạn thôi, biết đâu sau này đó lại là kỉ niệm đẹp thỡ sao… - Đó bảo anh đừng nói nữa mà – Chanh bắt đầu bực – Chẳng qua anh chỉ muốn giữ gỡn danh tiếng khụng bao giờ thất bại của anh thụi. - Ừ anh thừa nhận là như thế. Nhưng anh đó hứa với cụ rồi mà. Lời hứa của một người đàn ông quan trọng lắm, cô không thể coi nhẹ nó như thế được - Ớt làm vẻ mặt nghiêm trọng.Nhỡn cỏi vẻ mặt tỏ-ra-đàn-ông của ông anh, Chanh không thể không phỡ cười. Ớt có biệttài làm mọi người phải mỉm cười. Đôi ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: