Về cái cây trên đỉnh núi - Zarathustra đã nói như thế
Số trang: 7
Loại file: pdf
Dung lượng: 100.16 KB
Lượt xem: 11
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Zarathustra để ý thấy có một thanh niên tránh gặp mặt hắn. Một buổi chiều kia, khi một mình đi dạo qua ngọn núi nhìn suốt xuống thung lũng có tên là thung lũng “Con Bò Tạp Sắc”, Zarathustra bắt gặp thanh niên ấy đang ngồi tựa lưng vào một thân cây, đưa mắt mỏi mệt nhìn xuống thung lũng. Zarathustra vòng tay ôm lấy thân cây người thanh niên đang ngồi tựa lưng và nói như thế này: “Nếu muốn dùng sức mạnh tay ta lay động thân cây này, ta sẽ không thể làm nổi. Nhưng ngọn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Về cái cây trên đỉnh núi - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế Về cái cây trên đỉnh núi Zarathustra để ý thấy có một thanh niên tránh gặp mặt hắn. Một buổichiều kia, khi một mình đi dạo qua ngọn núi nhìn suốt xuống thung lũng cótên là thung lũng “Con Bò Tạp Sắc”, Zarathustra bắt gặp thanh niên ấy đangngồi tựa lưng vào một thân cây, đưa mắt mỏi mệt nhìn xuống thung lũng.Zarathustra vòng tay ôm lấy thân cây người thanh niên đang ngồi tựa lưngvà nói như thế này: “Nếu muốn dùng sức mạnh tay ta lay động thân cây này, ta sẽ khôngthể làm nổi. Nhưng ngọn gió mà ta không nhìn thấy sẽ dồi dập bẻ cong thâncây theo ý muốn. Cũng thế, chúng ta bị uốn cong và dồi dập bởi những bàntay vô hình”. Lúc bấy giờ chàng thanh niên vụt đứng dậy, kinh ngạc sững sờ: “Tađang nghe Zarathustra lên tiếng vào đúng lúc ta đang nghĩ đến ông ta”. Zarathustra trả lời: “Tại sao ngươi lại kinh hoàng? Con người cũngnhư thân cây vậy. Hễ càng muốn vươn đến những cõi miền cao thẳm rạngrỡ, thì những cội rễ càng phải bám sâu vào lòng đất, vào bóng tối và vào sâuthẳm, bám sâu vào sự xấu ác!” - Vâng, bám chặt vào sự xấu ác! Chàng thanh niên cảm khái kêu lên.Làm sao ngài phát giác được tâm hồn tôi như thế?” Zarathustra mỉm cười đáp: “Có những tâm hồn người ta sẽ không baogiờ phát giác ra được, trừ phi người ta bắt đầu bằng cách phát minh rachúng”. - Vâng, vào sự xấu ác! Chàng thanh niên lại kêu lên lần nữa. Hỡi Zarathustra, ngài đã nói lên sự thật. Tôi không còn tin cậy nơi bảnthân tôi nữa, kể từ khi tôi muốn nâng mình lên cao vời vợi, và chẳng ai còntin cậy vào tôi nữa, - tại sao sự thể lại như thế? Tôi hóa thân quá nhanh: hiện tại của tôi khước từ quá khứ. Khi leo lêncao, tôi thường nhảy bỏ nhiều bậc thang, - chẳng bậc thang nào lại tha thứcho tôi điều ấy. Khi đã ở trên đỉnh cao rồi, tôi luôn luôn thấy mình cô đơn hoang tịch.Chẳng ai ngỏ lời cùng tôi, ngọn gió của cô đơn làm tôi run rẩy. Tôi đã tìmkiếm điều gì trên những đỉnh cao heo hút? Sự khinh bỉ cùng khát vọng của tôi đồng lớn mạnh; càng lên cao, tôicàng đâm ra khinh bỉ những người đang leo lên. Họ muốn gì trên nhữngđỉnh cao? Tôi hổ thẹn khôn cùng vì đã leo lên và vấp ngã như thế! Tôi cười nhạokhôn xiết cái hơi thở hổn ha hổn hển của mình! Tôi căm thù thậm tệ nhữngkẻ đang cất cánh bay lên! Tôi mỏi mệt vô cùng trên những miền cao thămthẳm”. Người thanh niên im tiếng. Zarathustra nhìn ngắm cái cây gần chỗ haingười đang đứng, rồi hắn nói như thế này: “Cái cây này đơn độc lẻ loi vươn cao trên núi; cây đã vượt bỏ loàingười cùng cầm thú. Và giá như cái cây muốn lên tiếng, thời cũng chẳng ai có thể hiểuthấu: nó quá to lớn cao đại dường kia! Từ đây, cái cây chờ đợi và không ngớt chờ đợi, - nó chờ đợi điều gì?Cái cây ở quá gần nơi trú ngụ của những tảng mây: ắt hẳn cây đang chờ đợicú sét đầu tiên giáng xuống?” Khi nghe Zarathustra nói thế, người thanh niên hét lớn, vẻ hung tợn:“Phải rồi, phải rồi, Zarathustra hỡi, ngài đã nói lên sự thật. Tôi đã khát khaosự rơi ngã sa đọa của mình trong khi khát vọng những đỉnh cao, và ngài làcú sét tôi đang chờ đợi! Hãy nhìn xem, tôi còn là gì nữa kể từ khi ngài xuấthiện với đám thanh niên chúng tôi? Chính lòng ganh tị đã giết chết tôi”. -Chàng thanh niên nói như thế rồi òa lên khóc nức nở đắng cay. SongZarathustra đã đưa tay ôm choàng thân thể chàng ta và dìu chàng sánh bướccùng mình. Khi hai người đã đi sát vào nhau như thế được một lúc thì Zarathustrabắt đầu nói như sau: “Lòng ta tơi tả vì ngươi. Còn hơn là những lời nói, đôi mắt nhìn củangươi bộc lộ rõ cho ta tất cả mối nguy hiểm ngươi đang trải qua. Ngươi hãy còn chưa tự do, ngươi còn đang tìm kiếm tự do. Nhưng sựtìm kiếm của ngươi đã biến ngươi thành kẻ mộng du quá sáng suốt. Ngươi muốn phóng lên những đỉnh cao đầy tự do tự tại, tâm hồnngươi khát vọng những vì sao. Nhưng mà, những bản năng xấu xa củangươi, chúng cũng khao khát tự do. Những con chó dữ trong ngươi muốn được thoát chuồng chạy rông;chúng sủa lên những tiếng hân hoan mừng rỡ trong hầm tối, khi tinh thầnngươi mơ mộng mở tung tất cả những cửa ngục. Trước mắt ta, ngươi vẫn còn là một tù nhân đang tưởng tượng đến tựdo. Hỡi ôi! Tâm hồn những kẻ tù nhân như thế trở nên tinh tế hơn, nhưngcũng lại trở thành xảo quyệt, xấu xa, đê tiện hơn. Ngay cả kẻ đã giải phóng được tinh thần mình rồi, cũng vẫn còn phảitự thanh lọc cho trinh tuyền. Tâm hồn hắn vẫn còn chất chứa những ngục tùcùng mốc meo: vì thế mắt hắn phải trở nên tinh khiết... Ờ, ta biết rõ mối nguy hiểm ngươi đang trải qua. Nhưng mà, vì tìnhyêu và niềm hy vọng thê thiết của ta, ta van xin ngươi: chớ nên vất bỏ tìnhyêu cùng niềm hy vọng của ngươi! Ngươi vẫn còn cảm thấy mình là cao nhã quý phái, và cả người đời,những ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Về cái cây trên đỉnh núi - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế Về cái cây trên đỉnh núi Zarathustra để ý thấy có một thanh niên tránh gặp mặt hắn. Một buổichiều kia, khi một mình đi dạo qua ngọn núi nhìn suốt xuống thung lũng cótên là thung lũng “Con Bò Tạp Sắc”, Zarathustra bắt gặp thanh niên ấy đangngồi tựa lưng vào một thân cây, đưa mắt mỏi mệt nhìn xuống thung lũng.Zarathustra vòng tay ôm lấy thân cây người thanh niên đang ngồi tựa lưngvà nói như thế này: “Nếu muốn dùng sức mạnh tay ta lay động thân cây này, ta sẽ khôngthể làm nổi. Nhưng ngọn gió mà ta không nhìn thấy sẽ dồi dập bẻ cong thâncây theo ý muốn. Cũng thế, chúng ta bị uốn cong và dồi dập bởi những bàntay vô hình”. Lúc bấy giờ chàng thanh niên vụt đứng dậy, kinh ngạc sững sờ: “Tađang nghe Zarathustra lên tiếng vào đúng lúc ta đang nghĩ đến ông ta”. Zarathustra trả lời: “Tại sao ngươi lại kinh hoàng? Con người cũngnhư thân cây vậy. Hễ càng muốn vươn đến những cõi miền cao thẳm rạngrỡ, thì những cội rễ càng phải bám sâu vào lòng đất, vào bóng tối và vào sâuthẳm, bám sâu vào sự xấu ác!” - Vâng, bám chặt vào sự xấu ác! Chàng thanh niên cảm khái kêu lên.Làm sao ngài phát giác được tâm hồn tôi như thế?” Zarathustra mỉm cười đáp: “Có những tâm hồn người ta sẽ không baogiờ phát giác ra được, trừ phi người ta bắt đầu bằng cách phát minh rachúng”. - Vâng, vào sự xấu ác! Chàng thanh niên lại kêu lên lần nữa. Hỡi Zarathustra, ngài đã nói lên sự thật. Tôi không còn tin cậy nơi bảnthân tôi nữa, kể từ khi tôi muốn nâng mình lên cao vời vợi, và chẳng ai còntin cậy vào tôi nữa, - tại sao sự thể lại như thế? Tôi hóa thân quá nhanh: hiện tại của tôi khước từ quá khứ. Khi leo lêncao, tôi thường nhảy bỏ nhiều bậc thang, - chẳng bậc thang nào lại tha thứcho tôi điều ấy. Khi đã ở trên đỉnh cao rồi, tôi luôn luôn thấy mình cô đơn hoang tịch.Chẳng ai ngỏ lời cùng tôi, ngọn gió của cô đơn làm tôi run rẩy. Tôi đã tìmkiếm điều gì trên những đỉnh cao heo hút? Sự khinh bỉ cùng khát vọng của tôi đồng lớn mạnh; càng lên cao, tôicàng đâm ra khinh bỉ những người đang leo lên. Họ muốn gì trên nhữngđỉnh cao? Tôi hổ thẹn khôn cùng vì đã leo lên và vấp ngã như thế! Tôi cười nhạokhôn xiết cái hơi thở hổn ha hổn hển của mình! Tôi căm thù thậm tệ nhữngkẻ đang cất cánh bay lên! Tôi mỏi mệt vô cùng trên những miền cao thămthẳm”. Người thanh niên im tiếng. Zarathustra nhìn ngắm cái cây gần chỗ haingười đang đứng, rồi hắn nói như thế này: “Cái cây này đơn độc lẻ loi vươn cao trên núi; cây đã vượt bỏ loàingười cùng cầm thú. Và giá như cái cây muốn lên tiếng, thời cũng chẳng ai có thể hiểuthấu: nó quá to lớn cao đại dường kia! Từ đây, cái cây chờ đợi và không ngớt chờ đợi, - nó chờ đợi điều gì?Cái cây ở quá gần nơi trú ngụ của những tảng mây: ắt hẳn cây đang chờ đợicú sét đầu tiên giáng xuống?” Khi nghe Zarathustra nói thế, người thanh niên hét lớn, vẻ hung tợn:“Phải rồi, phải rồi, Zarathustra hỡi, ngài đã nói lên sự thật. Tôi đã khát khaosự rơi ngã sa đọa của mình trong khi khát vọng những đỉnh cao, và ngài làcú sét tôi đang chờ đợi! Hãy nhìn xem, tôi còn là gì nữa kể từ khi ngài xuấthiện với đám thanh niên chúng tôi? Chính lòng ganh tị đã giết chết tôi”. -Chàng thanh niên nói như thế rồi òa lên khóc nức nở đắng cay. SongZarathustra đã đưa tay ôm choàng thân thể chàng ta và dìu chàng sánh bướccùng mình. Khi hai người đã đi sát vào nhau như thế được một lúc thì Zarathustrabắt đầu nói như sau: “Lòng ta tơi tả vì ngươi. Còn hơn là những lời nói, đôi mắt nhìn củangươi bộc lộ rõ cho ta tất cả mối nguy hiểm ngươi đang trải qua. Ngươi hãy còn chưa tự do, ngươi còn đang tìm kiếm tự do. Nhưng sựtìm kiếm của ngươi đã biến ngươi thành kẻ mộng du quá sáng suốt. Ngươi muốn phóng lên những đỉnh cao đầy tự do tự tại, tâm hồnngươi khát vọng những vì sao. Nhưng mà, những bản năng xấu xa củangươi, chúng cũng khao khát tự do. Những con chó dữ trong ngươi muốn được thoát chuồng chạy rông;chúng sủa lên những tiếng hân hoan mừng rỡ trong hầm tối, khi tinh thầnngươi mơ mộng mở tung tất cả những cửa ngục. Trước mắt ta, ngươi vẫn còn là một tù nhân đang tưởng tượng đến tựdo. Hỡi ôi! Tâm hồn những kẻ tù nhân như thế trở nên tinh tế hơn, nhưngcũng lại trở thành xảo quyệt, xấu xa, đê tiện hơn. Ngay cả kẻ đã giải phóng được tinh thần mình rồi, cũng vẫn còn phảitự thanh lọc cho trinh tuyền. Tâm hồn hắn vẫn còn chất chứa những ngục tùcùng mốc meo: vì thế mắt hắn phải trở nên tinh khiết... Ờ, ta biết rõ mối nguy hiểm ngươi đang trải qua. Nhưng mà, vì tìnhyêu và niềm hy vọng thê thiết của ta, ta van xin ngươi: chớ nên vất bỏ tìnhyêu cùng niềm hy vọng của ngươi! Ngươi vẫn còn cảm thấy mình là cao nhã quý phái, và cả người đời,những ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Zarathustra triết học theo Zarathustra triết học tài liệu triết học sách triết học triết học thế giới các tư tưởng của triết họcGợi ý tài liệu liên quan:
-
27 trang 341 2 0
-
Tiểu luận triết học - Ý thức và vai trò của ý thức trong đời sống xã hội
13 trang 276 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 2
92 trang 252 0 0 -
Tiểu luận triết học - Vận dụng quan điểm cơ sở lý luận về chuyển đổi nền kinh tế thị trường
17 trang 231 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 1
93 trang 145 0 0 -
Tiểu luận đề tài : Triết học phật giáo
25 trang 131 0 0 -
12 trang 128 0 0
-
18 trang 124 0 0
-
24 trang 111 0 0
-
13 trang 106 0 0