Thông tin tài liệu:
Một nghiên cứu hồi 2001 cho thấy, khách đến bảo tàng Metropolitan thường chỉ xem một tác phẩm nghệ thuật trong 17 giây – một thói quen thị giác gọi là “liếc sơ”. Ngay cả những tác phẩm đình đám nhất dường như cũng chẳng níu mắt người được lâu hơn: bảo tàng Louvre phát hiện ra, khách chỉ ngắm nàng Mona Lisa trung bình có 15 giây. Trong một thời đại của hình ảnh chuyển động, của www được cập nhật không ngừng, các tác phẩm nghệ thuật truyền thống chắc chắn không thu hút đủ sự tập...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Slow Art Day: xem tranh chậm lại đi
Slow Art Day: xem tranh chậm
lại đi
Một nghiên cứu hồi 2001 cho thấy, khách đến bảo tàng Metropolitan
thường chỉ xem một tác phẩm nghệ thuật trong 17 giây – một thói quen
thị giác gọi là “liếc sơ”. Ngay cả những tác phẩm đình đám nhất dường
như cũng chẳng níu mắt người được lâu hơn: bảo tàng Louvre phát hiện
ra, khách chỉ ngắm nàng Mona Lisa trung bình có 15 giây.
Trong một thời đại của hình ảnh chuyển động, của www được cập nhật
không ngừng, các tác phẩm nghệ thuật truyền thống chắc chắn không
thu hút đủ sự tập trung mà chúng đáng ra phải có được. Slow Art Day
(Ngày Chậm cho Nghệ thuật?), một sáng kiến đã được ba năm tuổi,
đang tăng tốc chuẩn bị cho chương trình hành động năm 2013 – phải
thay đổi “tệ nạn” xem nhanh, bằng một cuộc ngắm-tác-phẩm-đủ-lâu tại
các bảo tàng trên thế giới.
Logo của phong trào
Mỗi năm một lần, Slow Art Day yêu cầu những người đến bảo tàng
ngắm 5 tác phẩm nghệ thuật, mỗi cái 10 phút, thực hành loại phân tích
thị giác vẫn thường được dạy trong các chương trình sử mỹ thuật mà ít
được dạy ở các bảo tàng nghệ thuật. Sau khi xem xong như thế, những
người tham gia Slow Art Day sẽ gặp nhau ăn trưa và cùng nói về trải
nghiệm này. “Mục tiêu là tập trung vào mỹ thuật và nghệ thuật xem,”
thông điệp của tổ chức nêu rõ.
Tổ chức này bắt đầu sau khi người sáng lập, Phil Terry, đã dành ra nửa
giờ để ngắm bức Fantasia (1943) của Hans Hoffmann tại bảo tàng Do
Thái, vào triển lãm “Action/Abstraction” năm 2008. Terry trước đó
cũng chẳng phải loại đặc biệt yêu thích mỹ thuật, nhưng trải nghiệm
này đã khiến anh lóe lên một ý tưởng: giúp những người “ngoại đạo”
hiểu hơn, yêu hơn những thứ mà bảo tàng đã mất công bày ra cho
mình. “Người ta thường tới bảo tàng để cố xem được càng nhiều càng
tốt, sau đó mệt rã rời, và không bao giờ quay lại,” Terry nói với tờ
ARTnews. “Slow Art Day truyền năng lượng cho người xem.”
Fantasia – bức tranh “khai sinh” phong trào xem chậm
Những người tình nguyện làm hướng dẫn viên cho Slow Art Day đã
tiếp xúc các cơ sở nghệ thuật trên thế giới, chuẩn bị cho ngày “xem
chậm” của 2013, dự định là 27. 4, diễn ra tại nhiều gallery lớn, như
gallery 440 tại Brooklyn, gallery Mỹ thuật New South Wales,
Fondazione Palazzo Strozzi ở Florence, gallery Mỹ thuật Quốc gia ở
Warsaw. Từ đây đến ngày diễn ra sự kiện, sẽ còn thêm nhiều địa chỉ
nữa.
Giống như phong trào “Slow Food” (Ăn chậm) kêu gọi mọi người nghĩ
nhiều hơn đến thực phẩm mình đang ăn (chúng từ đâu đến, vị chúng
thế nào…), hay phong trào “Slow Web” muốn chúng ta có suy nghĩ
hơn khi ngốn ngấu vùi đầu online trên mạng, Slow Art Day muốn
người xem nghĩ nhiều hơn đến bản thân tác phẩm và nghệ sĩ đã làm ra.
Phong trào này buộc người xem phải nghĩ thấu đáo về một tác phẩm
đơn lẻ, hơn là lướt lướt…, giúp người xem đấu tranh (và chiến thắng)
thói xem sơ sài, thay vào đó là đào sâu vào tác phẩm.
(Ở nước ta, nên chăng có phong trào “Vẽ chậm”? Vẽ chậm thôi, nghĩ
cho kỹ, vẽ cho kỹ vào từng bức? Thế mới công bằng chứ!)
Một người xem chậm tại Washington