Danh mục

Truyện ngắn Đêm hoang tưởng

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 168.75 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1. Tôi lơ mơ thức trong tiếng chổi loẹt quẹt. Chắc là Tâm đang quét lá rụng ngoài vườn. Khu vườn ở phố rộng đến năm trăm mét vuông, rợp bóng cây, thiết kế hồ cá non bộ, lối đi, cây xanh, hoa lá, vốn là không gian đẹp một quán cà phê. Cái quán công sức và tiền bạc vợ chồng tôi đã chết tức tưởi vì mùi nước thải một công ty chế biến thủy hải sản xuất khẩu, công ty năm nào cũng bị cả chồng đơn kiện của dân quanh vùng vì mùi thối, vì nước...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Đêm hoang tưởng Đêm hoang tưởng TRUYỆN NGẮN CỦA LÊ HOÀI LƯƠNG1.Tôi lơ mơ thức trong tiếng chổi loẹt quẹt. Chắc là Tâm đang quét lá rụng ngoài vườn.Khu vườn ở phố rộng đến năm trăm mét vuông, rợp bóng cây, thiết kế hồ cá non bộ, lốiđi, cây xanh, hoa lá, vốn là không gian đẹp một quán cà phê. Cái quán công sức và tiềnbạc vợ chồng tôi đã chết tức tưởi vì mùi nước thải một công ty chế biến thủy hải sản xuấtkhẩu, công ty năm nào cũng bị cả chồng đơn kiện của dân quanh vùng vì mùi thối, vìnước thải xả trực tiếp ra dòng suối chính của núi Cấn, dòng suối chảy quanh nhà tôi trướckhi đổ vào hồ nuôi tôm rộng ngót trăm héc- ta.Gần hai mươi năm tồn tại của công ty này là ngần ấy năm bị kiện. Dân kiện. Công tynuôi trồng thủy hải sản kiện. Rồi đâu vẫn hoàn đấy. Dân kiện vì mùi thối, vì nước giếngmạch ngầm xưa vốn trong veo gần núi, giờ xách lên đổ vào chậu deo dẻo sùi bọt. Chưathấy ai chết vì thối hay nước sùi bọt nhưng cá tôm của hồ nuôi tôm chết hàng loạt nhữngđêm gió nam xốc và nước thải xả đậm. Mỗi đợt xả thải, ngày sau xác cá nổi trắng nhưgiấy xé. Các loại tôm thì chết chìm, rồi cùng phối hợp tỏa mùi thối cả cây số đường quốclộ dọc bờ hồ. Đoạn đường quốc lộ đi qua thành phố này mấy ngày lễ đều treo cờ đuôinheo trên các trụ điện bay lật phật. Người và ô tô đi qua không biết vì sao thỉnh thoảngđoạn đường này thối inh. Cũng không mấy ai lưu tâm. Thì nồng nàn như qua vùng làmnước mắm hay làm bột mì. Đi qua là xong, nó có thối suốt ngày vào nhà mình đâu? Lànói người có trách nhiệm về quản lý xã hội chứ ở thành phố tôi ngụ cư không có ngườilàm công việc quản lý, chăm sóc môi trường sống. Chữ môi trường chắc do học ở đâu đómà nói chứ thành phố này, môi trường là mặt hàng xa xỉ: đâu thấy ai chết vì môi trường?Những người qua đường, dù có trách nhiệm dù không về cái mùi thối ngập tràn khônggian cả cây số đường, cũng chỉ là người qua đường. Còn tôi và mấy chục gia đình quanhcông ty chế biến hải sản xuất khẩu này thì lãnh đủ. Công bằng mà nói, cái mùi thối cũnggóp phần gợi ý cho tôi làm nghề thầu ma bây giờ, cái nghề hình như đang nuôi cả nhà tôibốn người, vợ chồng và hai con theo quy định, sau khi cái quán của vợ tôi bị mùi nướcthải cuốn phăng.Hôm đó tôi mơ thấy mình làm việc bốc xếp, cải táng. Những xác người đang phân hủy.Dù táng trong quan tài ván ghép đơn giản, quan tài vài triệu, vài chục hay vài trăm triệu,xác chết cũng phân hủy giống nhau về quá trình phân hủy, nhất là giống nhau về cái mùi.Cái mùi lần đầu tôi tiếp nhận đặc quánh đến ngạt thở… Tôi vùng vẫy. Mới hay đang nằmmơ. Không có cái xác đang phân hủy nào cả.Nhưng cái mùi thì vẫn còn nguyên, đậm đặc đến mụ mị tri giác dù tôi đã ngồi dậy, thấymình đã thức giấc, thấy bên cạnh, vợ tôi nằm quay lưng ngủ. Vợ tôi vốn nhạy mùi lúcthức, có thể trong lơ mơ ngủ cô nghĩ mùi thối là từ tôi bốc ra nên đã quay đi theo phản xạtự nhiên. Cái mùi nước thải thối như xác chết đó, sau này gợi cho tôi nghề thầu ma.Tới giờ, công ty và mùi thối của nó vẫn thản nhiên tồn tại. Chồng đơn kiện cao quá tầmngười, căn bản đã hoàn tất công việc vì quá chán nản, và xếp đâu đó. Không ai kiện nữa,dân quanh vùng hay công ty bạn. Sự mỏi mệt khiến mọi thứ dần thành đường mòn, thànhchấp nhận. Mọi người rồi hiểu rằng cái công ty xuất nhập khẩu trực thuộc cơ quan quyềnlực cao nhất tỉnh kia, cũng là quyền lực. Cả mùi thối.Vợ tôi biết rõ điều này. Cô đã từng bất lực gợi ý rồi đứng nhìn khách vì quá tiếc thươngkhông gian quán mà cố đến thêm nhiều lần, cố bưng ly cà phê chạy lòng vòng trốn cáimùi, cái mùi lẩn khuất đâu đó sau hương hoa cau, hương ngâu, nguyệt quế… rồi hiênngang xộc vào ly Trung Nguyên. Đã có người nôn ọe. Và cái quán đẹp chết đứng.Vợ tôi biết tất cả. Và Tâm cam chịu. Như mỗi sáng sáng cô làm việc loẹt quẹt quét lá đầycan trường. Tự trọng và cam chịu.2.Sự cố nổ giàn khoan BP làm tràn dầu nghiêm trọng ở vịnh Mexico, Lousiana ai cũng biết.Ai cũng nín thở theo dõi việc các chuyên gia thế giới nghĩ cách khắc phục, bịt lỗ rò. Nhưnín thở dõi theo số phận mấy chục thợ mỏ sập hầm ở Chile cuối cùng rồi ra khỏi chốn âmti địa ngục thế nào, bị chôn sống rồi vẫn ngoan cường sống thế nào trong tột cùng tuyệtvọng. Những chuyện đó và mới đây, động đất, sóng thần ở Nhật Bản, sự cố nhà máy điệnnguyên tử Fukushima I, ai cũng biết. Tất cả được các phương tiện truyền thông cập nhậthàng ngày. Riêng chuyện ông nhà thơ ở thành phố tôi ngụ cư, Minh Triết, hiến kế bịt lỗthủng giúp BP vượt qua kiếp nạn lớn nhất từ trước đến nay của khai thác dầu khí thì ítngười biết.Ông nghĩ cách như nhét nút chai bằng cao su cứng, nhét từ từ bằng con quay, làm thủcông, không áp nạp, dễ tức nổ. Là xong. Một bản vẽ chi tiết với cả trăm tờ A4, mô tả cụthể từng con ốc vít. Rồi thuê người dịch thuật, chú giải công phu cho bọn Tây nó đọcđược. Và gửi đến tập đoàn dầu khí đình đám về quy mô, hẳn đang có trong tay khả nănghuy động những chuyên gia ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: