Danh mục

Tại sao con người có quá ít gene?

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 532.79 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi các nhà sinh học hàng đầu trên thế giới đang nỗ lực giải trình bộ gene người vào cuối thập niên 1990, họ cố gằng ước tính số lượng gene chứa trong 3 tỷ cặp base kiến tạo nên bộ gene của chúng ta. Và vì thế mà rất nhiều lời dự đoán xuất hiện.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tại sao con người có quá ít gene?Tại sao con người có quá ít gene?Khi các nhà sinh học hàng đầu trên thế giới đangnỗ lực giải trình bộ gene người vào cuối thập niên1990, họ cố gằng ước tính số lượng gene chứatrong 3 tỷ cặp base kiến tạo nên bộ gene củachúng ta. Và vì thế mà rất nhiều lời dự đoán xuấthiện. Theo như sự suy đoán cổ điển vốn có từ khoảngmột thập kỷ trước thì con người có khoảng 100.000gene tiến hành vô số những phản ứng trong tế bào tạonên chức năng sinh học của cơ thể. Nhưng đến naythực sự hóa ra rằng chúng ta chỉ có khoảng 25.000gene, gần bằng số lượng gene của loài hiển hoa tí hơnArabidopsis và chỉ nhỉnh hơn một chút so với loàigiun tròn Caenorhabditis elegans.Điều ngạc nhiên này đã củng cố thêm một nhận thứcmới đang hình thành nơi các nhà di truyền học: bộgene của chúng ta và một số loài thú có vú khác khálà linh động và phức tạp hơn người ta tưởng. Thậmchí học thuyết cơ bản nhất trong lĩnh vực di truyềnmột gene/một protein cũng đã phải nhường chỗ chohọc thuyết mới chính xác hơn và phổ quát hơn: nhiềugene mà mỗi gene có thể tạo ra nhiều hơn mộtprotein. Thậm chí khi tìm hiểu các vấn để làm thếnào, ở đâu và khi nào mà các gene được biểu hiệnngười ta nhận thấy quá trình tham gia điều khiển sựbiểu hiện gene không chỉ gói gọn ở các yếu tố ngoạilai như các protein điều hòa mà thậm chí chính bảnthân genome cũng tự điều khiển nó thông qua cácvùng DNA không mã hóa hay những biến đổi về mặtcấu trúc và hóa học của chính genome. Do đó mộttrong những thách thức lớn nhất của các nhà sinh họchiện đại hiện nay đó là làm sao chỉ ra cho được làmthế nào tất cả các yếu tố này cùng hợp tác làm việcvới nhau để dàn dựng vở kịch có tên gọi “biểuhiện gene”. Biểu đồ tương đối số lượng gene ở người (Ảnh: sciencemag)Để giải thích vì sao bộ gene người có thể đạt đượcmức độ phức tạp đáng kinh ngạc với một số lượnggene không nhiều, người ta cho rằng hiện tượng “cắtnối lắp ghép khác biệt” đóng vai trò gần như quantrọng nhất. Bộ gene người chứa cả hai vùng: vùngmã hóa DNA mã hóa – gọi là exon – và vùng DNAkhông mã hóa. Ở khác nhiều gene, quá trình kết hợpcủa những exon khác nhau có thể diễn ra ở từng thờiđiểm khác nhau và từng sự kết hợp này cho ra từngprotein khác nhau. Thật sự, vào lúc đầu khi vừa khámphá ra quá trình ghép nối khác biệt, các nhà sinh họccho rằng đây là một “hiện tượng bất thường” trongsuốt quá trình phiên mã, nhưng đến nay các nhànghiên cứu đều thống nhất kết luận rằng hiện tượngnày diễn ra ở phân nữa – thậm chí một số còn chorằng ở hầu hết – gen của chúng ta. Việc tìm ta cơ chếghép nối khác biệt giúp giải thích làm thế nào mà chỉvới một số lượng gene khiêm tốn lại có thể tạo rahàng trăm ngàn protein khác nhau. Tuy nhiên điềuđược coi là bí ẩn vẫn còn chờ câu giải đáp đó là làmthế nào bộ máy phiên mã quyết định phần nào củagene sẽ được đọc tại một điểm thời gian nào đó?Ngoài cơ chế ghép nối khác biệt mà các nhà nghiêncứu dùng để giải thích hiện tượng một gene/nhiềuprotein, một số cơ chế khác cũng được quan tâm.Theo đó, các nhà nghiên cứu chú ý một điểm lý thúrằng để gene có thể thực hiện tốt chức năng của nó ởmột điểm thời gian, không gian nào đó nó cần đếnhằng trăm trợ tá phụ trợ cho công việc được giao phó.Những trợ tá tham gia bao gồm các protein có chứcnăng tắt hay mở một gene một cách gián tiếp bằngcách, ví dụ, thêm nhóm methyl hay acetyl vào DNA.Nhóm protein khác tương tác với gene một cách trựctiếp hơn như là nhóm các yếu tố điều hòa phiên mã:chúng đổ bộ và chiếm đóng những vị trí nằm gầngene mà chúng sẽ tham gia điều khiển. Cũng như cơchế ghép nối khác biệt, những yếu tố điều hòa phiênmã khác nhau có thể gắn lênnhững điểm tập kết khácnhau để điều khiển sựbiểu hiện gene một cáchtinh tế. Đến đây mộtthách thức nữa là cácnhà sinh học phải chỉ rađược làm thế nàonhững protein tham Phân tử RNA (Ảnh:gia điều hòa dù ở quy psc.edu)mô gián tiếp hay trựctiếp có thể phối hợpnhịp nhàng trong một hệ thống đầy phức tạp cũngnhư sự tương quan giữa những protein điều hòavới cơ chế ghép nối khác biệt đã đề cập ở trên.Trong một hướng tiếp cận khác, trong thập kỷ vừaqua, các nhà nghiên cứu thật sự bị cuốn hút bởi vaitrò chủ chốt của các protein tinh tử và RNA trongviệc điều hòa biểu hiện gene. Các protein tinh tử làthành phần cơ bản cho việc đóng gói và nén DNAtrong nhân tế bào cũng như giúp nhiễm sắc thế giữvững trạng thái đóng xoắn nghiêm ngặt. Thực tế chothấy, chỉ cần thay đổi nhẹ về mặt cấu hình ở mộtvùng nào đó, tinh tử có thể mở toang cách cửa chophép một hay nhiều gene ở vùng đó được phiên mã.Gene, ngoài nhiệm vụ mã hóa cho protein, còn tạo raRNA. Các phân tử RNA kích thước nhỏ, có khi dưới30 base, đến bây giờ có thể khẳng định hóa ra lại cóvai trò tương tự với những yếu tố điều hòa gene khác.Nhiều nhà sinh học, trước đây vốn chỉ tập trung theodõi phân tử RNA thông tin v ...

Tài liệu được xem nhiều: