Danh mục

Sinh Tố Đò Đưa

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 113.83 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vịnh là một hoạ sĩ thuộc dạng tốpten trong giới hoạ sĩ trẻ. Hẳn thế, bởi ít ra thì tranh của Vịnh bán rất chạy. Dường như Vịnh là một cái gì đó mà cánh hoạ sĩ trẻ bíu lấy để không bị lạc hậu so với thế giới. Những bức vẽ của Vịnh, tất cả, vẽ bằng mực tàu, đen thủi đen thui ma quái như thể những tàn tro hoá vàng ngày giỗ kỵ. Chúng mang toàn những cái tên yếm thế đến tang tóc: Suối vàng, Ơn sinh thành, Sắc không, Sân si, Trùng tang liên táng,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sinh Tố Đò Đưavietmessenger.com Đỗ Doãn Hoàng Sinh Tố Đò ĐưaVịnh là một hoạ sĩ thuộc dạng tốpten trong giới hoạ sĩ trẻ. Hẳn thế, bởi ít ra thì tranh củaVịnh bán rất chạy. Dường như Vịnh là một cái gì đó mà cánh hoạ sĩ trẻ bíu lấy để không bịlạc hậu so với thế giới. Những bức vẽ của Vịnh, tất cả, vẽ bằng mực tàu, đen thủi đen thuima quái như thể những tàn tro hoá vàng ngày giỗ kỵ. Chúng mang toàn những cái tên yếmthế đến tang tóc: Suối vàng, Ơn sinh thành, Sắc không, Sân si, Trùng tang liên táng, Kiếpluân hồi... Nhưng thực ra đến bây giờ, ba lăm tuổi, một vợ hai con, Vịnh mới chỉ khóc mộtlần vì một người đàn bà. Người ấy hơn Vịnh 7 tuổi. Có vẻ như cô ấy là người duy nhất hiểurõ con đường sáng tạo đầy bản năng của Vịnh; cô ấy biết dưới cái vẻ cơ bắp, bụi bặm củaanh là nỗi bạc nhược, sự cô độc. Cô ấy bảo, trên đời này chả có ai yêu ai như chúng ta yêunhau, tất cả, anh đã trở thành ruột thịt với cô ấy. Rồi cô ấy khóc, khóc mênh mang vời vợi.Giờ cô ấy đi lấy chồng. Anh giật mình nhớ lại, với đôi mắt không thể lý giải được của cô,chửa chắc cô ấy đã khóc vì một mình mình. Sự từng trải của người đàn bà khiến anh đôi lúcphải rùng mình. Nhưng cô ấy ấm áp và cảm thông hơn hết thảy. Cô ấy cần anh hơn hết thảy,chẳng có cách lý giải nào khác đó là một chuyện tình yêu. Nếu là tình yêu, cô bảo đó là mộttình yêu tối màu, chết chóc - bởi người tình của cô là một hoạ sĩ có vợ và hai con. Cô ấy làmthơ, bảo rằng suốt đời cô ấy sống đằng sau và trong bóng tối trầm luân của anh.Vịnh ơi, ra quán sinh tố đường Giáng Vũ, Thu có cái này tuyệt lắm. Sau một hồi máy điệnthoại di động rung lên khình khịch, anh đọc được dòng tin như thế. Lại một dòng tin nhắnngọt ngào của một người đàn bà ngoại tình rất ngọt ngào. Thằng bạn nhậu bảo: Đàn ôngngoại tình run sợ, lo lắng; còn đàn bà, họ ngoại tình một cách đầy kiêu hãnh. Bao giờ cũngthế, Thu đến trước, ngồi ở một góc khuất, nhìn say sưa ra ngoài đường chờ Vịnh. Đã 6 nămnay, Thu là một tên gián điệp mẫn cán trong mỗi bước đi của đời Vịnh.Chị uống gì ạ?. Cho một sinh tố mãng cầu. Còn anh dùng gì ạ?. Sinh tố ớt!. Anh cứđùa em! Anh dùng gì ạ?. Nói đùa, bảo thằng Quân: Vẫn thế!. Vẫn thế tức là anh chàngnày phải khúm núm bỏ đi tìm sếp của mình, chủ quán của anh ta tên là Quân. Chỉ tay nàymới biết Vịnh uống rượu gửi thứ thiệt. Tức là một chai rượu Tây đắt tiền, lần trước Vịnh đãuống chưa hết, đã gửi vào hầm rượu lạnh và nồng say của quán: Bận sau anh dùng tiếp.Quán nguyên là căn nhà của một vị tướng cũ, có thiết kế cả hầm rượu từ hồi Pháp.Vịnh nhớ y nguyên cái buổi chiều Thu đột ngột đi tìm anh sau ngót chục năm biến mất. Cóthể là vì tình yêu, cũng có thể là vì một cái gì, ví dụ như để chôn vùi thằng chồng bác sĩ củaThu? Tay này, ngày nào cũng kiểm tra chỗ để chân đằng sau xe máy của vợ. Nếu vì một lýdo nào đó cái que sắt bịt caosu ấy được ngả ra, lại bắt tý bùn bẩn nữa thì có nghĩa là mộtngười nào đó đã leo lên chỗ ngồi ở đằng sau xe của vợ anh ta. Dù vợ anh ta ngồi đằngtrước hay ngồi ở đằng sau thì cũng nguy hiểm như nhau. Thế là hắn bảo Thu ngoại tình.Như mọi lần, Vịnh vẫn nhắm mắt sau nhấp rượu mạnh và thơm lựng. Và, anh nghĩ, thứ nàychắc là do một con sâu rượu nào đó cách cái quán sinh tố này nửa vòng trái đất đã chưngcất công phu lắm. Một bàn tay mềm, ấm đặt lên tay anh. Một ánh mắt dằn vặt, quả quyết,nóng rẫy nhìn anh. Chắc chắn vẫn thế, vẫn như mọi lần. Vịnh mở mắt, nhìn ra ngoài ô cửakính, bâng quơ:- Thu biết không. Ngoài kia, cuộc đời trôi trong một chậu cá cảnh, bốn bề bị lắp tường kínhkín bưng. Bọn mình là người nuôi bể cảnh, đang xem cuộc đời trôi. Đấy, chúng nó bóp còi,chúng nó gào thét, mình có nghe thấy gì đâu. Một bộ phim câm. Đấy xe đạp, xe máy, ôtô, lạicó cả anh chàng đi xe Đờrim vừa đi vừa thơm vào má cô bé ngồi đằng sau nữa. Thấychưa? Đố Thu biết chàng và nàng ngoại tình hay là yêu nhau chính chuyên đấy...- Vịnh nhầm rồi. Bọn mình đang ngồi trong bể cá cảnh.-....- Thu cho Vịnh xem cái này...- Ảnh thằng cu nhà Thu phải không. Khi người đàn bà mang thai đứa trẻ, chị ta nghĩ đến ainhiều thì sinh ra, nó sẽ giống người ấy nhất. Thằng Minh, nó cũng là con Vịnh mà.Câu nói làm Thu có vẻ rất xúc động. Thu run rẩy móc từ lớp vải dưới đáy túi ra một tờ giấygấp tư. Một bài thơ. Chữ ký vênh vao, điệu đà. Đặng Trung Vịnh. Chính là chữ của Vịnh rồi,từ hồi nào không biết, trời ơi chữ sao mà nắn nót, mà bay bổng, cái chữ en-nờ vói xuống tậndòng dưới rồi hất lên mới đĩ làm sao. Đúng chữ của Vịnh, cái thằng sinh ra để vẽ vời... Nôencuối cùng của tuổi học trò. Yêu quý tặng Thu. Mười bảy xuân em chửa biết sầu - Mối tìnhkia lại tự đâu đâu - Em xinh em đẹp lòng anh trẻ - Dan díu cùng nhau giấc mộng đầu (...).Không còn nhớ mình xé vở lúc nào, viết vào tờ giấy ấy lúc nào, chép trộm thơ của ai hay làmình tức cảnh sinh tình nữa. Thế mà 9 năm trôi qua rồi đấy.Một cô bé nhảy nhót ngắt hoa dại sau trường, rồi ngậm một cọng cỏ may cắn cắ ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu liên quan: