Thông tin tài liệu:
Họa sĩ Svay Ken (1933-2008) được người Campuchia gọi một cách tôn kính là Lok Ta (Ông Nội). Ông nổi tiếng vì quay lưng lại với lối vẽ truyền thống, chỉ giản dị ghi lại phong cảnh thôn dã và cuộc sống hàng ngày ở Campuchia bằng phong cách tự học không theo trường phái nào của mình. Ken làm việc ở khách sạn Hoàng Gia – và chỉ làm ở khách sạn này – suốt gần 40 năm. Mãi đến năm 60 tuổi ông mới bắt đầu vẽ. Ông vẽ cuộc sống hàng ngày của Campuchia, và ông bảo...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Svay Ken và nhật ký bằng tranhSvay Ken: nhật ký bằng tranhHọa sĩ Svay Ken (1933-2008) được người Campuchia gọi một cách tôn kínhlà Lok Ta (Ông Nội). Ông nổi tiếng vì quay lưng lại với lối vẽ truyền thống,chỉ giản dị ghi lại phong cảnh thôn dã và cuộc sống hàng ngày ở Campuchiabằng phong cách tự học không theo trường phái nào của mình.Ken làm việc ở khách sạn Hoàng Gia – và chỉ làm ở khách sạn này – suốtgần 40 năm. Mãi đến năm 60 tuổi ông mới bắt đầu vẽ. Ông vẽ cuộc sốnghàng ngày của Campuchia, và ông bảo lý do vẽ là vì không muốn con cáicháu chắt mình quên mất nếp sống thường nhật của thôn quê Campuchia.Dần dần tác phẩm của ông được khách lưu tại khách sạn chú ý và mua. Ôngtrở nên nổi tiếng.Sau khi nghỉ hưu Svay Ken mở phòng triển lãm bên đường cho riêng mình ởgần Wat Phnom.Svay Ken sáng sáng tác rất nhiều, để lại số tác phẩm ước tính từ 1200-1500bức.Bảo tàng nghệ thuật châu Á Fukuoka, Bảo tàng nghệ thuật Singapore, Bảotàng nghệ thuật Queensland đều sưu tầm các tác phẩm của ông. Tranh củaông được các nhà sưu tập coi như một nhật ký của đời sống đương đạiCampuchia, với các chú thích tỉ mỉ, không cầu kỳ.Ông từng là đại diện của Campuchia tham dự Biennale châu Á Thái BìnhDương năm 2009.(Riêng SOI B thấy ý thức ghi nhật ký bằng tranh của Svay Ken thật tuyệt.Xem tranh ông lại khiến Soi nhớ đến tinh thần ngây thơ của Henri Rousseau,dù đương nhiên bút pháp hoàn toàn khác.Ở ngoài đời, hẳn ông phải là một người khiêm tốn và hóm hỉnh. Tranhcủa ông luôn mủm mỉm một nụ cười tự trào, và khi cần thì cũng thực là đángsợ… )Em tôi và tôi tỏ lòng tôn kính với mẹ lần cuối.Ở khách sạn tôi đánh giày cho khách và dọn phòng.Tôi bắt đầu vẽ trong một nhà kho của khách sạn hoàng giaTôi cho khách xem tranh bên hồ bơiTôi gặp ông Ed lần đầu ở khách sạn hoàng gia năm 1994Triển lãm đầu tiên của tôi tại gallery ông Ed vào 1994Bị ốm (không tìm thấy chú thích của họa sĩ)Sau khi rời bệnh viện vợ tôi khó nhọc nuôi tôi lên cân và giúp tôi khỏe lạitrong suốt 10 tháng trước khi bà mất.Nhớ lại: Tith Yum trở về lần cuối tháng 3 năm 1975Bệnh viện Khmer đỏ trong rừng