Truyện ngắn Bóng Người Xưa
Số trang: 137
Loại file: pdf
Dung lượng: 505.20 KB
Lượt xem: 16
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Thúy Ái chăm chú đọc báo. Cả tuần lễ nay, ngày nào nàng cũng bỏ tiền ra mua một tờ báo, mặc dù túi tiền nàng đã gần cạn và nàng cũng không thích đọc báo mấy. Nàng chỉ cốt đọc ở chỗ rao tìm người với hy vọng họa may tìm được chỗ làm chăng. Thúy Ái mồ côi cha mẹ từ lúc bé, được một bà cô nuôi cho đi học. Nhưng Thúy Ái cũng khổ sở lắm mới học đến bậc trung học. Buổi sáng, Thúy Ái đi chợ về nấu ăn, đến chiều mới được cắp...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Bóng Người XưaBóng Người Xưa Tùng Long Bóng Người Xưa Tác giả: Tùng Long Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/137 http://motsach.infoBóng Người Xưa Tùng Long Chương 1Thúy Ái chăm chú đọc báo. Cả tuần lễ nay, ngày nào nàng cũng bỏ tiền ra mua một tờ báo, mặcdù túi tiền nàng đã gần cạn và nàng cũng không thích đọc báo mấy.Nàng chỉ cốt đọc ở chỗ rao tìm người với hy vọng họa may tìm được chỗ làm chăng.Thúy Ái mồ côi cha mẹ từ lúc bé, được một bà cô nuôi cho đi học. Nhưng Thúy Ái cũng khổ sởlắm mới học đến bậc trung học.Buổi sáng, Thúy Ái đi chợ về nấu ăn, đến chiều mới được cắp sách đến trường và tối lại thì phảigiặt áo quần, ủi đồ đạc. Đến khuya, Thúy Ái mới học bài được.Thúy Ái cực nhọc nhưng được học, nàng vẫn cho mình là sung sướng hơn các bạn. Bạn bè củanàng nhiều người còn đủ mẹ cha, thế mà vì cảnh nghèo cũng không sao được như nàng.Cô của Thúy Ái là một người đàn bà không chồng, tánh tình hết sức khó, ở vừa lòng bà côkhông phải là việc dễ. Không ngày nào Thúy Ái không nghe cô la rầy việc này, chê bai việc nọ.Trong nhà chỉ có hai cô cháu mà vẫn cứ ồn ào, cũng lại tánh hay nói, mà lại nói dai, của bà Lợi,cô nàng.Bà Lợi lấy việc nuôi cháu làm một cái ơn lớn, cho nên gặp ai quen biết đến thăm, bà cũng khoe:- Đó, các chị xem tôi nghèo như thế này mà tôi vẫn phải nuôi nó. Bên phía ngoại của nó thiếugì người giàu mà có ai nghĩ đến nó đâu.Những lúc nghe bà Lợi nói như thế, Thúy Ái buồn lắm. Sự thật bên ngoại của nàng chẳng còn aicả.Bà Lợi đem Thúy Ái về nuôi thì bà bớt ngay đứa ở giúp việc. Thúy Ái còn nhớ rõ lúc về ở với cô,nàng mới có tám tuổi, thế mà không có việc gì nàng không làm. Quét nhà, xách nước và đi chợ.Cực nhọc suốt ngày thế mà Thúy Ái vẫn chăm chú học hành, trong lớp nàng vẫn được sắp vàohàng giỏi.Đến lúc Thúy Ái được mười sáu tuổi, cái tuổi mà bạn bè đã lo chưng diện, lo làm tốt, thì Thúy Áivẫn áo vải, quần vải, đầu tóc rối bù và mặt mày lem luốc.Chỉ những lúc đi học, Thúy Ái vì sợ cô giáo quở mới chải qua mái tóc và rửa mặt sạch sẽ.Nhiều lúc vừa rửa chén xong, Thúy Ái vội vàng ôm cặp chạy đến trường cho khỏi trễ. Vào sântrường, thấy nàng đầu tóc rối, các bạn xúm lại, người chải đầu kẻ kẹp tóc cho nàng.Một vài bạn nói:- Thúy Ái, mày làm gì mà tanh ói vậy? Đi ra rửa tay đi, lát nữa vào lớp cô phạt chết.Thúy Ái vội vã chạy ra chỗ máy nước và chà rửa đôi bàn tay còn rịn mỡ.Nhiều bạn thấy Thúy Ái như thế hết sức thương hại, nên hễ có cái lược, cây kẹp dư là cho ThúyTrang 2/137 http://motsach.infoBóng Người Xưa Tùng LongÁi.Nhưng nhiều bạn lại khinh khi nàng nghèo, ganh ghét nàng học giỏi.Đừng nói bạn bè, đến các cô giáo, thấy bề ngoài lôi thôi của Thúy Ái, không có cảm tình vớinàng chút nào...Chống trả với bao nhiêu cam khổ về vật chất lẫn tinh thần, thế mà Thúy Ái năm nay đã đậuđược bằng Trung học phồ thông và định tìm một việc làm để khỏi phải nhờ vả vào người cô nữa.Thúy Ái còn nuôi mộng là làm có tiền sẽ giúp đợ bà Lợi.Nhưng đời có lắm chuyện éo le khó hiểu. Bà Lợi ở vậy không chồng đến nay đã ngoài bốn mươituổi, ai cũng tưởng bà không còn nuôi mộng lập gia đình nữa.Thế mà vừa rồi bà bỗng gặp lại Võ, một người bạn trai, quen với bà từ lúc còn thơ ấu, rồi cái ýlập gia đình và mối tình già bỗng sống lại trong lòng bà. Bà thu xếp đi theo ông Võ, vì ông nàylàm ăn ở một tỉnh vùng Cao Nguyên.Trước khi đi lấy chồng, bà vui vẻ nói với Thúy Ái:- May quá, cháu đã đậu được bằng này bằng nọ với người ta rồi, nếu không, đi xa, cô cũng ânhận. Cháu có định đi xin việc làm chưa? Cái nhà này giờ đây cô sẽ phải trả lại cho người ta.Nghe cô nói, Thúy Ái cảm thấy từ nay nàng phải lăn lộn với đời, không chỗ nương tựa. Nhưnglòng Thúy Ái vẫn vững vàng vì tin vào mảnh bằng cấp cỏn con kia để mưa lấy cái sống.Bà Lợi gửi Thúy Ái ở nhà một người bạn và cho nàng một số tiền nhỏ... Oâng Võ thấy Thúy Áisắp sửa đi làm mà không có một bộ đồ nên thân, liền bỏ một số tiền cho Thúy Ái may sắm vàibộ đồ.Thế rồi bà Lợi theo ông Võ phiêu lưu trên vùng Cao Nguyên với một mối tình già mà mới.Thúy Ái đi kiếm việc làm...Suốt tuần nay, mặc dù không tiền, Thúy Ái cũng phải bỏ tiền ra mua báo hằng ngày để xem cóai cần dùng người làm không...Hôm nay, cũng như mỗi ngày, Thúy Ái chỉ thấy đăng tên các người tìm việc, nào tú tài tìm chỗdạy tư, nào sinh viên tìm chỗ dạy thêm... Không có hãng nào cần dùng người cả.Thúy Ái lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.Từ nhỏ ở với cô, tuy không có lấy một ngày sung sướng, nhưng cuộc số ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Bóng Người XưaBóng Người Xưa Tùng Long Bóng Người Xưa Tác giả: Tùng Long Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/137 http://motsach.infoBóng Người Xưa Tùng Long Chương 1Thúy Ái chăm chú đọc báo. Cả tuần lễ nay, ngày nào nàng cũng bỏ tiền ra mua một tờ báo, mặcdù túi tiền nàng đã gần cạn và nàng cũng không thích đọc báo mấy.Nàng chỉ cốt đọc ở chỗ rao tìm người với hy vọng họa may tìm được chỗ làm chăng.Thúy Ái mồ côi cha mẹ từ lúc bé, được một bà cô nuôi cho đi học. Nhưng Thúy Ái cũng khổ sởlắm mới học đến bậc trung học.Buổi sáng, Thúy Ái đi chợ về nấu ăn, đến chiều mới được cắp sách đến trường và tối lại thì phảigiặt áo quần, ủi đồ đạc. Đến khuya, Thúy Ái mới học bài được.Thúy Ái cực nhọc nhưng được học, nàng vẫn cho mình là sung sướng hơn các bạn. Bạn bè củanàng nhiều người còn đủ mẹ cha, thế mà vì cảnh nghèo cũng không sao được như nàng.Cô của Thúy Ái là một người đàn bà không chồng, tánh tình hết sức khó, ở vừa lòng bà côkhông phải là việc dễ. Không ngày nào Thúy Ái không nghe cô la rầy việc này, chê bai việc nọ.Trong nhà chỉ có hai cô cháu mà vẫn cứ ồn ào, cũng lại tánh hay nói, mà lại nói dai, của bà Lợi,cô nàng.Bà Lợi lấy việc nuôi cháu làm một cái ơn lớn, cho nên gặp ai quen biết đến thăm, bà cũng khoe:- Đó, các chị xem tôi nghèo như thế này mà tôi vẫn phải nuôi nó. Bên phía ngoại của nó thiếugì người giàu mà có ai nghĩ đến nó đâu.Những lúc nghe bà Lợi nói như thế, Thúy Ái buồn lắm. Sự thật bên ngoại của nàng chẳng còn aicả.Bà Lợi đem Thúy Ái về nuôi thì bà bớt ngay đứa ở giúp việc. Thúy Ái còn nhớ rõ lúc về ở với cô,nàng mới có tám tuổi, thế mà không có việc gì nàng không làm. Quét nhà, xách nước và đi chợ.Cực nhọc suốt ngày thế mà Thúy Ái vẫn chăm chú học hành, trong lớp nàng vẫn được sắp vàohàng giỏi.Đến lúc Thúy Ái được mười sáu tuổi, cái tuổi mà bạn bè đã lo chưng diện, lo làm tốt, thì Thúy Áivẫn áo vải, quần vải, đầu tóc rối bù và mặt mày lem luốc.Chỉ những lúc đi học, Thúy Ái vì sợ cô giáo quở mới chải qua mái tóc và rửa mặt sạch sẽ.Nhiều lúc vừa rửa chén xong, Thúy Ái vội vàng ôm cặp chạy đến trường cho khỏi trễ. Vào sântrường, thấy nàng đầu tóc rối, các bạn xúm lại, người chải đầu kẻ kẹp tóc cho nàng.Một vài bạn nói:- Thúy Ái, mày làm gì mà tanh ói vậy? Đi ra rửa tay đi, lát nữa vào lớp cô phạt chết.Thúy Ái vội vã chạy ra chỗ máy nước và chà rửa đôi bàn tay còn rịn mỡ.Nhiều bạn thấy Thúy Ái như thế hết sức thương hại, nên hễ có cái lược, cây kẹp dư là cho ThúyTrang 2/137 http://motsach.infoBóng Người Xưa Tùng LongÁi.Nhưng nhiều bạn lại khinh khi nàng nghèo, ganh ghét nàng học giỏi.Đừng nói bạn bè, đến các cô giáo, thấy bề ngoài lôi thôi của Thúy Ái, không có cảm tình vớinàng chút nào...Chống trả với bao nhiêu cam khổ về vật chất lẫn tinh thần, thế mà Thúy Ái năm nay đã đậuđược bằng Trung học phồ thông và định tìm một việc làm để khỏi phải nhờ vả vào người cô nữa.Thúy Ái còn nuôi mộng là làm có tiền sẽ giúp đợ bà Lợi.Nhưng đời có lắm chuyện éo le khó hiểu. Bà Lợi ở vậy không chồng đến nay đã ngoài bốn mươituổi, ai cũng tưởng bà không còn nuôi mộng lập gia đình nữa.Thế mà vừa rồi bà bỗng gặp lại Võ, một người bạn trai, quen với bà từ lúc còn thơ ấu, rồi cái ýlập gia đình và mối tình già bỗng sống lại trong lòng bà. Bà thu xếp đi theo ông Võ, vì ông nàylàm ăn ở một tỉnh vùng Cao Nguyên.Trước khi đi lấy chồng, bà vui vẻ nói với Thúy Ái:- May quá, cháu đã đậu được bằng này bằng nọ với người ta rồi, nếu không, đi xa, cô cũng ânhận. Cháu có định đi xin việc làm chưa? Cái nhà này giờ đây cô sẽ phải trả lại cho người ta.Nghe cô nói, Thúy Ái cảm thấy từ nay nàng phải lăn lộn với đời, không chỗ nương tựa. Nhưnglòng Thúy Ái vẫn vững vàng vì tin vào mảnh bằng cấp cỏn con kia để mưa lấy cái sống.Bà Lợi gửi Thúy Ái ở nhà một người bạn và cho nàng một số tiền nhỏ... Oâng Võ thấy Thúy Áisắp sửa đi làm mà không có một bộ đồ nên thân, liền bỏ một số tiền cho Thúy Ái may sắm vàibộ đồ.Thế rồi bà Lợi theo ông Võ phiêu lưu trên vùng Cao Nguyên với một mối tình già mà mới.Thúy Ái đi kiếm việc làm...Suốt tuần nay, mặc dù không tiền, Thúy Ái cũng phải bỏ tiền ra mua báo hằng ngày để xem cóai cần dùng người làm không...Hôm nay, cũng như mỗi ngày, Thúy Ái chỉ thấy đăng tên các người tìm việc, nào tú tài tìm chỗdạy tư, nào sinh viên tìm chỗ dạy thêm... Không có hãng nào cần dùng người cả.Thúy Ái lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.Từ nhỏ ở với cô, tuy không có lấy một ngày sung sướng, nhưng cuộc số ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Bóng Người Xưa Tùng Long tiểu thuyết Việt Nam tiểu thuyết lãng mạn tác giả Việt Nam thể loại tiểu thuyếtGợi ý tài liệu liên quan:
-
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 1
161 trang 432 13 0 -
6 trang 246 0 0
-
totto-chan bên cửa sổ: phần 2 - nxb văn học
54 trang 111 0 0 -
Lạ hóa một cuộc chơi - Tiểu thuyết Việt Nam đầu thế kỉ XXI: Phần 2
103 trang 71 6 0 -
Tiểu thuyết Chuyện tình mùa tạp kỹ của Lê Anh Hoài nhìn từ lí thuyết trò chơi
11 trang 57 1 0 -
Luận án Tiến sĩ Văn học: Văn hóa tâm linh trong tiểu thuyết Việt Nam đương đại
182 trang 47 0 0 -
156 trang 39 0 0
-
108 trang 39 0 0
-
112 trang 37 0 0
-
178 trang 35 0 0