Danh mục

The Heaven

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 119.95 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Part 1: Nó muốn mở mắt ra,nhưng đôi mắt cứ nặng trĩu lì lợm chẳng nghe theo nókhông tài nào dậy được,mặc dù đã cố hết sức...văng vẳng đâu đó tiếng khóc...là tiếng khóclấy hết sức nó cố ngồi dậy ...mọi thứ đều thân quen...đây là phòng nó..._Mẹ ơi,cho con chút gì ăn với...- nó khẽ gọikhông gian vẫn yên tĩnh,không ai đáp trả nó,chỉ có tiếng khóc vang lên đến xé lòng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
The HeavenThe HeavenPart 1:Nó muốn mở mắt ra,nhưng đôi mắt cứ nặng trĩu lì lợm chẳng nghe theo nókhông tài nào dậy được,mặc dù đã cố hết sức...văng vẳng đâu đó tiếngkhóc...là tiếng khóclấy hết sức nó cố ngồi dậy ...mọi thứ đều thân quen...đây là phòng nó..._Mẹ ơi,cho con chút gì ăn với...- nó khẽ gọikhông gian vẫn yên tĩnh,không ai đáp trả nó,chỉ có tiếng khóc vang lên đến xélòngnó trèo xuống giường...hình ảnh đập vào mắt nó làm nó sững sờ...mẹ đangkhóc..._Mẹ ơi,sao mẹ lại khóc...nó cất tiếng gọi nhưng vô vọng,ba đang ngồi ôm đầu như đang đau lắm...mọi người sao thế,sao lại khóc,ai đó làm ơn trả lời tôi đi,làm ơn...nó quay lại phòng,quan sát mọi thứ trong phòng...trên giường nó có 1 ngườiđang nằmhình như người đó đang ngủ,như một thiên thần,ko mang chút gì mệt mỏi củacuộc sống...phải chăng...nó đã...như thế thật sao?Sao lại như thế...nó chưa muốn....hôm qua nó và hắn cãi nhau,hắn bỏ đi thật nhanh,mặc kệ nó đứng đó chếttrân vì lời hắn nói:- Mình chia tay nhé!chia tay ư ?sao lại chia tay ?ko lẽ vì một chuyện nhỏ nhặt như thế ư ?ko lẽ thời gian 2 năm ko đủ để hắn biết nó yêu hắn như thế nào sao?,nó chẳngcó ý gì...chỉ là đôi chút hờn ghen khi thấy hắn đi bên người con gái khác...chỉ nhưthế...nó sai ư ?nó đã không chấp nhận với thực tại,nó chạy theo hắn để cố níu kéo một chútgì đó vốn dĩ là của nóđiều cuối cùng nó nhận biết được là tiếng thắng gấp của một chiếc ô tô...àh có lẽ sự thật là như thế...có lẽ như thế thật...thế cũng tốt...nó đã ... rồi...hắn đang làm gì nhỉ?...hắn đã biết chuyện này chưa...nó địnhsang nhà hắnnhưng khi ra đến sân...bóng một người làm nó khựng lại...ko tài nào nhúcnhích đi thêm được...một người đang đứng đó...vẻ trầm lặng...lạnh lùng...nhìn lên bầu trời...như kobiết đến cái gì gọi là sự sống nữalà hắn - người mà hôm qua nó chạy theo để cuối cùng người nằm đây hôm naylà nóđôi mắt hắn vô hồn...băng giá...điều mà nó sợ nhất khi lần đầu tiên nó gặphắn...cũng lạnh lùng như thế...hắn như một núi băng...lạnh buốt...mà nó ko thể nào chạm tới được...ngày trước khi mới quen...hắn cũng lạnh như thế...chẳng biết vì sao nữa...có lẽlà do quá khứ đau buồn quá...nên làm con người cũng dần thay đổi...trở nên băng giá...lặng câm...âm thầmchịu đựng mọi thứ...nó đã lôi hắn ra khỏi cái bức tường đó...để tưởng chừng như 2 năm là quángắn ngủi cho tất cả mọi thứ...để bây giờ...nó chỉ còn là một linh hồn...ko thể ở bên hắn...ko thể...thêm mộtlần nào nữa...bởi vì...hắn đang lẩm nhẩm gì đó...hình như là một bài hát...take me to your heart...take me to your soul...give me your hand before I mold...giai điệu chầm chậm của Take me to you heart cứ vang lên đều đều...lâu rồihắn ko hát bài này...phải lâu rồi…trái tim nó nghẹn lại...dường như là ngừng đập...ngày trước cũng thế...khi hắntừ chối nó...cả 2 đi trên con đường đêm...thả hồn theo những vì sao lấp lánh...hắn cũnghát bài này...tim nó cũng như thắt lại...khó tả…chợt hắn im lặng...sự im lặng đến vô hồn...hắn ngồi xuống...cầm mấy nhánhthạch thảo lên...mỉm cười...rồi bật khóc...lại thêm một người khóc...sao lại khóc...sao thế...nó khẽ vuốt tóchắn...hương thạch thảo lan tỏa trong gióphả vào đâu đó một hơi ấm rất đỗi quen thuộc...hơi ấm này...quen lắm...nó thấy người nhẹ tênh...như đang bay bổng trên mây...khẽ cười...nhìnhắn...hắn vẫn đang khóc...khóc vì nó...nó khẽ thì thầm vào tai hắn..._Không được khóc,phải mỉm cười...vì trong nụ cười mắt ông có hình ảnhtui...phải sống tốt...vì như thế...tui sẽ thanh thản...vì biết ông ko còn cần tui...nó đang bay...bay cùng gió ...bay đi đâu nó cũng ko rõ nữa...chỉ biết nó đangrời xa nơi này...xa hắn...xa gia đìnhtất cả...có lẽ chỉ mãi có thể là một quá khứ đẹp...mà nó sẽ ko bao giờ quên...vìtrong đó có hắn...người mà nó...nó khẽ cất tiếng nói,nhưng nói ko ra hơi...vì gió đang cuốn lấy nó...đi xa lắmrồi...trong mắt nó...giờ đây...hình ảnh hắn...chỉ còn là một cái chấm bé xíu...như một cái gì đó quá đỗi nhỏbé...len lỏi vào đời nó...nhưng chỉ là...thoáng chốc...rồi cũng dễ dàng đi ra...nhẹ như gió...cuốn đi hết thảy những hạtbụi bé nhỏ chốn trần gian...Part 2:Nó bừng tỉnh bởi thứ gì đó làm nó giật nảy lên...nhói...tê ran ran...quang cảnh nơi đó thật lạ lẫm ...toàn những thứ máy móc …ờ...thì ra...là bệnh việnông bác sĩ nở nụ cười phúc hậu :_Chào cô,cuối cùng cô cũng trở về từ cõi chết...nó nheo mắt...àh thì ra...nó còn sống...còn sống để tiếp tục đối mặt với cuộc sống...không khí thật ngột ngạt...toàn mùi sát trùng...khó chịu...nó phải thở oxi...những cái ống...cứ quấn chặt vào mũi nó khiến việc thở càng khó nhọc hơn...thậtnặng nề...nó mỉm cười cay đắng...mà nước mắt cứ ứa ra ko ngăn được...thì ra chưa chết...sao tử thần ko mang nó đi nhỉ...sao lại đem nó về đây để một lần nữa tim nó lại đauthế...hóa ra...chỉ là giấc mơ àh...v ...

Tài liệu được xem nhiều: