Thông tin tài liệu:
Tôi là một người con bất hiếu. Tôi rất ghét mẹ tôi vì... Mẹ tôi ko có tai... Câu chuyện bắt đầu Gia đình tôi bất hạnh hơn những gia đình khác. Năm tôi còn đang trong bụng mẹ ba đã ***** con tôi ra đi theo một người phụ nữ khác.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình mẹ thiêng liêng Tình mẹ thiêng liêngTác giả: Là Pu đáng iu đâyThể loại: Thể hiện tình mẹ cao cảTôi là một người con bất hiếu. Tôi rất ghét mẹ tôi vì... Mẹ tôi ko có tai...Câu chuyện bắt đầuGia đình tôi bất hạnh hơn những gia đình khác. Năm tôi còn đang trong bụng mẹ ba đã *****con tôi ra đi theo một người phụ nữ khác. Lúc ấy, nhà tôi nghèo lắm, nợ cao ngập đầu. Hằngngày, mẹ tôi bán hàng rong gần trường học tôi. Số tiền bán được chỉ đủ ăn và trang trải học phí.Nhà tôi rơi vào cùng cực. Bộ đồng phục tôi mặc đã được 3 năm rồi, áo sờn vai, quần chắp vánhìu lần. Bạn bè trong lớp, ai cũng trêu ghẹo tôi là thằng ăn mày. Nhưng tôi bỏ qua tất cả vượtqua cả sự mặc cảm chỉ chú tâm vào việc học. Cho đến một hôm... Mẹ tôi vừa gánh hàng về đứngtrước cổng trường đợi tôi tan học._Sơn...- tiếng mẹ tôi hô lớn. Bỗng một cậu học trò chạy ào ra làm mẹ tôi té nhào. Mái tóc dài củabà rũ xuống lộ một bên tai. Các bạn trong trường cười nhạo chê bai bà. Ngày nào, họ cũng chênhạo tôi và bà ấy. Tôi chạy về nhà khóc ko muốn đi học nữa._Con cố gắng học đi. Mẹ làm lụng vất vả để nuôi con thành tài. Con đừng phụ lòng mẹ- Bà vỗvề an ủi tôi_Bà chỉ quan tâm chính mình thôi. Tại bà mà tôi bị chế nhạo. Tôi hận bà... - Tôi chạy ào ra vườnrau sau nhà. Tôi muốn rời xa khỏi bà ta. Tôi chỉ có một cách là: Học. Tôi quyết tâm học hành,vượt qua sự tự ti. Ko lâu sau, tôi dành được học bổng tài trợ đi du học nước ngoài. Tôi vui lắm!Tôi đã đợi ngày này mười mấy năm rồi. Năm tôi 20 tuổi, tôi làm tại 1 công ti nước ngoài sựnghiệp thành đạt. Tôi dọn lên thành phố ko bao giờ về quê gặp bà. Hàng tháng tôi chỉ gửi cho bàít tiền ko có lấy một lá thơ hỏi han. Khi tôi 30 tuổi, tôi có một người vợ hiền một đứa con gáingoan. Phải nói là cuộc đời tôi ko có gì hạnh phúc hơn. Tôi nhớ rõ: Hôm ấy là thứ 5 tôi đi làm vềnhư mọi ngày. Vừa vào phòng khách, tôi thấy bà đang chơi với bé Nhi (con gái tôi) rất vui vẻ.Bây giờ, mẹ tôi đã già hơn nhìu. Mái tóc bạc trắng, xoã ngang vai. Khuôn mặt hom ho, gân xanhnổi lên ở bàn tay chai sạn. Da dẻ ngăm đen vì mưa nắng đã có nhìu nếp nhăn. Tôi đi đến kéo béNhi ra đánh một trận._Ko lo học bài mà suốt ngày chơi_oa.. oa.. con chơi với bà mà_Đi lên phòng ngay_Ba thật quá đáng- bé Nhi chạy một mạch lên phòng_Sao con lại đánh cháu- bà ôn tồn_Bà lên đây làm gì?_Bà chỉ muốn thăm cháu thôi_Bà muốn con tôi lại giống tôi sao. Bị bạn bè xa lánh chê cười. Tôi ko muốn con tôi có mộtngười bà quái nhân. Bà đi ra khỏi nơi này- Tôi vô tình nói với bà. Bà lặng lẽ ra đi. Vào ngày chủnhật, tôi về. quê xem bà sống thế nào? Dù sao bà cũng sinh ra tôi nuôi nấng tôi. Nhưng nhữngngười hàng xóm xung quanh nói bà đã ra đi được 3 tháng. Họ chôn bà góc vườn sau nhà. Bà cógửi họ một phong thư. Trong thư bà viết:_Con trai yêu quý của mẹ, khi con đọc lá thư này mẹ ko còn trên cõi đời này nữa. Có một chuyệnmẹ đã giấu con suốt mười mấy năm nay. Lúc mẹ sinh ra con, con cũng như bao đứa trẻ khác.Nhưng trớ trêu thay tai bên trái của con ko giống mọi người. Bác sĩ nói con vẫn có thể ngheđược. Nhưng mẹ sợ con tự ti với mọi người, con đã ko có ba rồi mẹ ko muốn con buồn. Mẹ vay1 khoản tiền lớn và chấp nhận mất 1 bên tai để con có thể hoàn diện. Bây giờ, con có một giađình thật hạnh phúc. Mẹ rất vui. Mẹ xin lỗi vì những việc khiến con xấu hổ. Con trai iu quý trongmắt mẹ con luôn hoàn mỹ và quan trọng nhất. Số tiền mà con gửi cho mẹ hàng tháng mẹ cất saubàn thờ tổ tiên. Con hãy đem số tiền ấy về đi mẹ chỉ cần có con là đủ rồi.Mẹ iu con nhìu lắm!...Sau khi đọc bức thư tôi đã khóc rất nhìu. Tôi thật là một người con bất hiếu mà. Mẹ đã vì tôi hisinh rất nhìu. Tôi hối hận wá... Nhưng đã muộn màng.Lời của T/g: Trong cuộc sống chúng ta, ai cũng đã phạm phải sai lầm. Có một số sai lầm ko baogiờ sửa lại được. Vì vậy chúng ta phải bít quý trọng những thứ mìk đang có và hãy nhớ rằng: du`đi bất cứ đâu nhưng chúng ta luôn có những người thân ở bên, ở trong tim chúng ta. Và thời giansẽ ko bao giờ quay trở lại, hãy sống cho thật xứng đáng nhé! ...