Nguyễn Hồng Nguyên: 16t, là một cô nàng cá tính, học giỏi và vô cùng nghịch ngợm, được mệnh danh là "cô nàng lắm chiêu", đôi khi ngốc 1 xíu, tuy không phải là hotgirl nhưng lại thu hút mọi người bởi những trò đùa làm đau đầu người đối diện.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Sự nhầm lẫn của anh đã mang em đến bên anh Sự nhầm lẫn của anh đã mang em đến bên anhTác giả: Sara_ Anh Thư, cứ gọi thân mật là Sara nhé.* Thể loại: truyện tình yêu teen, hài hước, đậm chất của tuổi thần tiên.* Độc giả: dành cho tất cả mọi người thích thể loại này.Nguyễn Hồng Nguyên: 16t, là một cô nàng cá tính, học giỏi và vô cùng nghịchngợm, được mệnh danh là cô nàng lắm chiêu, đôi khi ngốc 1 xíu, tuy không phảilà hotgirl nhưng lại thu hút mọi người bởi những trò đùa làm đau đầu người đốidiện. Là thiên kim tiểu thư của một đại ca giang hồ khét tiếng ở quận 1.Nickname: SusuHoàng Khắc Vũ: 18t, là thiếu gia tập đoàn xe hơi nổi tiếng, tính tình lạnh lùng, họcgiỏi, là thiên vương của trường Tây Thượng Môn. Tuy nhiên, chàng là người vôcảm với những người xung quanh đặc biệt là con gái lại càng không có hứng thú.Đang chạy trốn cuộc hôn nhân về kinh tế mà gia đình đã sắp đặt.Nickname: ZeroLý Tiêu Ngọc: 16t, là bạn thân của Hồng Nguyên, xinh đẹp, tính tình hiền lành,nhút nhát, là kiểu người nữ tính nhưng nếu có liên quan đến cô bạn thân của nànglà sẽ thấy được sự dịu dàng đến đáng sợ của nàng.Nickname: SasaThái Lạc Phong: 18t, là bạn thân chí cốt của Khắc Vũ, là người vui tính, ga lăng,đẹp trai nhưng thua thiên vương 1 tý, xem người yêu như mì ăn liền và thức ănnhanh. Phương châm sống là thà bỏ bồ chứ không bỏ bạn nhưng từ khi gặp SaSathì dường như câu này mất tác dụng.Nickname: JunChap 1: Chạm mặt lần đầuMột ngày hè dưới ánh nắng chói chang, trên đường đi học về Susu và Sasa đang tíutít nói chuyện thì điện thoại Susu vang lên giai điệu quen thuộc Là con gái thậttuyệt.- Alo! Con nghe nè mama yêu dấu.- Tiểu yêu tinh, con đang ở đâu hả? Tan học sao không chịu về nhà hả?- Con đang về nè mama, tại vừa đi vừa tám với Sasa nên về chậm tý mà.- Về nhanh ăn cơm rồi trông bé Hào dùm mẹ nè.- Nhưng mà...chiều con đi sinh nhật bạn rồi, mà mama đi đâu vậy?- Đi công chuyện, thôi về nhanh đi.- Dạ.Tắt điện thoại xong, Susu buồn hiu nhìn Sasa.- Sao vậy? Mama gọi hả?- Uh! Mama đi công chuyện nên mình phải về trông bé Hào nè, mà chiều nay 6h đisinh nhật lớp trưởng không biết phải làm sao đây?- Thì dắt bé Hào theo, có gì chúng ta cùng trông thằng bé luôn.- Nhưng nó đang bị sốt nên không đi được đâu.- Vậy hả? Thôi giờ về trước rồi tính sau. Chiều mình qua nhà bạn nghĩ cách ha.- Ok! Về thôi.Đến nhà, tạm biệt Sasa xong, Susu chạy nhanh vào nhà thì không thấy mẹ đâu, chỉthấy tờ giấy ở trên bàn Mẹ nấu cháo rồi khi nào em đói con đút em ăn, em đangbệnh đừng bỏ em 1 mình nghe không? Mẹ đi khoảng 7h mới về, chờ mẹ về rồi mớiđi sinh nhật bạn nhé..- Tiêu rồi, 7h mẹ mới về sao? Trời ơi...hic...hic... Thui kệ đi, đói bụng quá phảicủng cố dạ dày trước đã hehe. (Thiệt là ham ăn mà)Sau khi đánh chén no say, (gần hết nồi cơm luôn mà) thì Susu cho bé Hào ăn cháovà uống sữa, cả hai chị em xem tivi rồi ôm nhau ngủ, dường như đã quên mất làphải nghĩ cách làm sao để đi sinh nhật đúng giờ nữa. ( Ngoài ham ăn còn ham ngủnữa hic...hic, tội cho anh Zero rồi)Susu bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, mắt nhắm mắt mở quơ quơ tìm điệnthoại sợ làm bé Hào thức giấc, Susu chạy vội ra ngoài cửa phòng liếc màn hình rồiấn nút nghe.- Làm gì mà lâu vậy mới nghe máy, làm ơn xuống mở cổng cho mình coi.- Xuống liền nè, bạn yêu.Sasa vừa dắt xe vào cổng vừa cong môi cằn nhằn.- Mình bấm chuông muốn gãy cả ngón tay mà bạn thì chui tận xó nào mà khôngchịu ra vậy?- HiHi. Tại tiếng tivi lớn quá với lại đang dỗ bé Hào ngủ nên không nghe, xin lỗinha.- Xì, bạn dỗ nó ngủ hay là tự dỗ bản thân mình ngủ đó hả?- Cả hai luôn hihi mà bạn qua đây chi vậy?- Trời, bạn không nhớ gì hả? 6h đi sinh nhật nên mình qua đây nghĩ cách với bạnnè. Không thì mình về nha.- Ý quên mất, thôi đừng giận nha, tại mình quên mất chứ bộ. Vào nhà đi, mình hạhoả cho nghen.- Đây là do tác dụng của ngủ nhiều phải không?- Liên quan gì đâu chỉ tại nhất thời quên thôi mà. Bạn uống nước gì?- Trà chanh đi. Bé Hào chưa dậy hả?- Uh! Nó ngủ trên lầu đó. Giờ còn 2 tiếng nữa mới tới giờ, bạn nghĩ được cách nàokhông?Nguyễn Đình Sỹ: 6t, là em trai của Susu, tròn tròn, lùn lùn, đẹp trai, dễ thương vôcùng.Nickname: nhóc Hào- Bây giờ chỉ có 2 cách thôi: thứ nhất là dẫn bé Hào theo nhưng nó đang bệnh nênkhông thực hiện được rồi, thứ hai là chờ mẹ bạn về và chấp nhận đi trễ 1 tiếngnhưng...- Nhưng sao hả? Bạn nói nhanh đi.- Theo quy tắc của lớp chúng ta là trong mọi trường hợp đi trễ thì phải chấp nhậnchịu một hình phạt do người đứng đầu đưa ra. Hình phạt thực không đơn giản đâu.- Nếu mình có lý do thì sao?- Vẫn chịu phạt nhưng có lẽ sẽ nhẹ hơn.- Trời ơi... A hay là mình khỏi đi được không? Mai vô lớp giải thích sau ha.- Cái này mình không biết, mà từ đó giờ chưa thấy sự kiện nào mà lớp tụi mìnhvắng người cả.- Tiêu mình rồi, nhưng mà phạt thì chỉ có lớp mình chứng kiến thôi hả?- Chưa chắc đâu, sinh nhật lớp trưởng thì không chỉ mời bạn bè trong lớp thôi đâu.- Thực không còn cách nào sao?- Hết các ...