Danh mục

Tháng 9, buồn

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 355.56 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

BLACK ANGLE Thiên thần cánh đen sinh ra từ những giọt sương muộn, thứ ánh sáng không còn lấp lánh với những giọt sương dù tinh khiết vẫn tạo ra một sinh linh không nguồn gốc, không mang ánh sáng thần tiên, không thể hộ mệnh cho bất kì ai,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tháng 9, buồn Tháng 9, buồn BLACK ANGLE Thiên thần cánh đen sinh ra từ những giọt sương muộn, thứ ánh sáng không còn lấp lánh với những giọt sương dù tinh khiết vẫn tạo ra một sinh linh không nguồn gốc, không mang ánh sáng thần tiên, không thể hộ mệnh cho bất kì ai, không thể mang cho ai niềm hạnh phúc hay sự bất ngờ, và nước mắt của thiên thần vô định này cũng không thể chữa lành vết thương lòng cho bất kì ai. Sống trong bóng tốicô độc,luôn mang trong mình một nỗi đau thầm kín và một nỗi uất hận. Chỉ có thể từ xa ngắm nhìn mặt trời và khao khát thứ ánh sáng kì diệu buổi sớm mai đó, sự khao khát một lần được tỏa sáng. Đến một ngày thiên thần cánh đen đã ngu ngốctheo đuổi mộng tưởng đó,từ bỏ góc tối ở Thiên đường, lao về phía mặt trời. Nhưng quả cầu của thần Thái Dương đã thêu đốt từng chiếc lông vũ, rồi làn da tan radần, thiên thần cánh đen chỉ còn là những hạt bụi, chút linh hồn về lại với gió, thể xác tan ra với mây...Nếu một lần được lựa chọn bạn có chọn là một thiên thần cánh đen?Dù không sinh ra từ những giọt sương muộn nhưng tôi cũng không mang ánh hào quang lấp lánh, không thể để ý đến ai, không thể thích ai và chuyện được người khác thích mình lại càng không thể, bởi vì đôi cánh của tôi, màu đen.Tôi khôngđược lựa chọn.Từ khi đã nhận thức được ngoại hình của mình, tôi đã tự biết rằngviệc được trải qua mối tình thơ mộng thời học sinh là quá xa vời, ngoài tầm với. Ai lại có thể gửi gắm lần đầu biết yêu vào tay một con bé xấu xí đúng nghĩa.Mũi tẹt, môi mỏng, da không đen lắm nhưng cũng xếp vào hạng tầm thường, mái tóc rối không thể làm gì hơn ngoài buộc kiểu đuôi ngựa, đôi mắt biết cười là ưu điểm duy nhất.Thảm hại là từ miêu tả nhan sắc của tôi. Tôi không ghét bề ngoài của mình vì nó làm tôi trông đặc biệt, hơi khác người và tính cách tôi cũng thế, tôi không thểyếu đuối mong manh dễ vỡ như những đứa con gái khác được,tôi mạnh mẽ và việcđó làm tôi trông như một con les đúng nghĩa, ngoài ra tôi là người rất hòa đồng vui vẻ và hầu như lúc nào nụ cười cũng thường trực trên môi, tôi cười mọi lúc, cười to khi đùa giỡn với đám bạn, cười khúc khích khi đọc một mẫu truyện vui, cười với đôi mắt lấp lánh khi nhắc đến thần tượng và đặc biệt là tôi cười nhếch mép, kiểu cười nửa môi, khi tôi buồn và ko ai nhìn thấy nụ cười này vì tôi chỉ cho phép mình buồn khi không còn ai bên cạnh. Những ngày đầu đến trường Đặt chân vào cổng trường chuyên là động lực lớn nhất để tôi cố học hành suốt kì thi nhưng có lẽ tôi vẫn chưa đủ chăm chỉ nên chỉ đậu vào lớp nguồn thay vì lớp chuyên như tôi mong muốn.Nhưng ngày đầu đến trường vẫn làm tôi háo hức đến nỗi hồi hộp ko thở được, ngày đầu chẳng quen ai trừ nhỏ bạn học cùng trường thời cấp hai, và hai đứa bạn thân ở lớp nguồn bên cạnh. Tôi luôn ngồi bàn cuối từ khi lên cấp 2, và tôi bắt đầu nhìn quanh và tìm hiểu về lớp học tôi sẽ sát cánh 3 năm cuối đời học sinh. Tôi đếm và thất vọng, chỉ có 8 đứa con trai, lớp sẽ buồn chánđến thế nào, chưa kể tôi ko thích chơi với bọn con gái vì chúng nó chỉ lo điệu đà và nói xấu người khác thôi, tôi thở dài, rồi bỗng nó lọt vào tầm mắt tôi, ko biết vì nó ngồi ngay hướng nhìn của tôi hay vì cơ duyên nào đó khiến tôi chú ý vào nó. Một thằng con trai chả có gì nổi bật giữa một rừng con gái, hôm đó nó mặc chiếc áo sơmi dài tay xăn đến khuỷu tay, sau này nó không mặc nữa vì sai quy định đồng phục của trường.Tôi bị cuốn vào cái vẻ hiền hiền, chân thật của nó. Sau ngày đó tôi cố gắng ngăn mình tiếp tục dấn thân vào những mơ tưởng đã từng làm mình tổnthương vào năm lớp 9, và nói thật là vết thương đó rất đau, còn gì bằng người mình thích lại thích con bạn thân của mình và đương nhiên mình chẳng có phần trăm cơ hội nào, thế là từ bỏ. Những tiết học đầu,như thói quen từ năm cấp hai, tôi học tàn tàn miễn sao loại giỏi. Lúc nào buồn ngủ thì nhờ đứa bên cạnh gọi dậy lúc thầy xuống giúp, còn mình thì nằm lên bàn mà ngủ ngon lành, về khoản này tôi làm rất tốt, ngủ rất ngon dù bàn học ngồi ko được thoải mái. Trường chuyên nên đứa nào cũng hiền nhưtiên, như bụt, lại chăm chỉ học hành, thấy tôi nằm ngủ giữa giờ học, bọn nó cứ nhìn chằm chằm khó hiểu, tôi ko quan tâm lắm nên cứ khò khò thế thôi. Gần cuối giờ tôi giật mình thức dậy chuẩn bị về thì bắt gặp nó đang nhìn tôi, tôi bỗng thấy mình như sinh vật lạ, và những ngày sau đó nó vẫn tiếp tục nhìn, dù tôi ngồi phía dưới nó hơi xa, có lẽ vì tôi là thành viên lạ nhất, việc gì của lớp cũng xung phong làmnhưng học thì toàn ngủ, lại chơi với hai đứa lớp bên cạnh, mà phải PS là hai đứa nónhìn quậy cực kì, nên bọn trong lớp tưởng tôi là dân đầu gấu nhờ may mắn mà đậu được, tôi thấy hơi lạc lõng giữa đám đầu to mắt cận. Khai giảng Đã ...

Tài liệu được xem nhiều: