![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thuỷ kết thúc với sự thất bại của Âu Lạc, An Dương Vương đi .
Số trang: 5
Loại file: pdf
Dung lượng: 122.76 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu Trái tim lầm chỗ để trên đầu Nỏ thần vô ý trao tay giặc Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu. (Tố Hữu) Bốn câu thơ lại gợi nhắc ta xót xa nhớ về câu chuyện dân gian “An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thuỷ” với hình ảnh một vị vua tài giỏi trong buổi đầu dựng nước đã đánh tan các cuộc xâm lăng hung bạo của kẻ thù nhưng cuối cùng lại thất bại mội cách đau xót, trong giây phút chủ quan đã để cho giang sơn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thuỷ kết thúc với sự thất bại của Âu Lạc, An Dương Vương đi .Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thuỷ kết thúc với sự thất bại của Âu Lạc, An Dương Vương đi ... Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu Trái tim lầm chỗ để trên đầu Nỏ thần vô ý trao tay giặc Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu. (Tố Hữu) Bốn câu thơ lại gợi nhắc ta xót xa nhớ về câu chuyện dân gian “An DươngVương và Mị Châu - Trọng Thuỷ” với hình ảnh một vị vua tài giỏi trong buổi đầudựng nước đã đánh tan các cuộc xâm lăng hung bạo của kẻ thù nhưng cuối cùng lạithất bại mội cách đau xót, trong giây phút chủ quan đã để cho giang sơn xã tắc tuộtkhỏi tầm tay, làm nên một bài học kinh nghiệm xương máu khó có thể nào quên. Đọc An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thuỷ” ta thật khó giấu nổi niềmxót xa trước bi kịch mất nước Âu Lạc và cả bi kịch tình yêu của nàng công chúa MịChâu. Trong truyền thuyết dân gian, An Dương Vương xuất hiện như một vị vua toàntài, luôn mang trong mình một tinh thần chống giặc ngoại xâm mạnh mẽ. Nhờ sự giúpđỡ của thần Kim Qui, ngài đã xây được Loa thành vững chắc và chế được nỏ thần –một vũ khí vô cùng lợi hại, bách phát bách trúng, có thể giết chết hàng nghìn quângiặc. Năm ấy,Triệu Đà cử binh xâm lược phương Nam, song vì Âu Lạc có nỏ thầnnên quân Đà thua lớn, bèn xin giao hoà. Không bao lâu sau, Đà tìm cách cầu hôn chocon trai mình với con gái An Dương Vương. Vua Âu Lạc đã vô tình gả con gái yêu làMị Châu cho Trọng Thuỷ. Vua nào ngờ Trọng Thuỷ đã tỉ tê trò chuyện với Mị Châuđể tìm hiểu bí mật nỏ thần. Và Mị Châu - một người con gái nhẹ dạ cả tin đã thànhthật giải thích cặn kẽ cho chồng từ cách làm lẫy nỏ đến cách bắn tên, tạo điều kiện choTrọng Thuỷ có thể chế nỏ giả, đánh tráo nỏ thần. Ít lâu sau, Trọng Thuỷ từ biệt vợ vớilí do “tình vợ chồng không thể lãng quên, nghĩa cha mẹ không thể vứt bỏ” và nói dốiMị Châu về phương Bắc thăm cha. Triều Đà được lẫy nỏ cả mừng bèn cử binh sangđánh. Vua An Dương Vương không hề hay biết nỏ thần bị đánh tráo, khi giặc tiến sátđến thành vẫn ung dung ngồi đánh cờ, cười mà nói rằng “Đà không sợ nỏ thần sao ? ”.Cho đến khi quân Đà tiến sát lắm rồi, vua mới lấy nỏ thần ra bắn, thấy lẫy thần đãmất, không còn cách nào khác đành bỏ chạy. Vua đặt Mị Châu ngồi đằng sau ngựa rồichạy về phương Nam. Thế là theo lời giao ước, những chiếc lông ngỗng trên áo MịChâu đã chỉ đường cho Trọng Thuỷ lần theo mà đuổi. Đến đường cùng, vua bèn kêurằng Trời hại ta, sứ Thanh Giang ở đâu mau mau lại cứu”. Rùa vàng nổi lên mặtnước, thét lớn kẻ nào ngồi sau ngươi chính là giặc”, Vua tuốt kiếm chém chết MịChâu và Rùa vàng rẽ nước dẫn vua xuống biển. Vì sao một con người tài trí như vậy lại có thể đánh mất cơ nghiệp lớn laotrong phút chốc ? Phải chăng nhà vua đã quá chủ quan khi trong tay có được nỏ thần ?Đúng như vậy. Nỏ thần là một vũ khí lợi hại, chính nhờ nó mà An Dương Vương đãđánh thắng quân giặc nhưng cũng chính vì nó mà vua đã trở nên chủ quan khinh địch,mất cảnh giác trước những mưu kế bẩn thỉu của bọn xâm lăng. Vua cũng đã rất cả tinkhi nhận lời cầu hôn của Triệu Đà. Nước mất nhà tan còn do nhà vua không nắm vững nội bộ của mình. Ngàikhông hiểu hết được tính cách của con gái yêu Mị Châu là nàng công chúa hết sức thậtthà, nhẹ dạ cả tin, không hề mảy may nghi ngờ chồng cho dù là một giây một phút.Nàng đã thực sự yêu Trọng Thuỷ, cũng vì quá tin tưởng vào hắn mà Mị Châu đã vôtình trao cho hắn bí mật quốc gia. Nỗi đau mất nước ấy quả thật là quá lớn. Nhưng ta lại càng đau xót trước tìnhyêu chân thành của nàng công chúa phương Nam. Mị Châu có tất cả phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ truyền thống, nhưngcũng từ những phẩm chất ấy, do mù quáng, nàng đã hại cha, hại dân, hại nước. Trướcsau nàng chỉ nghĩ đến Trọng Thuỷ và hạnh phúc của nàng. Nàng một lòng tin tưởngvà yêu thương chồng. Nàng đã dành cho chồng một tình yêu vô cùng chân thành vàtha thiết. Ấy thế mà Trọng Thuỷ - con người bội bạc kia đã nỡ tâm chà đạp lên tìnhyêu đó. Hắn cưới nàng làm vợ chỉ vì mục đích lợi dụng để xâm lược Âu Lạc. Nhưngvì sao Mị Châu quá mê muội ? Sao nàng lại có thể bỏ qua những câu nói lạ lùng, ẩnchứa bao hàm ý của Trọng Thuỷ trong lúc hai người chia tay : Ta nay trở về thămcha, nếu như đến lúc hai nước thất hoà, Bắc Nam cách biệt, ta lại tìm nàng, lấy gì làmdấu ?”. Câu hỏi ấy của Trọng Thuỷ như một gợi nhắc, cảnh báo trước chuyện gì sẽđến với đất nước nàng, Nhưng nàng lại thật thà đáp lại : “Thiếp thân phận nữ nhi, nếugặp cảnh biệt li thì đớn đau khôn xiết. Thiếp có áo gấm lông ngỗng thường mặc trênmình, đi đến đâu sẽ rứt lông mà rắc ở ngã ba đường để làm dấu, như vậy có thể cứuđược nhau”. Và chính cái dấu lông ngỗng của nàng đã ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thuỷ kết thúc với sự thất bại của Âu Lạc, An Dương Vương đi .Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thuỷ kết thúc với sự thất bại của Âu Lạc, An Dương Vương đi ... Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu Trái tim lầm chỗ để trên đầu Nỏ thần vô ý trao tay giặc Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu. (Tố Hữu) Bốn câu thơ lại gợi nhắc ta xót xa nhớ về câu chuyện dân gian “An DươngVương và Mị Châu - Trọng Thuỷ” với hình ảnh một vị vua tài giỏi trong buổi đầudựng nước đã đánh tan các cuộc xâm lăng hung bạo của kẻ thù nhưng cuối cùng lạithất bại mội cách đau xót, trong giây phút chủ quan đã để cho giang sơn xã tắc tuộtkhỏi tầm tay, làm nên một bài học kinh nghiệm xương máu khó có thể nào quên. Đọc An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thuỷ” ta thật khó giấu nổi niềmxót xa trước bi kịch mất nước Âu Lạc và cả bi kịch tình yêu của nàng công chúa MịChâu. Trong truyền thuyết dân gian, An Dương Vương xuất hiện như một vị vua toàntài, luôn mang trong mình một tinh thần chống giặc ngoại xâm mạnh mẽ. Nhờ sự giúpđỡ của thần Kim Qui, ngài đã xây được Loa thành vững chắc và chế được nỏ thần –một vũ khí vô cùng lợi hại, bách phát bách trúng, có thể giết chết hàng nghìn quângiặc. Năm ấy,Triệu Đà cử binh xâm lược phương Nam, song vì Âu Lạc có nỏ thầnnên quân Đà thua lớn, bèn xin giao hoà. Không bao lâu sau, Đà tìm cách cầu hôn chocon trai mình với con gái An Dương Vương. Vua Âu Lạc đã vô tình gả con gái yêu làMị Châu cho Trọng Thuỷ. Vua nào ngờ Trọng Thuỷ đã tỉ tê trò chuyện với Mị Châuđể tìm hiểu bí mật nỏ thần. Và Mị Châu - một người con gái nhẹ dạ cả tin đã thànhthật giải thích cặn kẽ cho chồng từ cách làm lẫy nỏ đến cách bắn tên, tạo điều kiện choTrọng Thuỷ có thể chế nỏ giả, đánh tráo nỏ thần. Ít lâu sau, Trọng Thuỷ từ biệt vợ vớilí do “tình vợ chồng không thể lãng quên, nghĩa cha mẹ không thể vứt bỏ” và nói dốiMị Châu về phương Bắc thăm cha. Triều Đà được lẫy nỏ cả mừng bèn cử binh sangđánh. Vua An Dương Vương không hề hay biết nỏ thần bị đánh tráo, khi giặc tiến sátđến thành vẫn ung dung ngồi đánh cờ, cười mà nói rằng “Đà không sợ nỏ thần sao ? ”.Cho đến khi quân Đà tiến sát lắm rồi, vua mới lấy nỏ thần ra bắn, thấy lẫy thần đãmất, không còn cách nào khác đành bỏ chạy. Vua đặt Mị Châu ngồi đằng sau ngựa rồichạy về phương Nam. Thế là theo lời giao ước, những chiếc lông ngỗng trên áo MịChâu đã chỉ đường cho Trọng Thuỷ lần theo mà đuổi. Đến đường cùng, vua bèn kêurằng Trời hại ta, sứ Thanh Giang ở đâu mau mau lại cứu”. Rùa vàng nổi lên mặtnước, thét lớn kẻ nào ngồi sau ngươi chính là giặc”, Vua tuốt kiếm chém chết MịChâu và Rùa vàng rẽ nước dẫn vua xuống biển. Vì sao một con người tài trí như vậy lại có thể đánh mất cơ nghiệp lớn laotrong phút chốc ? Phải chăng nhà vua đã quá chủ quan khi trong tay có được nỏ thần ?Đúng như vậy. Nỏ thần là một vũ khí lợi hại, chính nhờ nó mà An Dương Vương đãđánh thắng quân giặc nhưng cũng chính vì nó mà vua đã trở nên chủ quan khinh địch,mất cảnh giác trước những mưu kế bẩn thỉu của bọn xâm lăng. Vua cũng đã rất cả tinkhi nhận lời cầu hôn của Triệu Đà. Nước mất nhà tan còn do nhà vua không nắm vững nội bộ của mình. Ngàikhông hiểu hết được tính cách của con gái yêu Mị Châu là nàng công chúa hết sức thậtthà, nhẹ dạ cả tin, không hề mảy may nghi ngờ chồng cho dù là một giây một phút.Nàng đã thực sự yêu Trọng Thuỷ, cũng vì quá tin tưởng vào hắn mà Mị Châu đã vôtình trao cho hắn bí mật quốc gia. Nỗi đau mất nước ấy quả thật là quá lớn. Nhưng ta lại càng đau xót trước tìnhyêu chân thành của nàng công chúa phương Nam. Mị Châu có tất cả phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ truyền thống, nhưngcũng từ những phẩm chất ấy, do mù quáng, nàng đã hại cha, hại dân, hại nước. Trướcsau nàng chỉ nghĩ đến Trọng Thuỷ và hạnh phúc của nàng. Nàng một lòng tin tưởngvà yêu thương chồng. Nàng đã dành cho chồng một tình yêu vô cùng chân thành vàtha thiết. Ấy thế mà Trọng Thuỷ - con người bội bạc kia đã nỡ tâm chà đạp lên tìnhyêu đó. Hắn cưới nàng làm vợ chỉ vì mục đích lợi dụng để xâm lược Âu Lạc. Nhưngvì sao Mị Châu quá mê muội ? Sao nàng lại có thể bỏ qua những câu nói lạ lùng, ẩnchứa bao hàm ý của Trọng Thuỷ trong lúc hai người chia tay : Ta nay trở về thămcha, nếu như đến lúc hai nước thất hoà, Bắc Nam cách biệt, ta lại tìm nàng, lấy gì làmdấu ?”. Câu hỏi ấy của Trọng Thuỷ như một gợi nhắc, cảnh báo trước chuyện gì sẽđến với đất nước nàng, Nhưng nàng lại thật thà đáp lại : “Thiếp thân phận nữ nhi, nếugặp cảnh biệt li thì đớn đau khôn xiết. Thiếp có áo gấm lông ngỗng thường mặc trênmình, đi đến đâu sẽ rứt lông mà rắc ở ngã ba đường để làm dấu, như vậy có thể cứuđược nhau”. Và chính cái dấu lông ngỗng của nàng đã ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
An Dương Vương và Mị Châu ngữ văn phổ thông văn mẫu lớp 10 tài liệu lớp 10 ôn thi văn lớp 10 bài giảng văn lớp 10Tài liệu liên quan:
-
Hãy tưởng tượng và trò chuyện với người lính lái xe trong tác phẩm Bài thơ về tiểu đội xe không kính
3 trang 76 0 0 -
Bi kịch của người phụ nữ trong xã hội cũ qua một số tác phẩm văn học trung đại đã học
6 trang 61 0 0 -
Văn mẫu lớp 10: Phân tích truyện Tam đại con gà
9 trang 44 0 0 -
Kiến thức cơ bản bài Mây và sóng - Ta-go
6 trang 39 0 0 -
Văn mẫu lớp 10: Nghị luận về lòng yêu thương con người
7 trang 38 0 0 -
Kết Thúc Có Hậu Truyện Tấm Cám...
4 trang 34 0 0 -
Văn mẫu lớp 10: Phân tích bài thơ Nhàn của Nguyễn Bỉnh Khiêm
27 trang 34 0 0 -
Tìm hiểu Một thời đại trong thi ca
7 trang 32 0 0 -
Phân tích bài thơ Đoàn thuyền đánh cá
10 trang 32 0 0 -
Văn mẫu lớp 10: Phân tích Hình tượng Rama trong Ramayana
7 trang 31 0 0