Danh mục

Truyện cổ tích Sáu con thiên nga

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 87.62 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngày xưa có một ông vua đi săn ở một khu rừng lớn, vì vua đuổi theo một con thú hăng quá nên quân hầu không ai theo kịp. Tối đến, vua đứng lặng nhìn quanh, thấy mình đã bị lạc đường, không tìm được lối ra. Bỗng vua thấy có một mụ già, đầu lắc lư đi tới: đó là một mụ phù thủy. Vua bảo mụ: - Này cụ, cụ có thể làm ơn chỉ cho tôi lối ra khỏi rừng được không?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện cổ tích "Sáu con thiên nga" Sáu con thiên ngaNguồn: forum.top1.vnNgày xưa có một ông vua đi săn ở một khu rừng lớn, vì vua đuổi theo một con thúhăng quá nên quân hầu không ai theo kịp. Tối đến, vua đứng lặng nhìn quanh, thấymình đã bị lạc đường, không tìm được lối ra. Bỗng vua thấy có một mụ già, đầulắc lư đi tới: đó là một mụ phù thủy. Vua bảo mụ:- Này cụ, cụ có thể làm ơn chỉ cho tôi lối ra khỏi rừng được không?Mụ đáp:- Tâu bệ hạ, được chứ. Cái đó già làm được, nhưng với một điều kiện mà nếu bệhạ không chấp nhận thì bệ hạ không bao giờ ra được khỏi rừng này và sẽ chết đóiở đây.Vua hỏi:- Điều kiện gì hở cụ?- Già có một đứa con gái đẹp nhất đời. Bệ hạ chưa từng thấy ai đẹp đến thế đâu,thật xứng đáng làm vợ vua. Nếu bệ hạ đồng ý lấy nó làm hoàng hậu thì già sẽ chỉđường cho bệ hạ ra khỏi rừng.Trong lúc hoảng sợ, vua bằng lòng ngay. Mụ già dẫn vua đến ngôi nhà nhỏ củamụ. Con gái mụ ngồi bên lửa. Cô đứng dậy ra đón vua ngay, như đã sẵn sàng chờvua đến. Vua thấy cô tuyệt đẹp nhưng không thích, nhìn cô, vua cảm thấy rờn rợn.Sau khi vua đặt cô lên mình ngựa thì mụ chỉ đường cho vua. Vua về đến cung điệnlàm lễ cưới.Nguyên vua đã lấy vợ một lần và hoàng hậu sinh được bảy con, sáu trai một gái,vua yêu quí vô cùng. Sợ người dì ghẻ đối với con mình không tốt mà còn có thểlàm khổ chúng nữa vua đưa chúng đến ở một tòa lâu đài hiu quạnh giữa rừng sâu.Lâu đài rất kín, đường đi đến khó mà tìm được, chính vua cũng không tìm rađường nếu không được một bà lão cho một cuộn chỉ có phép lạ. Khi vua ném cuộnchỉ về phía trước, nó sẽ tự gỡ ra và chỉ đường cho vua.Nhà vua luôn luôn đi thăm các con yêu dấu, nên hoàng hậu để ý đến sự vắng mặtcủa vua. Mụ dì ghẻ tò mò muốn biết vua đi vào rừng một mình làm gì. Mụ bèncho thị vệ của vua nhiều tiền, chúng nói lộ bí mật cho mụ biết và nói cả đến cuộnchỉ biết đưa đường. Mụ bứt rứt không yên tâm, mãi cho đến lúc mụ tìm ra đượcchỗ vua để cuộn chỉ. Mụ bèn may một số áo lót bằng lụa trắng và khâu bùa vào vìmụ học được ít phép của mẹ.Một hôm, vua ruổi ngựa đi săn vắng, mụ mang áo đi theo cuộn chỉ dẫn đường vàorừng. Bọntrẻ thấy từ xa có bóng người đến tưởng là cha yêu dấu, vội vui mừng chạy lại đón.Mụ bèn tung trùm lên mỗi đứa một cái áo, áo vừa đụng vào người thì chúng biếnra thiên nga bay vượt qua rừng biến mất. Mụ hớn hở về nhà, tưởng là đã trừ đượclũ con chồng. Nhưng mụ không ngờ là còn cô con gái không chạy ra đón cha cùngcác anh.Một hôm, vua đến thăm các con thì chỉ thấy con gái thôi. Vua hỏi:- Các anh con đâu?Cô đáp:- Trời ơi, cha yêu dấu! Các anh con đi mất rồi, bỏ lại mình con.Rồi cô kể cho vua nghe cô đứng ở cửa sổ nhìn thấy những gì, các anh cô hóa thiênnga bay qua rừng thế nào, và đưa cho vua xem những lông chim cô nhặt được ởngoài sân. Vua rất buồn bã nhưng không ngờ là hoàng hậu làm việc độc ác ấy.Vua sợ cô gái cũng bị mất nốt nên định mang cô đi cùng. Nhưng cô sợ dì ghẻ nênxin vua hãy để cô ở lại tòa lâu đài trong rừng đêm ấy nữa. Cô gái đáng thươngnghĩ bụng:- Mình không thể ở đây lâu được nữa, mình phải tìm các anh mới được.Đêm đến, cô trốn vào rừng. Cô đi suốt đêm hôm ấy cả ngày hôm sau, mãi đến lúcmệt quá không đi được nữa. Lúc đó, cô thấy một chiếc lều hoang. Cô bước vào thìthấy một căn buồng có sáu chiếc giường nhỏ. Nhưng cô không dám nằm vào chiếcnào, mà chui xuống nằm ở gầm giường, định ngủ đêm đó trên nền đất rắn.Nhưng tới lúc mặt trời sắp lặn cô nghe có tiếng lào xào và thấy sáu con thiên ngabay qua cửa sổ chui vào. Chúng ngồi xuống đất, thổi lẫn cho nhau, cho bay hếtlông; bộ lông thiên nga trút ra như một chiếc áo lót. Cô gái nhận ra các anh mình,mừng lắm, chui ở gầm giường ra. Các anh trông thấy em cũng mừng rỡ chẳngkém. Nhưng vui chẳng được bao lâu, các anh bảo em:- Em không ở đây được đâu. Đây là sào huyệt của bọn cướp, chúng về thấy em sẽgiết em mất.Em hỏi:- Thế các anh có cách nào che chở em không?Các anh nói:- Không, vì mỗi tối, các anh chỉ có thể trút bộ lông thiên nga, hiện nguyên hìnhngười trong một khắc đồng hồ, sau đó lại phải biến thành thiên nga.Em khóc hỏi:- Thế không có cách nào giải thoát các anh à?Các anh đáp:- Không được đâu! Khó lắm. Trong sáu năm, em không được nói được cười.Trong thời gian ấy, em phải may cho các anh sáu chiếc áo lót nhỏ bằng hoa thúycúc. Nếu em nói nửa lời là công toi hết.Các anh vừa nói xong thì một khắc đồng hồ đã qua, các anh lại biến thành thiênnga bay qua cửa sổ mất. Cô gái nhất định giải thoát cho các anh, dù có phải hysinh tính mạng. Cô rời bỏ chiếc lều hoang, vào giữa rừng, leo lên cây ngủ đêm.Sáng hôm sau, cô đi hái hoa thúy cúc và bắt đầu khâu áo. Cô chẳng nói năng đượcvới ai mà cũng chẳng buồn hé miệng cười. Cô chỉ ngồi một chỗ chăm chú làm.Một thời gian đã qua. Vua xứ ấy cùng thợ săn vào rừng tìm thú, đến cây cô ngồi.Họ gọi cô:- Cô hãy xuống đây với chúng tôi, chúng tôi không hại gì cô đâu.Cô chỉ lắc đầu. Họ hỏi dồn mãi, cô liền ném xuống cho họ chiếc dây chuyền đeocổ bằng vàng, tưởng làm như thế cho họ yên đi. Nhưng họ vẫn không chịu thôi, côliền vứt chiếc thắt lưng của cô xuống. Thấy vẫn chưa ổn cô vứt thêm nịt bít tất, rồidần dần vứt tất cả các thứ mặc trên người có thể vứt được, đến nỗi cô chỉ cònchiếc áo lót. Những người thợ săn không vì thế mà chịu lùi. Họ trèo lên cây, bế côxuống đưa đến trước mặt vua. Vua hỏi:- Nàng là ai? Nàng ngồi trên cây làm gì?Cô không đáp. Vua dùng đủ các thứ tiếng vua biết mà cô vẫn câm như hến. Nhưngcô đẹp quá khiến lòng vua rung động. Vua yêu cô tha thiết. Vua khoác áo ngựccho cô, đặt cô lên kiệu ngồi trước mình đưa về cung điện. Vua cho cô mặc quần áosang trọng, cô đẹp lộng lẫy như một ngày nắng đẹp, nhưng cô vẫn không nói nửalời. Vua đưa cô lại ngồi ở bàn ăn, cho ngồi bên mình. Dáng điệu nhu mì và e lệcủa cô khiến vua rất hài lòng. Vua nói:- Ta thiết tha muốn lấy cô này, ta không lấy một ai khác trong thiên hạ đâu.Mấy hôm sau, vua lấy nàng. Vua có một bà mẹ ghẻ độc ác, khô ...

Tài liệu được xem nhiều: