Thông tin tài liệu:
Tôi đã lớp 8 rồi mà mama tôi vẫn không cho dùng điện thoại, tôi thường lấy máy của bố lên ola chát Tôi không muốn dùng tên thật nên nikname trên ola của tôi là pun Như mọi ngày tôi lên ola, hàng loạt tin nhắn offline của mấy đứa bạn mới quen.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Thủy tinh pha lê Thủy tinh pha lêrating:11+tác giả: bun bunwarn:nothingTôi đã lớp 8 rồi mà mama tôi vẫn không cho dùng điện thoại, tôi thường lấy máy của bố lên olachátTôi không muốn dùng tên thật nên nikname trên ola của tôi là punNhư mọi ngày tôi lên ola, hàng loạt tin nhắn offline của mấy đứa bạn mới quen.Chả ai online để nói truyện cả, tôi nằm phịch xuống giường“Chán quá”- Tôi thở dàiChợt cái cảm giác cô đơn lại ùa về, tôi cần một người để chia sẻ, bất cứ điều gì tôi cũng cảm thấyvui.Bỗng tôi muốn tìm một cảm xúc gì đóTôi lên clan 1999, trên đó có rất nhiều người bằng tuổi tôi nên nói chuyện cũng rất vuiNgón tay tôi đan vào nhau, tôi suy nghĩ một lúc rồi quyết định viết vài dòng cảm xúc nhỏ.Xóa đi rồi lại viết..viết..viết.....’Me của bạn đã được gửi thành công’...Đôi mắt tôi lướt nhẹ qua dòng me vừa viết“Tìm người yêu”- Tôi chợt cười-“ Thú vị thật”Tôi ngồi dậy đi pha cốc sữa...Tôi ngồi xuống giường, đôi mắt lướt qua màn hình“Hả....hay thật”- Tôi cười nắc nẻ...’mình đăng kí nhé’...Nhưng mà có thi đâu mà đăng kí...Sau đó lần lượt nhiều người lạ chát với tôi, nhưng sao tôi cứ ấn tượng mãi cậu bạn viết međầutiên ấy nhỉ...Và sau đó chúng tôi làm quen với nhauCậu bạn ấy tên Duy- là cái tên mình rất thích từ hồi còn bé xíu, nó rất đẹp,và bạn ấy 14 tuổi và ởtp hcm...xa quá..tiếc thật.Cậu bạn không có nikname nên tôi đặt cho bạn ấy nikname mà tôi cho là dễ thương nhất-poTôi đồng ý làm người yêu của poTừ ngày po xuất hiện, tôi cảm thấy vui hẳn lên. Po rất quan tâm tôi và điều đó càng làm tôi thíchpo hơn nữa.Một ngày tôi tò mò muốn biết po có thích tôi như tôi thích po không.Tôi lấy bừa một lý do vớ vẩn, không pm, xóa nik po...Tôi làm thế vì sợ po sẽ hiểu lầm tôi vìkhông tin po.......Tình yêu có thể vượt qua thời gian...Thời gian đó tôi rất buồn và chán nản.Quá nhớ po, tôi đã tìm lại nik po và addMột vài câu chào hỏiMột vài câu đùaMột vài icon mặt cười hiện lên, tôi cảm thấy vui hơn hẳn, tôi sẽ không để mất po thêm lần nàonữaTôi chợt khựng lại, tên của po, cái tên ấy không phải như trước nữa‘Duy..love..yến...forever’Yến là ai?...tại sao lại vậy???Tôi cắn chặt răng hỏi poPo nói po yêu cô ấyNước mắt tôi rơi như mưa...tôi mất po..mất po thật rồiVà tôi đã hiểu ra, tôi thích po nhiều hơn tôi đã nghĩ..Po nói cô ấy từ chối poMột niềm vui nho nhỏ hiện lênPo hỏi tôi có muốn quen lại với po khôngTôi muốn trả lời thật nhanh“Có”Nhưng tôi muốn giả bộ giận hờn po nên trả lời chậmBố tôi về quê, tôi không thể lên ola nên đã lên yahoo nói với poTôi nói “pun dong y”Tôi rất muốn được nghe po nói“2 pun”Rất muốn rất muốnNgày qua ngày, po không nói gìTôi chợt hỏi po‘Tại sao po vẫn để cái tên Duy..love..yến...forever ‘‘Yến đồng ý rồi’Nước mắt tôi ứa ra từ khi nào không biếtTôi đã mất po mãi mãi rồiLên yahoo, tôi thấy tin offline từ một người bạn‘Nham dia chi roi ban oi’Tôi sững người, tôi gửi nhầm địa chỉ ưTừ hôm đó tôi không ăn gì, người gầy rạc đi, mẹ hỏi tôi có làm sao không nhưng tôi không nóigì...Tất cả sức lực của tôi đã dông hết vào nước mắt rồiĐây chỉ là một cuộc tình ảo, cho vui thôiCứ như vậy, ngày qua ngày tôi động viên mình như vậyRồi tớ một ngày, tôi lên ola, sẽ quyết định coi po làm bạn như trước nữa...Mối tình đầu trong sáng như pha lê nhưng một khi đã tan vỡ như thủy tinh thì mãi mãikhông thể ghép lại được..... ..........The end.............