Danh mục

Thỏ và hổ

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 111.23 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
thaipvcb

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sáng tinh sương, khi trên cao cành cây chưa động đậy; ở dưới thấp, ngọn cỏ cũng đang nín thở để hút sương trời, thỏ đã dậy đi đào củ sắn rừng. Ăn no bụng, thỏ mang một ít về dành cho buổi chiều. Càng gần đến nhà, sắn càng đè nặng vai. Bác thợ rừng nào đã đẵn một cây đé làm gỗ, để lại cái gốc tròn và bằng phẳng như một cái ghế tốt. Thỏ để sắn, nhảy lên ngồi nghỉ. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thỏ và hổ Thỏ và hổ (Chuyện ngụ ngôn dân tộc Chăm)Sáng tinh sương, khi trên cao cành cây chưa động đậy; ở dưới thấp, ngọn cỏ cũng đangnín thở để hút sương trời, thỏ đã dậy đi đào củ sắn rừng. Ăn no bụng, thỏ mang một ít vềdành cho buổi chiều. Càng gần đến nhà, sắn càng đè nặng vai. Bác thợ rừng nào đã đẵnmột cây đé làm gỗ, để lại cái gốc tròn và bằng phẳng như một cái ghế tốt. Thỏ để sắn,nhảy lên ngồi nghỉ. Không ngờ cây đé mới bị chặt, nhựa tràn lên dẻo hơn cháo nếp. Thỏvừa mới đặt đít ngồi, nhựa cây đã dính chặt lại. Nó càng cựa quậy nhựa dính càng nhiều,không sao xuống được. Cách gốc đé xa xa có một đàn voi đi đào củ cốc. Ăn no bụng, voicũng kéo về. Thấy đàn voi đi ngang, thỏ cất tiếng van nài:- Anh voi ơi! Làm ơn đỡ hộ tôi ra khỏi gốc đé này!Con voi đầu đàn quạt tai đi thẳng. Thỏ lại nói với voi thứ hai, thứ ba! Rồi voi thứ tư, thứnăm. Nhưng chưa con nào dừng lại. Đàn voi qua sắp hết mà thỏ chưa nhờ được. Khi convoi cuối cùng sắp đi qua, thỏ bèn dập đuôi nghĩ kế:- Này, anh voi, tôi với anh thi vật chơi?- Mày bé bằng cái móng chân tao mà đòi vật với vạc...- Thì cứ thử cái xem sao?- ừ thì vật!Con voi vừa nói vừa đưa vòi gạt thỏ ngã ra khỏi gốc đé. Thỏ xốc lại xâu củ đậu, nói vớitheo:- Anh voi ơi! Anh tốt bụng đấy. Khi nào cần giúp đỡ, anh bảo tôi...Hôm sau con voi ấy đi ăn một mình. Voi từ trong cánh rừng già đi ra. Gặp một con hổđứng ở đầu đám rừng thưa. Thấy voi, hổ nạt:- Voi!Voi trả lời:- Gọi tôi chi, anh hổ?- Mày không biết núi rừng này của tao hay sao, mà dám bén mảng đến đây?Voi nhẹ nhàng trả lời:- Anh nói gì đấy... Nói chơi hay nói thật?- Tao là chúa cánh rừng này. Tất cả muôn loài ở đây do tao cai quản. Mày đến đây phảiđể tao ăn thịt.- Rừng của anh là rừng thưa thôi. Rừng già này là của loài voi chúng tôi.- Tất cả đều là của tao. Tao là sơn lâm chúa tướng. Mày phải đến đây cho tao ăn thịt,mau!- Không được, lý làm sao anh nói như vậy. Tôi không nghe anh đâu.- Tao là chúa ở đây, tao kêu lên thì muôn loài phải run sợ, mày không biết hay sao?- Tôi không tin việc đó.- ừ, nếu không tin thì tao với mày đánh cuộc! Nếu tao gầm lên mà muôn loài run sợ thìrừng là của tao, tao được ăn thịt mày. Nếu mày gầm mà muôn loài cũng run sợ thì màyđược đi lại trên cánh rừng này.Voi chưa nhận ra mưu hổ nên bằng lòng đánh cuộc. Con hổ ranh mãnh để voi rống trước.Mặt trời sắp lặn. Tất cả chim, sóc, hươu, nai đều đi ngủ. Voi ngẩng đầu rống từ đầu hômđến quá nửa đêm. Mọi vật vẫn say ngủ. Không con gì động đậy. Hổ đắc ý vì đã lừa đượcvoi. Nó làm ra vẻ nhân đức:- Bây giờ chắc mày đã biết chủ rừng này là ai rồi. Nhưng thôi, tao cho mày rống thêmmột lúc nữa đi!Voi lại ra sức rống, rống đến quá canh ba vẫn chưa thấy con gì sợ sệt. Hổ lại lên tiếng:- Thôi, đêm chia làm năm canh, mày rống bốn canh rồi, còn một canh để phần tao.Hổ bắt đầu gầm, gầm được mấy tiếng thì chân trời hửng sáng. Gà rừng bắt đầu gáy. Chimđã thức dậy gọi nhau đi ăn. Sóc nhảy trên cành. Hươu nai gọi đàn đi gặm cỏ. Hổ thôigầm, giơ vuốt ra, mắng voi:- Mày đã vào rừng của tao mà còn làm tao nhọc xác! Cúi đầu đi. Cúi đầu xuống cho taoăn thịt!Voi khóc, van nài hổ:- Thân tôi thuộc về anh rồi, nhưng... xin anh cho tôi khất một ngày.Hổ quát tháo:- Một ngày làm gì? Tao đang đói đây!- Anh cho tôi khất một ngày. Để tôi về báo với họ hàng nhà voi tôi biết, đến mà giấuxương tôi kẻo nắng đốt mưa ngâm.Hổ bằng lòng cho voi hoãn chết. Voi đi tìm đàn, vừa đi vừa khóc. Voi khóc to lắm. Nướcmắt chảy dầm dề. Thỏ đang ăn trong rừng, nghe tiếng, chạy ra hỏi:- Có việc gì mà anh khóc lóc thế anh voi?Voi kể đầu đuôi sự việc. Thỏ đưa tay vuốt râu bảo:- Việc ấy có gì phải khóc với than? Anh mắc mưu thằng hổ gian xảo ấy rồi. Đã lỡ vậy thìanh phải tìm mưu mà trị nó chớ!Voi lắc đầu chán nản:- Thôi thỏ ơi! Tránh cho tôi đi tìm đàn. Mưu mẹo gì nữa chớ! Mai nó đã ăn thịt tôi rồi. Đểtôi tìm đàn mà gửi lại nắm xương!Thỏ ngạc nhiên:- Anh chẳng tìm được kế gì sao? Thôi... để tôi sẽ giúp anh!- Tôi vóc to chân lớn nhường này mà chưa ăn thua, huống hồ bé như anh thì được gì?- Không, không - dùng mưu thì không dùng đến sức. Khuyên anh cứ nghe tôi.Nghe thỏ nói, voi nửa tin nửa ngờ.- Thỏ có kế gì, hãy cho tôi biết trước.- Dễ thôi, anh cứ đến đó nằm giả chết, để tôi làm gì mặc tôi. Chỉ cần lúc nào tôi sờ vàosườn bên này, thì anh lăn qua bên kia, khi tôi sờ sườn bên kia, thì anh lại lăn trả lại bênnày. Chỉ có thể thôi!Voi để thỏ ngồi trên lưng, đến gặp hổ sớm hơn giờ đã định. Đến nơi, voi nằm bẹp díxuống đất. Thỏ đi đào củ nâu, mài ra bôi khắp mình voi. Màu nâu đỏ như máu. Đoạn thỏbẻ cây làm một cái ná, rồi lên đầu voi ngồi chờ. Đến giờ hẹn, hổ thèm thịt, nước bọt chảyròng ròng. Nó mài nanh múa vuốt đến ăn thịt voi. Đến nơi, thấy thỏ ngồi chễm chệ trênđầu voi, hổ thét:- Thỏ!!!- Hỏi gì đó anh hổ?- Tránh ra, không khéo tao nhai cả xương mày bây giờ!- Tránh làm gì, nhai cái gì cơ chứ!- Mày không thấy con voi của tao nằm đấy sao?- Voi nào?- Giả bộ hoài - Voi dưới đít mày đó chứ voi nào?- Anh nói chơi đấy chứ! Chả nhẽ mình anh có voi?- Không lẽ với chẳng gì cả. Voi của tao đấy. Khôn hồn thì tránh ra. Mau, tao đang đói!- Voi của anh thế nào, nói nghe coi?- Tao coi rồi, voi mày lót đít đó là của tao.- Này anh hổ ơi! Voi có nhiều loại, anh nhầm rồi. Voi này tôi bắn được đấy. Anh lại gầnmà xem. Máu nó còn đỏ lòm đây này!- Voi của tao, tao không cần xem.Hổ vừa nói, vừa hùng hổ nhảy đến, thỏ giương ná lên:- Anh đến tôi bắn!Hổ sợ tên, dịu giọng:- Thỏ ơi, mày tranh voi của tao mà còn đòi bắn tao sao?- Voi của anh có dấu gì?- Thế voi của mày có dấu gì?- Voi tôi bắn, máu đang chảy.- Mày lại nói dối rồi. Bé nhỏ như mày, làm gì bắn được voi.- Tôi bé nhưng tôi khỏe hơn anh.- Mày lại nói dối rồi!- Thì ta cứ thi sức chơi, thỏ thách.- ừ, mày hãy vần voi sang bên xem n ...

Tài liệu được xem nhiều: