![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
Truyện ngắn: Theo gót cỏ hoa_báo mực tím
Số trang: 0
Loại file: pdf
Dung lượng: 237.10 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nửa đêm, ta giật mình thức dậy rồi không thể nào chợp mắt lại. Lạ lùng chomột kẻ ham ngủ hơn bất cứ thứ gì trên đời. Đêm yên tĩnh lạ. Ta rón rén mở cửaphòng, mở cửa chính ra đứng nhìn con hẻm trước nhà. Trăng êm đềm treo trên nềntrời xanh vắt. Bất chợt mỉm cười vu vơ, có cảm giác như được sống lại những ngàythơ ấu ăn tối trong ánh trăng, chơi trong ánh trăng, ngủ và mơ mộng trong ánhtrăng mỗi đêm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn: "Theo gót cỏ hoa"_báo mực tímMực Tím Đặc Biệt tháng 9 ra ngày 16-9-2004 www.MuctimVN.comTHEO GÓT CỎ HOA NGÀY CŨ Gió trở mình thức dậy giữa đêm sâu Thoảng thoảng hương trăng vương mái phố Sân nhà ai đóa quỳnh vừa chớm nụ Khẽ đưa hương ngan ngát phía em ngồi Nửa đêm, ta giật mình thức dậy rồi không thể nào chợp mắt lại. Lạ lùng chomột kẻ ham ngủ hơn bất cứ thứ gì trên đời. Đêm yên tĩnh lạ. Ta rón rén mở cửaphòng, mở cửa chính ra đứng nhìn con hẻm trước nhà. Trăng êm đềm treo trên nềntrời xanh vắt. Bất chợt mỉm cười vu vơ, có cảm giác như được sống lại những ngàythơ ấu ăn tối trong ánh trăng, chơi trong ánh trăng, ngủ và mơ mộng trong ánhtrăng mỗi đêm. Ngày đó, không cần biết thế nào là sạch sẽ, ta cùng bạn bò lê rồi nằm dàidưới đất xem trộm hoa huỳnh nhà hàng xóm toả hương. Thời đó, chúng mình làm gìbiết thưởng thức hoa, chỉ thấy chủ nhà yêu quí nâng niu chúng nên cố lén rình, chờhoa nở để trộm cho họ tức chơi! Thời đó, ta không thấy những đóa hoa vụng trộmkia xinh đẹp, cũng như không biết tuổi thơ là thanh khiết. Chỉ mãi đến khi lớn lên,hương quỳnh ngày cũ mới lại toả nhẹ nhàng trong kí ức, nhẹ nhàng mà sâu thẳmkhông nguôi ... Bình Yên KHI QUỲNH HƯƠNG NỞ... Anh tôi suốt ngày chỉ mê ti vi, máy tính, rời hai “nàng” ấy là anh lại long rongngoài phố cùng bạn bè, có bao giờ để ý đến cây cỏ hoa lá gì đâu. Thành thử cuốicùng, chỉ có tôi lẽo đẽo theo ông ngoại. Thưở ấy tôi còn nhỏ lắm, ông trải chiếu cạnhmấy chậu quỳnh, khề khà vừa uống trà vừa kể chuyện cho tôi nghe trong lúc đợi hoahuỳnh nở. Trời êm gió mát, giọng ông trầm ấm, chỉ một loáng là tôi... lăn ra mà ngủ.Mãi cho đến nhiều năm sau đó, tiếng là nhà có trồng mấy chậu quỳnh nhưng thựcchất tôi nào biết hoa huỳnh trông ra làm sao! Năm ông tôi mất, Duy hay đến nhà tôi chơi và thường nhắc đến mấy chậuquỳnh. Mẹ mỉm cười, hỏi dè chừng: “Hai đứa... có gì với nhau à?”. Tôi chối phăng,còn bắt mẹ không được hỏi và không được nghĩ như thế, nếu không tôi sẽ giận vàkhông cho Duy đến chơi nữa. Từ đó mẹ không trêu hai đứa. Nhưng cũng từ đó, tôithấy Duy dễ thương lạ. Những buổi chiều lang thang trong vườn, tôi thường mườngtượng dáng Duy lúi húi tưới nước mấy chậu hoa. Không hiểu sao tôi bỗng quan tânnhiều hơn đến quỳnh hương, cố thức chờ đểp chụp bằng được những tấm ảnh vàođúng thời khắc hoa quỳnh đẹp nhất đem khoe Duy. Tôi làm điều đó một mình với tấtcả sự háo hức. Khi khoe những tấm ảnh, tôi bất chợt kể với Duy về ông, về nỗi cô đơn khiđam mê hoa cỏ đến lúc cuối đời vẫn không tìm được một bạn tâm giao để chia sẻ.Hối hận làm sao bởi lúc đó tôi còn vô tư quá. Khi tôi thật sự biết háo hức chờ hoaquỳnh nở là khi mọi việc đã trôi xuôi trong kí ức mất rồi! Phương thảoNHỮNG VẦN ĐIỆU NGHỊCH NGỢM CON TRAI XA NHÀLần đầu tiên xa nhà Chủ nhật ngồi... hì hụcCon trai đi trọ học “Việc làm thêm” gian truantĐánh máy: mymy Page 1 of 17Mực Tím Đặc Biệt tháng 9 ra ngày 16-9-2004 www.MuctimVN.comLỉnh kỉnh bao đồ đạcĐối mặt ngàn nỗi lo Con trai học xa quêLoay hoay cùng xoang chảo Chẳng nề hà gian khóCon trai tập nấu ăn Ước chi những việc nàyXách giỏ đi ra chợ Có cô em gái nhỏ...Nhìn hàng quán... buâng khuâng! Lần đầu tiên xa nhàQuần áo dơ chưa giặt Con trai thấy nhớ lắm!Để dồn lại cuối tuần Chiều ra ban công đứng Hướng về quê... xa xăm... Hoàng T. Thanh Tâm GỬI BẠN CHUNG BÀNThế là bạn có một người... Bao giờ cho đến ngày xưaBạn riêng tư với khoảng trời của riêng Bạn – tôi tìm lại tuổi thơ xa rồiMình tôi lại một nỗi niềm Hôm nay ngồi bên cạnh tôiGóp bao nhớ tiếc chung riêng một thời! Một ngừơi bạn mới - một người bạn quenMột thời quả sấu chia đôi Sao mình đã vội lớn lênHộc bàn chung – hai đứa ngồi bên nhau Giữa hai đứa lại có thêm nhiều ngườiVui buồn chẳng ngai nông sâu Mà thôi, tôi vẫn là tôiCon trai con gái nhịp cầu vô tư Bạn hãy là bạn, chỗ ngồi không xa... Nguyễn Thị Mỹ Trang (Hà Nội) HÀNG XÓM VÀ CÂY KHẾNhà tôi có cây khế chin Ngày xưa chim thần ăn khếHàng xóm có cây... sào dài Trả túi ba ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn: "Theo gót cỏ hoa"_báo mực tímMực Tím Đặc Biệt tháng 9 ra ngày 16-9-2004 www.MuctimVN.comTHEO GÓT CỎ HOA NGÀY CŨ Gió trở mình thức dậy giữa đêm sâu Thoảng thoảng hương trăng vương mái phố Sân nhà ai đóa quỳnh vừa chớm nụ Khẽ đưa hương ngan ngát phía em ngồi Nửa đêm, ta giật mình thức dậy rồi không thể nào chợp mắt lại. Lạ lùng chomột kẻ ham ngủ hơn bất cứ thứ gì trên đời. Đêm yên tĩnh lạ. Ta rón rén mở cửaphòng, mở cửa chính ra đứng nhìn con hẻm trước nhà. Trăng êm đềm treo trên nềntrời xanh vắt. Bất chợt mỉm cười vu vơ, có cảm giác như được sống lại những ngàythơ ấu ăn tối trong ánh trăng, chơi trong ánh trăng, ngủ và mơ mộng trong ánhtrăng mỗi đêm. Ngày đó, không cần biết thế nào là sạch sẽ, ta cùng bạn bò lê rồi nằm dàidưới đất xem trộm hoa huỳnh nhà hàng xóm toả hương. Thời đó, chúng mình làm gìbiết thưởng thức hoa, chỉ thấy chủ nhà yêu quí nâng niu chúng nên cố lén rình, chờhoa nở để trộm cho họ tức chơi! Thời đó, ta không thấy những đóa hoa vụng trộmkia xinh đẹp, cũng như không biết tuổi thơ là thanh khiết. Chỉ mãi đến khi lớn lên,hương quỳnh ngày cũ mới lại toả nhẹ nhàng trong kí ức, nhẹ nhàng mà sâu thẳmkhông nguôi ... Bình Yên KHI QUỲNH HƯƠNG NỞ... Anh tôi suốt ngày chỉ mê ti vi, máy tính, rời hai “nàng” ấy là anh lại long rongngoài phố cùng bạn bè, có bao giờ để ý đến cây cỏ hoa lá gì đâu. Thành thử cuốicùng, chỉ có tôi lẽo đẽo theo ông ngoại. Thưở ấy tôi còn nhỏ lắm, ông trải chiếu cạnhmấy chậu quỳnh, khề khà vừa uống trà vừa kể chuyện cho tôi nghe trong lúc đợi hoahuỳnh nở. Trời êm gió mát, giọng ông trầm ấm, chỉ một loáng là tôi... lăn ra mà ngủ.Mãi cho đến nhiều năm sau đó, tiếng là nhà có trồng mấy chậu quỳnh nhưng thựcchất tôi nào biết hoa huỳnh trông ra làm sao! Năm ông tôi mất, Duy hay đến nhà tôi chơi và thường nhắc đến mấy chậuquỳnh. Mẹ mỉm cười, hỏi dè chừng: “Hai đứa... có gì với nhau à?”. Tôi chối phăng,còn bắt mẹ không được hỏi và không được nghĩ như thế, nếu không tôi sẽ giận vàkhông cho Duy đến chơi nữa. Từ đó mẹ không trêu hai đứa. Nhưng cũng từ đó, tôithấy Duy dễ thương lạ. Những buổi chiều lang thang trong vườn, tôi thường mườngtượng dáng Duy lúi húi tưới nước mấy chậu hoa. Không hiểu sao tôi bỗng quan tânnhiều hơn đến quỳnh hương, cố thức chờ đểp chụp bằng được những tấm ảnh vàođúng thời khắc hoa quỳnh đẹp nhất đem khoe Duy. Tôi làm điều đó một mình với tấtcả sự háo hức. Khi khoe những tấm ảnh, tôi bất chợt kể với Duy về ông, về nỗi cô đơn khiđam mê hoa cỏ đến lúc cuối đời vẫn không tìm được một bạn tâm giao để chia sẻ.Hối hận làm sao bởi lúc đó tôi còn vô tư quá. Khi tôi thật sự biết háo hức chờ hoaquỳnh nở là khi mọi việc đã trôi xuôi trong kí ức mất rồi! Phương thảoNHỮNG VẦN ĐIỆU NGHỊCH NGỢM CON TRAI XA NHÀLần đầu tiên xa nhà Chủ nhật ngồi... hì hụcCon trai đi trọ học “Việc làm thêm” gian truantĐánh máy: mymy Page 1 of 17Mực Tím Đặc Biệt tháng 9 ra ngày 16-9-2004 www.MuctimVN.comLỉnh kỉnh bao đồ đạcĐối mặt ngàn nỗi lo Con trai học xa quêLoay hoay cùng xoang chảo Chẳng nề hà gian khóCon trai tập nấu ăn Ước chi những việc nàyXách giỏ đi ra chợ Có cô em gái nhỏ...Nhìn hàng quán... buâng khuâng! Lần đầu tiên xa nhàQuần áo dơ chưa giặt Con trai thấy nhớ lắm!Để dồn lại cuối tuần Chiều ra ban công đứng Hướng về quê... xa xăm... Hoàng T. Thanh Tâm GỬI BẠN CHUNG BÀNThế là bạn có một người... Bao giờ cho đến ngày xưaBạn riêng tư với khoảng trời của riêng Bạn – tôi tìm lại tuổi thơ xa rồiMình tôi lại một nỗi niềm Hôm nay ngồi bên cạnh tôiGóp bao nhớ tiếc chung riêng một thời! Một ngừơi bạn mới - một người bạn quenMột thời quả sấu chia đôi Sao mình đã vội lớn lênHộc bàn chung – hai đứa ngồi bên nhau Giữa hai đứa lại có thêm nhiều ngườiVui buồn chẳng ngai nông sâu Mà thôi, tôi vẫn là tôiCon trai con gái nhịp cầu vô tư Bạn hãy là bạn, chỗ ngồi không xa... Nguyễn Thị Mỹ Trang (Hà Nội) HÀNG XÓM VÀ CÂY KHẾNhà tôi có cây khế chin Ngày xưa chim thần ăn khếHàng xóm có cây... sào dài Trả túi ba ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện ngắn thoe gót cỏ hoa khoa hoc xã hội văn học Việt Nam ngày cũ khi quỳnh hương nởTài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 384 12 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 355 8 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 288 0 0 -
Tiểu luận: Lý thuyết xã hội học
40 trang 267 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 241 0 0 -
Tiểu luận: Tìm hiểu thực trạng giáo dục Đại Học hiện nay ở nước ta
27 trang 211 0 0 -
91 trang 182 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 169 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 150 6 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 145 0 0