Thông tin tài liệu:
Chẳng biết duyên nợ gì mà mình gặp nhau em nhỉ, ngày đó tôi không nghĩ mình sẽ tham gia sinh hoạt đoàn, đó chỉ là những điều bắt buộc với tôi thôi, rồi từ từ tôi càng thích làm công viêc này làm công việc có ích cho xã hội.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vẫn Yêu Dù Biết Sẽ Mất NhauVẫn Yêu Dù Biết Sẽ Mất NhauChẳng biết duyên nợ gì mà mình gặp nhau em nhỉ, ngày đó tôi không nghĩmình sẽ tham gia sinh hoạt đoàn, đó chỉ là những điều bắt buộc với tôi thôi,rồi từ từ tôi càng thích làm công viêc này làm công việc có ích cho xã hội. Rồitôi tốt nghiệp đại học tôi xin về phường làm và được phân làm bí thư của khuvực lúc đó khu vực của tôi mới có năm người à quá thiếu so với quy định, thếlà tôi lại phải đi tìm kiếm và nhờ sự giúp đỡ từ các cô chú ở phường cuối cùngthì khu vực mới có thêm hai người mới là em và một người nữa.Lần đầu gặp em trong buổi sinh hoạt giới thiêu đoàn viên mới, tôi thấy em cógì đó hơi sợ và nhút nhát, nói chuyện với mọi người mà cứ cuối mặt không àvà sau buổi sinh hoạt đó tôi có bảo em ở lại nói chuyện với tôi, tôi hỏi em:_ Bộ lúc nảy em sợ em run hả_ Dạ lúc nói chuyện với mọi người em không được tự tin lắm_ Ừm không sao đâu em cứ ở đây một thời gian là em sẽ mạnh dạng thôi, có gìkhó khăn cứ nói anh, anh sẽ giúp em_ Dạ hihi em cám ơn anhSau đó em và tôi đi về hai đứa đi chung một con đường em thì đi xe đạp tôi thìđi xe máy em bảo tôi đi về trước đi đợi em về sẽ muộn đó, nhưng lúc đó tôi lạimuốn về cùng em muốn được nói chuyện với em thêm lát nữa. Tôi và em đisong song nhau, ngoài tiếng xe cộ thì lúc đó chẳng có tiếng người, đặc biệt làtôi và em hai đứa cứ im lặng.Đêm đó về nhà tôi lật hồ sơ của các đoàn viên ra xem và hồ sơ của em lại làmtôi chú ý 11 năm liền em đều là học sinh giỏi và tên đầy đủ của em là NguyễnThị Thu Hà . Do em mới vào nên mỗi lần họp tôi cho em làm thư ký ghi chéplại hết những nội dung chính của cuộc họp. Sau mỗi cuộc họp tôi lại hỏi em:_ Có mệt không cô thư ký_ Dạ không anh ơi mà ngươc lại em lại thích làm công việc này hihi – em nóirồi cười tít mắtNụ cười của em thật đáng yêu đôi lúc nhìn em và sự hồn nhiên của em khiếntôi quên đi hêt mệt mỏi._ Giờ còn sớm đi uống nước với anh không_ Bây giờ luôn hả anh- em nhìn tôi nhắm hít mắt_ Ừ bây giờ_ Dạ hihiThế là tôi và em tìm một quán nước gần đó hai chúng tôi uống nước mía vừauống nước tôi vừa trò chuyện với em vui vẻ, lúc chỉ có tôi và em tôi thấy em đãbiết mở lòng hơn vui vẻ nói chuyện cùng tôi em kể cho tôi nghe về việc học củaem về gia đình của em và về bản thân của em nữa. Tôi thì kể cho em nghe cáchoạt động của khu vực và khuyên em dù có tham gia bất cứ phong trào gì thìcũng đừng bỏ bê việc học , học lúc nào cũng là quan trọng nhất , em đều dạ vàhứa sẽ làm tốt mọi việc của mình tôi cười và nói với em:_ Hai anh em mình cố lên yead_ Da hihiTối đó về tôi lại nghĩ về em về những chuyện mà em và tôi đã nói với nhau,bây giờ tôi mới hiểu tai sao lúc ban đầu em hơi sợ và nhút nhát vì em là conmột trong gia đình nên ba mẹ lúc nào cũng dành tất cả sự yêu thương cho emhọ không muốn em làm bất cứ việc gì vất vả nhiệm vụ chính của em là chỉ cóviệc học thôi và ba mẹ em nói rằng từ nhỏ sức khỏe em rất yếu nên họ khôngmuốn em phải làm bất cứ việc gì vất vả và nặng nhọc nên mặc dù là con gáinên em chẳng biết nấu nướng gì hết đó , mỗi lần kể là em lại mặc cỡ cuối mặtgãi đầu và tôi lúc đó chẳng dám cười em, bây giờ nghĩ lại tôi cũng măc cười.Trung thu đến tôi vận động mọi người trong đội tích cực làm lồng đèn tặngcho các em nhỏ khó khăn, lúc mới vào làm em có đến nói nhỏ với tôi:_ Anh ơi, em không biết làm anh chỉ em nhéTôi vui vẻ đồng ý nhưng có đều chắc đó giờ em chưa làm những việc như thếnày nên trông em lọng cọng, tôi biết nhưng tôi cứ để em làm rồi em sẽ quennếu chuyện gì tôi cũng làm dùm em thì em sẽ không thể trưởng thành đượcnếu hư thì làm lại làm đến khi nào được thì thôi, tôi đang đứng đếm số lòngđèn mà đội đã làm được thì nghe giọng của Thắng quát lên:_ Trời ơi là trời không làm được thì thôi đứng ra ngoài dùm cái chứ làm cáikiểu này hư bắt người ta làm lại rồi biết bao giờ mới xongThắng đang nhìn em và nói có vẻ tức giận còn em thì cứ cúi mặt liên tục nóixin lỗi, tôi tiến lại về phía em và nói với Thắng:_ Thôi em làm lại giúp Hà đi, Hà mới vào mà không biết thì mình chỉ có gì màphải nặng lời với em như vậy_ Nhưng mà sẽ rất mất thời gian anh à- Thắng nhìn tôi cãi_ Thôi được rồi cứ để đó đi xíu anh sẽ làm lại giúp Hà cho_ Em đi qua bên đây với anh- tôi nhìn Hà rồi nói_ DạNói rồi em lúi cúi đi phía sau tôi, nhìn mặt em lúc đó xanh lè à chắc nảy bị lanên em sợ quá. Tôi ngồi xuống và bắt đầu làm lồng đèn:_ Bây giờ thì em có việc làm rồi nè_ Dạ nhưng mà em sợ sẽ làm hư nữa thôi- em nói nhỏ rồi mặt cứ cuối xuống_ Hi không hư nữa đâu bây giờ em chỉ việc đứng đây xem anh làm anh kêuem làm gì thì em làm theo anh nha_ Dạ hihiThế là tôi bắt tay vào công việc em cứ mải mê nhìn tôi làm, tôi kêu em lấy bấtcứ thứ gì em cũng đều ngoan ngoãn đi lấy trong em cứ như người giúp việccủa tôi vậy, nhưng thế cũng tốt tôi muốn em phải biết làm mọi thứ rồi thời ...