Danh mục

Tham khảo: Cái tôi độc đáo của Tản Đà trong bài Hầu Trời

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 175.63 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nhà thơ Xuân Diệu từng nói rằng: "Tản Đà là thi sĩ đầu tiên, mở đầu cho thơ Việt Nam hiện đại. Tản Đà là người thứ nhất đã có can đảm làm thi sĩ, đã làm thi sĩ một cách đường hoàng, bạo dạn, dám giữ một cái tôi”. Bằng bản lĩnh của mình, Tản Đà mang đến một luồng sinh khí mới cho nền văn học Việt Nam. Thi sĩ trực tiếp thể hiện cái tôi bản ngã của mình một cách hết sức độc đáo và mới mẻ. Và "Hầu Trời” là một trong những bài...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tham khảo: Cái tôi độc đáo của Tản Đà trong bài Hầu Trời Cái tôi độc đáo của Tản Đà trong bài Hầu Trời Nhà thơ Xuân Diệu từng nói rằng: Tản Đà là thi sĩ đầu tiên, mở đầu cho thơViệt Nam hiện đại. Tản Đà là người thứ nhất đã có can đảm làm thi sĩ, đã làm thi sĩmột cách đường hoàng, bạo dạn, dám giữ một cái tôi”. Bằng bản lĩnh của mình, TảnĐà mang đến một luồng sinh khí mới cho nền văn học Việt Nam. Thi sĩ trực tiếp thểhiện cái tôi bản ngã của mình một cách hết sức độc đáo và mới mẻ. Và Hầu Trời” làmột trong những bài thơ kết tinh những nét riêng độc đáo đó. Như Hoài Thanh đã nói Tiên sinh là người của hai thế kỉ”, Tản Đà là người đãđặt được dấu gạch nối giữa văn học truyền thống và văn học hiện đại, là người dạobản đàn mở đầu cho một cuộc hòa nhạc tân kì đương sắp sửa”(Hoài Thanh). Tản Đàtên thật là Nguyễn Khắc Hiếu, ông sống khoáng đạt và đã đeo túi thơ” đi khắp cuộcđời mình. Là một cây bút tiêu biểu của văn học Việt Nam giai đoạn giao thời, ông đểlại khá nhiều tác phẩm cho đời. Trong đó đáng kể là Hầu Trời” được trích trong tậpCòn chơi (1921). Bài thơ đã thể hiện rõ cái tôi cá nhân của Tản Đà thông qua sự việclên thiên đình đọc thơ. Trong sáng tác văn học, không phải ai cũng thể hiện được cái tôi của mình trêntrang viết. Cái tôi gắn liền với cá tính sáng tạo của một người cầm bút. Điều đó đòihỏi người viết phải thể hiện được cái riêng có giá trị thẩm mĩ cao, có khả năng đónggóp tích cực cho nền văn học chung. Tản Đà-nhắc đến thi nhân là nhắc đến xê dịch, ngông và đa tình”. Ba yếu tốđủ để làm nên một cái tôi riêng trong làng thơ Việt Nam. Nhưng có lẽ, cái tôi độc đáocủa nhà thơ đã thể hiện trong Hầu Trời” là một cái tôi ngông rất lạ. Ngông” khôngphải chỉ định một kiểu ứng xử xã hội và nghệ thuật khác. Cái ngông ở đây được nóiđến là ngông dựa trên khả năng mình có, nghĩa là chỉ những người tài năng, tự tin bởicái tài của mình, tự tin để khẳng định nó với đời mới là cái ngông được người đờichấp nhận. Người ngông tạo cho mình những phong cách riêng, khác người nhưng đểlại những ấn tượng sâu đậm. Chất ngông thương được thể hiện bởi các nhà văn, nhà thơ có ý thức cao độ vềcái tài và cái tình. Với cái tài đó, họ mang ra phục vụ cho đời nhưng cũng là để đóngdấu” hình ảnh của mình với thời gian. Họ có thể ngông bởi họ có tài, họ có cái đểhãnh diện, để thách thức với cuộc đời, với người đời và cũng bởi trong cuộc sống, mỗicon người họ đã là một tính cách riêng, một sự phá cách không thể trộn lẫn với mộtngười nào khác. Và cái ngông ấy trong Hầu Trời” đã tạo ra cho nhà thơ một cái tôiđộc đáo. Nhà thơ ý thức sâu sắc về tài năng của mình. Vì vậy tiếng ngâm thơ vang cảsông Ngân Hà” khiến Trời mất ngủ là ở chỗ ấy. Đêm qua chẳng biết có hay không Chẳng phải thảng thốt không mơ mòng Thật hồn! Thật phách! Thật than thể Thật được lên tiên sướng lạ lùng!”. Cái duyên được lên hầu Trời gắn liền với câu chuyện văn thơ, gắn liền vớinhững phút cảm hứng của nhà thơ. Chuyện tưởng tượng nhưng như thật, có lẽ cái tôiđộc dáo của Tản Đà là ở chỗ vào đề tự nhiên, hấp dẫn nhưng có duyên. Để thế gianthấy tài năng của nhà thơ đã khó vậy mà ngay đến Trời còn say mê, chư tiên yêu thíchthì thật lạ lùng. Vậy mới thấy được cái ngông của nhà thơ biểu hiện mạnh mẽ qua bàiHầu Trời. Đã có dịp được lên Thiên đình, vì thế Tản Đà tranh thủ quảng cáo” tàinăng của bản thân: Dạ bẩm lạy Trời con xin đọc Đọc hết văn vần sang văn xuôi Hết văn thuyết lí lại văn chơi Đương cơn đắc ý đọc đã thích Chè Trời nhấp giọng càng tốt hơi.” Tác giả đọc thơ rất tự tin, khoe tài của mình, đọc cao hứng và nhập thân vào tácphẩm. Qua đó bộc lộ cái tôi in đậm phong cách cái tôi cá nhân tự ý thức của chínhông. Sẵn tiện nhà thơ giới thiệu luôn những tác phẩm của mình: Bẩm con không dám man cửa Trời Những áng văn con in cả rồi Hai quyển Khối tình văn thuyết lí Hai Khối tình con là văn chơi Thần tiền, Giấc mộng văn tiểu thuyết Đài gương, Lên sáu văn vị đời Quyển Đàn bà Tàu lối văn dịch Đến quyển Lên tám nay là mười Nhờ Trời văn con còn bán được Chửa biết con in ra mấy mươi?” Nhà thơ có vẻ rất đắc ý bởi ông ý thức được cái tài của mình. Khẳng định bảnngã cái tôi phóng túng, ý thức tài năng giá trị của mình giữa cuộc đời. Trước Tản Đàcác nhà nho tài tử đều hết thảy thị tài nhưng chữ tài mà họ nói tới nhiều khi mang mộtnội hàm khá rộng. Họ không dám nói đến cái hay, cái tuyệt” của thơ mình, hơn nữa,lại nói trước mặt Trời. Rõ ràng ý thức cá nhân ở nhà thơ đã phát triển rất cao độ.Chính vì vậy mà đến Trời cũng phải tán thưởng: Văn dài hơi tốt ran cung mây! Trời nghe, Trời cũng lấy làm hay. Tâm như nở dạ, Cơ lè lưỡi Hằng Nga, Chức Nữ chau đôi mày Song Thành, Tiểu Ngọc lắng tai đứng Đọc xong một bà ...

Tài liệu được xem nhiều: