THỨC TỈNH - Zarathustra đã nói như thế
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 125.23 KB
Lượt xem: 16
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Sau bài hát của Kẻ lang thang phiêu bạt và Chiếc bóng, hang đá bỗng nhiên vang động những tiếng cười nói tiếng ồn ào; vì tất cả những người khách tụ họp trong hang đều cất tiếng nói cùng một lúc và cả đến con lừa cũng không thể giữ im miệng lưỡi. Zarathustra lại rơi vào một cơn thù hận thoáng qua và một chút lòng cười nhạo những người khách của hắn; dẫu rằng Zarathustra vui sướng vì nỗi vui mừng của họ. Hắn thấy đấy là dấu hiệu của sự bình phục. Vì thế, hắn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THỨC TỈNH - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế THỨC TỈNH Sau bài hát của Kẻ lang thang phiêu bạt và Chiếc bóng, hang đá bỗngnhiên vang động những tiếng cười nói tiếng ồn ào; vì tất cả những ngườikhách tụ họp trong hang đều cất tiếng nói cùng một lúc và cả đến con lừacũng không thể giữ im miệng lưỡi. Zarathustra lại rơi vào một cơn thù hậnthoáng qua và một chút lòng cười nhạo những người khách của hắn; dẫurằng Zarathustra vui sướng vì nỗi vui mừng của họ. Hắn thấy đấy là dấu hiệucủa sự bình phục. Vì thế, hắn lẻn ra khỏi hang, bên ngoài bầu trời lồng lộng,và hắn nói với hai con thú của mình: “Bây giờ, nỗi thống khổ của họ đã tẩu tán về đâu? Zarathustra lêntiếng và trong cõi lòng hắn cũng đã tan mất chút buồn phiền nhỏ nhoi. - Tathấy dường như trong hang đá của ta họ đã học quên đi những tiếng kêuthống khổ của mình! - dẫu rằng điều bất hạnh là họ vẫn còn chưa học quên được sự kêu la.”Và Zarathustra đưa hai tay bịt hai tai lại, vì trong lúc ấy những tiếng I-A củacon lừa pha trộn đặc biệt với những sự vui mừng hớn hở c ủa những conngười thượng đẳng nọ. Zarathustra lại tiếp lời: “Họ đang hân hoan vui vẻ, và ai biết được có lẽ họ đang vui vẻ nhờ ởchủ nhân! Nếu họ đã học cười từ nơi ta, thì họ lại chẳng học được tiếng cườicủa ta. Nhưng nào có hề gì! Họ là những lão già: họ bình phục theo lối riêngcủa họ; lỗ tai ta đã từng chịu đựng những điều tệ hại nhất nhưng không vìthế mà trở thành ưu sầu ảo não. Ngày hôm nay là một chiến thắng: kẻ thù sinh tử ngàn đời của ta,Tinh thần Trì độn Nặng nề, giờ đây đã tháo lui và bỏ chạy! Cái ngày hômnay đã khởi sự một cách tệ hại nhọc nhằn, giờ đây ngày ấy sắp kết thúc tươiđẹp vô ngần! Và ngày muốn chấm dứt. Chiều đã đến rồi: tay kỵ mã tài tình đangphóng ngựa vượt qua biển cả. Người kỵ mã lòng đầy hạnh phúc đó đang trởlại trên chiếc yên đỏ thắm, hắn đong đưa trên lưng con tuấn mã tài tình tuyệtdiệu làm sao! Bầu trời đưa mắt nhìn trầm tịnh, thế giới đang dàn trải trong chiều sâuthăm thẳm. Ồ! Tất cả các ngươi, những con người đặc biệt đã đến cạnh ta!Sống cạnh ta là một điều đáng bỏ công khó nhọc”. Zarathustra đã nói như thế. Và lúc bấy giờ, những tiếng kêu thét,những chuỗi cười lại vang vọng từ hang đá. Nhưng Zarathustra đã tiếp lời: “Bọn họ đang nhe miệng cắn, con mồi của ta đang bị cắn, cả nơi họ,kẻ thù cũng tháo chạy: Tinh thần Trì độn Nặng nề. Họ đã học cười chính bảnthân mình rồi: ta có nghe rõ chăng? Lương thực nuôi người của ta, những châm ngôn ngạt ngào chân xác,đã có hiệu quả. Và thực ra, ta không nuôi họ bằng những rau cải làm trươngbụng, mà bằng một lương thực dành cho những chiến sĩ, một lương thực chonhững kẻ chinh phục: ta đã đánh thức dậy những khát vọng tinh khôi. Có những hy vọng mới mẻ đang máy động trong tay chân của họ, quảtim họ dãn nở ra vươn duỗi chân tay. Họ đã tìm thấy những từ ngữ mới.Chẳng mấy chốc tinh thần họ sẽ hít thở được sự táo bạo hăng nồng. Cố nhiên, thứ thực phẩm này không dành cho những đứa trẻ nít, cũngchẳng dành cho những người đàn bà mảnh mai suy nhược, dẫu họ trẻ haygià. Phải có những phương tiện khác để thuyết phục dạ dày bọn đó; ta khôngphải là vị lương y và chủ nhân bọn họ. Sự kinh tởm chán ngán ấy đang rời xa những con người thượng đẳngkia. Ồ, được lắm! Đấy là chiến thắng của ta. Trong vương quốc của ta, họcảm thấy an toàn, mọi nỗi hổ thẹn ngu đần đều bỏ chạy, họ đang thổ lộ tâmtình. Họ đang thổ lộ tấm lòng mình, những giờ phút tuyệt vời lại trở về vớihọ! Họ chẳng có việc gì làm và họ đang nhàn tản nhai đi nhai lại, - họ trởthành có lòng biết ơn thâm tạ. Đấy chính là điều ta xem như là dấu hiệu tốt đẹp nhất: họ trở thành cólòng biết ơn. Chẳng bao lâu nữa, họ sẽ bày ra những cuộc lễ và sẽ dựng nênnhững bia đá cho những nỗi vui ngày cũ của mình. Họ là những kẻ đang bình phục!” Zarathustra đã nói như thế, tâm hồnhắn tràn đầy vui tươi hoan lạc, đôi mắt hắn nhìn ngó ra bên ngoài; trong khiđó, con ó và con rắn nép sát vào thân thể Zarathustra và đi gần sát với hạnhphúc cùng sự im lặng của hắn. 2 Nhưng đột nhiên lỗ tai Zarathustra kinh hoảng, vì thạch động từ trướcđến giờ vang dội tiếng ồn ào cười nói, bỗng rơi vào một sự im lặng chếtchóc; lỗ mũi của Zarathustra đánh hơi thấy một mùi hương khói thơm tho,như mùi những trái thông đang cháy. “Chuyện gì thế? Họ đang làm gì trong kia?” Zarathustra vừa tự hỏivừa tiến lại gần cửa hang để lẩn lút quan sát những thực khách của mình.Nhưng, kỳ dị thay! Zarathustra đã tận mắt nhìn thấy những gì trong lúc đó? “Tất cả bọn họ đều lại trở thành những con người kính tín! Họ đangcầu nguyện. Họ là những thằng điên!” Zarathustra lẩm bẩm với cõi lòngkinh ngạc sững sờ. Và thật vậy, tất cả những con người thượng đẳng đó - haiông vu ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
THỨC TỈNH - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế THỨC TỈNH Sau bài hát của Kẻ lang thang phiêu bạt và Chiếc bóng, hang đá bỗngnhiên vang động những tiếng cười nói tiếng ồn ào; vì tất cả những ngườikhách tụ họp trong hang đều cất tiếng nói cùng một lúc và cả đến con lừacũng không thể giữ im miệng lưỡi. Zarathustra lại rơi vào một cơn thù hậnthoáng qua và một chút lòng cười nhạo những người khách của hắn; dẫurằng Zarathustra vui sướng vì nỗi vui mừng của họ. Hắn thấy đấy là dấu hiệucủa sự bình phục. Vì thế, hắn lẻn ra khỏi hang, bên ngoài bầu trời lồng lộng,và hắn nói với hai con thú của mình: “Bây giờ, nỗi thống khổ của họ đã tẩu tán về đâu? Zarathustra lêntiếng và trong cõi lòng hắn cũng đã tan mất chút buồn phiền nhỏ nhoi. - Tathấy dường như trong hang đá của ta họ đã học quên đi những tiếng kêuthống khổ của mình! - dẫu rằng điều bất hạnh là họ vẫn còn chưa học quên được sự kêu la.”Và Zarathustra đưa hai tay bịt hai tai lại, vì trong lúc ấy những tiếng I-A củacon lừa pha trộn đặc biệt với những sự vui mừng hớn hở c ủa những conngười thượng đẳng nọ. Zarathustra lại tiếp lời: “Họ đang hân hoan vui vẻ, và ai biết được có lẽ họ đang vui vẻ nhờ ởchủ nhân! Nếu họ đã học cười từ nơi ta, thì họ lại chẳng học được tiếng cườicủa ta. Nhưng nào có hề gì! Họ là những lão già: họ bình phục theo lối riêngcủa họ; lỗ tai ta đã từng chịu đựng những điều tệ hại nhất nhưng không vìthế mà trở thành ưu sầu ảo não. Ngày hôm nay là một chiến thắng: kẻ thù sinh tử ngàn đời của ta,Tinh thần Trì độn Nặng nề, giờ đây đã tháo lui và bỏ chạy! Cái ngày hômnay đã khởi sự một cách tệ hại nhọc nhằn, giờ đây ngày ấy sắp kết thúc tươiđẹp vô ngần! Và ngày muốn chấm dứt. Chiều đã đến rồi: tay kỵ mã tài tình đangphóng ngựa vượt qua biển cả. Người kỵ mã lòng đầy hạnh phúc đó đang trởlại trên chiếc yên đỏ thắm, hắn đong đưa trên lưng con tuấn mã tài tình tuyệtdiệu làm sao! Bầu trời đưa mắt nhìn trầm tịnh, thế giới đang dàn trải trong chiều sâuthăm thẳm. Ồ! Tất cả các ngươi, những con người đặc biệt đã đến cạnh ta!Sống cạnh ta là một điều đáng bỏ công khó nhọc”. Zarathustra đã nói như thế. Và lúc bấy giờ, những tiếng kêu thét,những chuỗi cười lại vang vọng từ hang đá. Nhưng Zarathustra đã tiếp lời: “Bọn họ đang nhe miệng cắn, con mồi của ta đang bị cắn, cả nơi họ,kẻ thù cũng tháo chạy: Tinh thần Trì độn Nặng nề. Họ đã học cười chính bảnthân mình rồi: ta có nghe rõ chăng? Lương thực nuôi người của ta, những châm ngôn ngạt ngào chân xác,đã có hiệu quả. Và thực ra, ta không nuôi họ bằng những rau cải làm trươngbụng, mà bằng một lương thực dành cho những chiến sĩ, một lương thực chonhững kẻ chinh phục: ta đã đánh thức dậy những khát vọng tinh khôi. Có những hy vọng mới mẻ đang máy động trong tay chân của họ, quảtim họ dãn nở ra vươn duỗi chân tay. Họ đã tìm thấy những từ ngữ mới.Chẳng mấy chốc tinh thần họ sẽ hít thở được sự táo bạo hăng nồng. Cố nhiên, thứ thực phẩm này không dành cho những đứa trẻ nít, cũngchẳng dành cho những người đàn bà mảnh mai suy nhược, dẫu họ trẻ haygià. Phải có những phương tiện khác để thuyết phục dạ dày bọn đó; ta khôngphải là vị lương y và chủ nhân bọn họ. Sự kinh tởm chán ngán ấy đang rời xa những con người thượng đẳngkia. Ồ, được lắm! Đấy là chiến thắng của ta. Trong vương quốc của ta, họcảm thấy an toàn, mọi nỗi hổ thẹn ngu đần đều bỏ chạy, họ đang thổ lộ tâmtình. Họ đang thổ lộ tấm lòng mình, những giờ phút tuyệt vời lại trở về vớihọ! Họ chẳng có việc gì làm và họ đang nhàn tản nhai đi nhai lại, - họ trởthành có lòng biết ơn thâm tạ. Đấy chính là điều ta xem như là dấu hiệu tốt đẹp nhất: họ trở thành cólòng biết ơn. Chẳng bao lâu nữa, họ sẽ bày ra những cuộc lễ và sẽ dựng nênnhững bia đá cho những nỗi vui ngày cũ của mình. Họ là những kẻ đang bình phục!” Zarathustra đã nói như thế, tâm hồnhắn tràn đầy vui tươi hoan lạc, đôi mắt hắn nhìn ngó ra bên ngoài; trong khiđó, con ó và con rắn nép sát vào thân thể Zarathustra và đi gần sát với hạnhphúc cùng sự im lặng của hắn. 2 Nhưng đột nhiên lỗ tai Zarathustra kinh hoảng, vì thạch động từ trướcđến giờ vang dội tiếng ồn ào cười nói, bỗng rơi vào một sự im lặng chếtchóc; lỗ mũi của Zarathustra đánh hơi thấy một mùi hương khói thơm tho,như mùi những trái thông đang cháy. “Chuyện gì thế? Họ đang làm gì trong kia?” Zarathustra vừa tự hỏivừa tiến lại gần cửa hang để lẩn lút quan sát những thực khách của mình.Nhưng, kỳ dị thay! Zarathustra đã tận mắt nhìn thấy những gì trong lúc đó? “Tất cả bọn họ đều lại trở thành những con người kính tín! Họ đangcầu nguyện. Họ là những thằng điên!” Zarathustra lẩm bẩm với cõi lòngkinh ngạc sững sờ. Và thật vậy, tất cả những con người thượng đẳng đó - haiông vu ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Zarathustra triết học theo Zarathustra triết học tài liệu triết học sách triết học triết học thế giới các tư tưởng của triết họcTài liệu liên quan:
-
27 trang 350 2 0
-
Tiểu luận triết học - Ý thức và vai trò của ý thức trong đời sống xã hội
13 trang 292 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 2
92 trang 274 0 0 -
Tiểu luận triết học - Vận dụng quan điểm cơ sở lý luận về chuyển đổi nền kinh tế thị trường
17 trang 256 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 1
93 trang 166 0 0 -
Tiểu luận đề tài : Triết học phật giáo
25 trang 134 0 0 -
12 trang 130 0 0
-
18 trang 129 0 0
-
13 trang 123 0 0
-
24 trang 121 0 0