Dạ vũ được Tử Nghiệp Bình tổ chức để mừng sinh nhật của Phương Khắc Mai. Hôm nay Mai tròn hai mươi tuổi. Lúc đầu Thanh định không tham dự. Vì tánh Thanh không thích những chỗ ồn ào. Thời gian trôi qua rõ nhanh. Mới ngày nào rời quê hương Bình Đông, lên Đài Bắc thi vào Đại học Văn khoa năm thứ nhất. Năm thứ hai như gió thoảng. Lúc còn ở bậc trung học, cứ nghe ba tờ báo học trò ngợi ca cuộc sống sinh viên, Thanh đã vẽ trong đầu bao nhiêu mơ ước. Mời các bạn tham khảo tiếp nội dung tác phẩm.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu thuyết Giã Biệt Tuổi Mộng MơGiã Biệt Tuổi Mộng Mơ Quỳnh Dao Giã Biệt Tuổi Mộng Mơ Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012Trang 1/96 http://motsach.infoGiã Biệt Tuổi Mộng Mơ Quỳnh Dao Chương 1Dạ vũ được Tử Nghiệp Bình tổ chức để mừng sinh nhật của Phương Khắc Mai. Hôm nay Maitròn hai mươi tuổi. Lúc đầu Thanh định không tham dự. Vì tánh Thanh không thích những chỗồn ào.Thời gian trôi qua rõ nhanh. Mới ngày nào rời quê hương Bình Đông, lên Đài Bắc thi vào Đạihọc Văn khoa năm thứ nhất. Năm thứ hai như gió thoảng. Lúc còn ở bậc trung học, cứ nghe batờ báo học trò ngợi ca cuộc sống sinh viên, Thanh đã vẽ trong đầu bao nhiêu mơ ước. Một cuộcsống vừa thơ mộng vừa hách. Mấy cô vây kín với cái mác sinh viên trên ngực. Vậy mà hai nămđã trôi qua rồi, Thanh chẳng thấy tí nào hãnh diện. Ngày nào cũng bù đầu, sách với sách. Hếtthư viện đến giảng đường. Mặc dù Thanh rất mê sách nhưng những giáo trình đầy ấp nhiều lúclàm Thanh như ngộp thở.Đại học là gì? Với Thanh thì nó chỉ gồm có khuôn viên đại học. Con đường mòn dẫn đến giảngđường, một khoảng trời xanh qua kẽ lá, những hàng cây trong vườn trường, những bãi cỏ hoaviên và cả cái thung lũng mà đám bạn bè Thanh gồm: Tử Nghiệp Bình, Phương Khắc Mai, NgôThiên Uy đã gọi là: Thung lũng tình yêu.Thanh không phải là một sinh viên giỏi. Trước khi thi vào Đại học, Thanh đã chật vật với kỳ thitốt nghiệp phổ thông. Qua cái ải đó, lại đến cái ải thi tuyển vào Đại học.Năm đầu thi vào Đại học. Rớt!Thanh khăn gói với hành trang vỏn vẹn mấy bộ đồ. Bỏ nhà lên tỉnh, vào làm công cho một cửahiệu lớn với chân mậu dịch viên. Mấy tháng dành dụm được nghìn sáu bạc. Vừa đủ tiền chi phícho một chuyến về thủ đô.Thanh quay về từ giã mẹ cha, làm một chuyến thẳng đến Đài Bắc, với ước mơ chân trời rộngmở.Tàu hỏa vừa ngừng ở sân ga: Thanh theo đàn người chen chân qua cửa. Thành phố rõ lớn vàrộng. Người đông đến choáng ngợp. Thanh còn ngơ ngác chưa biết sẽ đi vào dâu, thì mắt chàngđập ngay vào tấm biển quảng cáo:LỚP LUYỆN THI VÀO ĐẠI HỌC.Học có bảo đảm - Thi đậu mới lấy tiền.Bao cả ăn ở - Giá 200$/tháng.Địa chỉ: XXX YYY. Đài Bắc.Thanh đọc giá biểu rồi nhẩm tính. Đủ sống ba tháng. Vừa đủ đến ngày thi. Phần còn lại củatương lai sẽ tính sau. Thế là Thanh tiến thẳng đến địa chỉ lớp luyện thi.Phải nói, đấy là một năm khổ cực. May là ở dưới nhà, cha mẹ thương con dành dụm mỗi thánggởi lên tiếp tế thêm một ngàn đồng. Thanh sống nhịn nhặt. Mức sống ở thủ đô khá đắt đỏ.Trang 2/96 http://motsach.infoGiã Biệt Tuổi Mộng Mơ Quỳnh DaoChàng không dám tiêu xài gì hết. Mỗi tuần xài sang nhất là chiều thứ bảy. Ngoài bữa cơm,chàng tự thưởng thêm cho cái dạ dày một ly đậu đỏ bột lọc.Thế cũng xong, rồi cũng thi đậu. Lần thi này không như năm đầu, Thanh không còn ảo tưởng.Chàng chẳng dám chọn môn nào yêu thích, mà gởi đơn đi gần như khắp mọi đường. Chỗ nàocũng thi, đậu vào trường nào thì học thôi. Thời buổi mật ít ruồi nhiều. Những ngành ngon ănnhư Điện, Kỹ thuật, Điện toán, Y... , người nào cũng muốn chen chân vào. Một chọi trăm làmsao chọi lại? Thế rồi cũng xong. Thanh đã đậu vào trường Đại học Văn Hóa. Với một phânngành kỳ cục Quan Hệ Lao Động. Mà lúc viết đơn xin vào học, Thanh vẫn không hiểu rõ ýnghĩa của ngành học mình đã chọn.Mặc! Miễn đậu là học. Như vậy mà đã hai năm trôi qua. Ngày ngày bù đầu với các môn: Kếtoán, Thống kê, Kinh tế rồi Luật Dân sự, Hiến pháp, phương thức quản lý kinh doanh hiện đại.Thanh chẳng còn thì giờ đâu để thắc mắc, so đo, để nghĩ đến ước mơ thuở nhỏ. Cái thuở haynằm mơ mình sẽ là văn sĩ, nhạc sĩ hay một sĩ nào đó, có liên hệ đến nghệ thuật. Chuyện bây giờlà học. Học để ra trường rồi mọi thứ sẽ tính sau.Nhưng khi đã vào đại học. Cái lợi đầu tiên là gì? Đó là có bạn gái! Thanh đã nghĩ như vậy. Sinhviên đã là người lớn. Người lớn đương nhiên là được có người yêu nhỉ. Sẽ không có ai dám chêmình là con nít nữa.Ngay từ năm thứ nhất đến năm thứ hai, Thanh có hàng lô bạn gái. Nói đến bạn gái làm Thanhnghĩ đến Tử Nghiệp Bình. Chẳng là lúc đã Từ Nghiệp Bình thi đậu vào trường ngoại ngữ, banNga văn. Học hết một năm, Bình thấy không có một giáo sư nào hiểu được tiếng Nga của Bìnhnói. Anh chàng tức khí lên, bỏ! Rồi thi vào cái ngành học độc nhất vô nhị Ở cái xứ Đài Loannày, ngành Quan Hệ Lao Động. Nhờ đó gặp Thanh. Hai người vừa gặp nhau đã tắm đắc. Haingười tri kỷ nhau ở mọi vấn đề. Từ chuyện học qua phê phán thầy cô, ve vãn bạn gái. Mãi đếnkhi Bình bị cú sốc với cô nữ sinh viên ban Anh văn Phươ ...