Danh mục

TÌNH YÊU 60 NĂM

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 181.65 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ chi phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tg: angela2kiss “ Có những khoảnh khắc trong cuộc đời, bạn yêu một người nhưng lại không cách nào để họ hiểu được tình yêu trong tim bạn lớn đến nhường nào. Cũng có những khoảnh khắc khi bạn ngỡ như sẽ đi cùng họ đến suốt cuộc đời,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TÌNH YÊU 60 NĂM TÌNH YÊU 60 NĂM Tg: angela2kiss“ Có những khoảnh khắc trong cuộc đời, bạn yêu một người nhưng lại không cáchnào để họ hiểu được tình yêu trong tim bạn lớn đến nhường nào. Cũng có nhữngkhoảnh khắc khi bạn ngỡ như sẽ đi cùng họ đến suốt cuộc đời, nhưng rốt cuộc vẫnlà có duyên không phận!Cuộc đời là vậy, gặp nhau bởi Duyên, yêu nhau bởi Nợ và chia ly do Phận. Vốn dĩchúng ta không cách nào cưỡng lại được hai chữ định mệnh” ---- ♥ ----Ở khu nghĩa trang hoang tàng đổ nát, một ông cụ già tóc đã bạc phơ, những vếtnhăn hằn trên đôi mắt ông khẽ nheo lại, bàn tay run run cố sức phủi những đám cỏbám đầy trên ngôi mộ và vết ố theo thời gian còn vương lại trên di ảnh. Trong phútchốc, nước mắt ông khẽ rơi:“ My, bà ở dưới đó có yên lòng không? Đợi tôi nhé, tôi sắp đi theo bà rồi đây!”Bên bia mộ, nụ cười của người con gái đôi mươi đó vẫn như thế, rạng rỡ như sắcxuân, cho dù bao nhiêu năm trôi qua, vẻ đẹp của cô là vĩnh cửu. Tuyệt đối chưabao giờ phai tàn!Cánh hoa phượng đỏ rơi tả tơi trong gió, cuốn theo những ký ức miên man trôi xa,đi mãi không hề quay lại. Bao lần tiếc nuối về khoảng thời gian trẻ tuổi bồng bộtcũng chỉ còn là ký ức, là những tháng ngày thương nhớ day dứt mãi trong đời. Phảirồi, tình yêu của họ cũng vậy, vô tình cuốn đi mất cùng với tuổi xuân ngày đó, làmsao có thể tìm lại?Bốn mươi năm trong đời, ông luôn nhìn về phía sau, hồi tưởng về những thángnăm đẹp đẽ nhất trong cuộc đời khi họ còn ở bên nhau. Nhớ về mỗi cử chỉ, mỗiánh mắt, khi bà cười, khi bà hạnh phúc, bà khóc, thậm chí cả nụ cười cay đắng khinhìn thấy ông ra đi.“ My, đôi mắt tôi càng lúc càng mờ, trí nhớ của tôi ngày một kém. Cứ tiếp tục nhưvậy, tôi sợ sẽ quên mất bà, thậm chí cả bản thân mình là ai tôi cũng không nhớ nổi.Nhưng bà yên tâm, tôi cũng sắp phải đi rồi. Bà có thể đợi tôi thêm chút nữakhông?”Ông cúi người về phía bia mộ, đặt một nụ hôn lên di ảnh, hay nói đúng hơn là dànhtặng nụ hôn cuối đời mình cho người con gái ông yêu thương. Có lẽ sau đêm nay,ông sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh bà, rồi họ sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa...Qua đêm trăng này, ông có cảm giác rồi mình sẽ không còn nhìn thấy được mặttrời nữa. Cuộc đời trải qua bốn mươi năm đã là quá dài rồi, ông thật không muốnbản thân phải chịu đựng thêm nữa cái cảm giác không có ai bên cạnh.Từ khi bà ra đi, ngày nào ông cũng đến bên ngôi mộ của bà, kể cho bà nghe nhữngsinh hoạt đời thường của mình như một thói quen khó xóa bỏ. Có lẽ họ cũng đãquá quen với sự hiện diện của một ông lão lụi khụi chống gậy, hằng ngày tỉ mỉ lauchùi sạch sẽ bên tấm bia mộ người con gái trẻ tuổi xinh đẹp.Bầu trời về đêm đột ngột trở gió, ánh trăng trên đỉnh đầu dường như chỉ còn mộtmảnh khuyết. Ông ngẩng cao đầu, cố nuốt nước mắt vào trong:“ Ngày bà đi, tôi đã không ở bên cạnh bà. Nhưng khi tôi trút bỏ hơi thở cuối cùngcủa mình mà vẫn còn được ở bên cạnh bà như thế này thì thật là tốt, có phảikhông?”Tiếng ve sầu âm vang đâu đây như kêu gọi mùa hè, những cánh phượng đỏ rực tảtơi trong gió, xào xạc trong tim ông nỗi nhớ về biết bao kỷ niệm thân thương, đongđầy. Chẳng biết đó có phải lời than trách của bà vì ông lải nhải nhiều quá, haychính những cảnh vật xung quanh cũng khóc thầm tiếc nuối cho tình yêu của họ!?Một mối tình có thể chóng tàn, nhưng dư vị cay đắng ngọt bùi sẽ luôn còn mãi.Cũng như những hồi ức tươi đẹp năm đó, lúc nào cũng hiện diện trong giấc mơ củaông mỗi khi đêm về.Ông đã sống và lớn lên, biết yêu và tiếc nuối. Khoảng thời gian trẻ tuổi bồng bột,ương bướng và cao ngạo cũng đã qua rồi, không thể quay trở lại được nữa.“ Bà còn nhớ bà đã nói gì với tôi không? Lúc đó tôi đã không tin tưởng bà, nhẫntâm quay bỏ đi lúc bà cần tôi nhất ấy ...!!!” – Giọng ông lại nghẹn ngào, mùi vịmặn chát của nước mắt thấm trên đầu lưỡi – “ Bà đã nói: giới hạn của tình yêukhông nằm ở hai chữ chia tay, mà là đánh mất đi lòng tin!”Đến sau này khi bà mất đi rồi, ông mới thấm thía được một điều rằng khi bà nói lêncâu nói đó cũng có nghĩa là bản thân đã chấp nhận vứt bỏ tình yêu của họ. Và dùcho cảm giác vẫn còn, dù yêu hay không, thì tuyệt đối mối tình này cũng khôngcòn đường để quay lại.Những tủi hờn trôi tàn theo năm tháng, những hạnh phúc tuổi xuân mỏng manh rồivỡ tan trong phút chốc. Tại sao khi đánh mất thì ông mới biết quý, biết yêu thươngvà nuối tiếc?Mất đi thời gian, mất đi tuổi xuân, đến bây giờ thứ ông còn lại chỉ còn hoài bão vàkỷ niệm. Cuối cùng ở bên mộ bà mà miên man nhớ về một thời quá khứ đã qua.Sau bao nhiêu năm ông vẫn như vậy, không ngừng tiếc nuối và nhung nhớ một mốitình không trọn vẹn. Nỗi đau đớn không nguôi, nửa trái tim bị đánh mất ... suốt đờiông vẫn không thể nào quên.Có thể đêm nay là đêm cuối, nhưng ông vẫn muốn nói với bà một lần nữa. Rằng:ông luôn yêu bà, mãi mãi là vậy!Ngày lên, rồi đêm xuống. Bóng tối qua đi, ánh mặt trời lại đến.Cho đến tận sáng hôm sau, nhữn ...

Tài liệu được xem nhiều: