Tôi là người sói, phải, tôi là .... người sói, các bạn hãy tin đi, tôi là ... người sói.Tôi cũng như bao người bình thường khác thôi, có một khác biệt duy nhất là vào những đêm trăng tròn tôi lại hóa thân thành một con sói: dị hợm và tàn ác như một con sói khát máu đang săn mồi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TÔI LÀ NGƯỜI SÓI - Phần 1TÔI LÀ NGƯỜI SÓI - Phần 1Tôi là người sói, phải, tôi là .... người sói, các bạn hãy tin đi, tôi là ... người sói.Tôi cũng như bao người bình thường khác thôi, có một khác biệt duy nhất là vàonhững đêm trăng tròn tôi lại hóa thân thành một con sói: dị hợm và tàn ác như mộtcon sói khát máu đang săn mồi. Các bạn nghĩ các bạn đang đọc một cuốn tiểuthuyết? Không! Đây là sự thật, tôi là ... người sói!Nhưng tôi vẫn phải sống và tồn tại, bởi tôi biết tôi có thể làm được điều gì đó chocuộc sống, cho thế giới này, mặc cho những mũi dao làm từ sự dị nghị của mọingười đâm vào tôi hằng ngày, nhưng tôi vẫn phải sống. Người sói thì đã sao?Mặc dù không ai biết rõ tại sao tôi lại cư xử và sinh hoạt khác lạ vào những đêmtrăng tròn, nhưng họ cũng không thể nào làm ngơ được những buổi sáng tôi trở vềtrong tình trạng hoang tàn như một kẻ tử tù.Họ nói cũng đúng, vì tôi đã bị cùm xích, bỏ đói và tra tấn một cách tàn ác, vàngười đã đưa tôi vào tù đêm đó là chính tôi! Tôi phải tìm mọi cách, mọi cách cóthể để khi hóa sói, tôi không làm điều gì hại ai cả, đau đớn lắm, tại sao một ngườinhư tôi phải chịu một số phận này chứ? Đau đớn hơn khi ai đó bật bộ phim cónhân vật người sói trong đó, họ xem, họ nhìn mà không mảy may thương cảm, họkhông chịu hiểu cho số phận của người sói trong phim, họ chỉ thích người sói làmgì đó khác lạ cho họ xem mà thôi, thật đau lòng, tôi là người sói của họ đây!Người sói thì đã sao? Câu hỏi thật ngớ ngẩn, ngớ ngẩn như chính bản thân tôi.Tôi không biết tôi sợ hãi tình yêu hơn, hay là khao khát tình yêu hơn. Ai có thể yêutôi được nhỉ? Tôi cũng không thể nào đem lại hạnh phúc cho người mình yêu, tôikhông muốn làm hại người tôi yêu thương nhất. Tôi cũng thề với lòng mình sẽkhông để ai yêu tôi, vì tôi không thể đáp lại tình cảm của người ấy. Ôi, khi là sóitôi khát máu, còn khi là người tôi khát tình yêu!Bề ngoài tôi mạnh mẽ, cười nói, nhưng vào mỗi buổi đêm tôi lại khóc một mình.Tôi khóc nhiều, rất nhiều, cảm giác được an ủi hơn khi mình khóc. Tự an ủi mìnhđó bạn ạ, khi là sói tôi cất tiếng hú vào ban đêm, khi là người tôi khóc trong lòngtừng phút, từng giây!Từ nhỏ đến giờ, mọi người luôn chỉ trích, nói xấu sau lưng, và thậm chí trước mặt,tạt nước vào mặt tối những câu nói làm tôi đau lòng. Họ ĐÚNG! Phải tôi là ngườiích kỷ, sống cho bản thân mình, tôi quái dị, tôi xa lánh mọi người, tôi luôn cư xửkhác người. Họ có hiểu cho tôi đâu, không một ai chịu hiểu cho tôi, tôi là người sóicơ mà? Tôi không thể nói cho họ biết, nhưng tại sao mọi người không thể tìm mộtlý do nào đó để độ lượng để công bằng với tôi hơn sao? Tôi đáng trách thật, nhưngsao không ai tìm một lý do nào đó để cứu rỗi lấy linh hồn cô độc này?Nhưng, thời gian trôi qua, tôi cũng quen với những khắc nghiệt mà cuộc sống dànhcho tôi, và tôi trân trọng từng điều tốt đẹp mà cuộc sống mang lại. Tạm quên đinhững nỗi mặc cảm để tìm đến với những điều tốt đẹp của cuộc sống. Khi đếnhẹn tôi lại tạm lánh thế giới đi một tuần.Rồi vào một ngày, tôi bất chợt biết ... yêu. Tôi quá vui mừng, lần đầu tiên trong đờitôi cảm thấy hết cô đơn! Tôi vui mừng, tôi hạnh phúc đến nỗi quên đi lời tự nhủcủa mình Đừng yêu ai và cũng đừng để ai yêu mình, mình là người sói, mìnhkhông muốn làm hại ai, làm cho người ta buồn, mình không được làm hại bất cứ côgái nào.Và nàng như một nàng tiên, xua tan sự u uất, LẠNH LẼO trong tâm hồn tôi. Nàngthật tuyệt vời, xinh đẹp. Tôi đã bị hạ gục bởi vẻ đẹp bên trong và vẻ đẹp bên ngoàicủa nàng. Nàng đã vô tình thôi miên tôi, làm tôi quên đi: TÔI LÀ NGỪOI SÓI.Và rồi, tôi như một người sắp chết khát trên sa mạc bắt gặp được những dòng nướcngọt mát lạnh. Tôi lao vào tình yêu bằng tất cả trái tim của một con người, và sựkhát khao của con sói. Hạnh phúc quá lớn lao, quá bất ngờ khiến tôi luôn lo sợtrong lòng: đến một ngày nào đó nàng sẽ ra đi. Tôi lại cô đơn như trước, thậm chíđau khổ hơn, khi trái tim tôi đã khắc tên nàng. Vì quá yêu nàng, tôi cũng lo sợ, tôisẽ làm hại nàng, sẽ làm nàng đau khổ, nhưng dường như tôi bị một sức mạnh vôhình nào đó bắt tôi phải tiếp tục, tôi không thể cưỡng lại được. Ôi, hạnh phúc! Thậthạnh phúc! Hạnh phúc biết bao khi có một người con gái đối xử quan tâm đến tôinhư vậy! Ôi thật ấm ám, ấm áp....Đến một ngày, điều tôi lo sợ cũng đã đến!.......