VỀ NHỮNG CON NGƯỜI ĐỨC HẠNH - Zarathustra đã nói như thế
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 124.58 KB
Lượt xem: 13
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Phải lên tiếng với các giác quan ơ hờ mê ngủ bằng những tiếng sấm gầm và những tia pháo bông chớp nhoáng của trời cao. Nhưng vẻ đẹp thì nói bằng giọng trầm êm: tiếng nói ấy chỉ thấm nhập vào những tâm hồn tỉnh thức. Hôm nay chiếc khiên của ta đã run rẩy và cất tiếng cười: đấy là cơn rùng mình và tiếng cười linh thánh của vẻ đẹp! Hỡi các ngươi, những con người đức hạnh, vẻ đẹp của ta hôm nay cất lên tiếng cười là cười vào mũi các ngươi! Giọng nói...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VỀ NHỮNG CON NGƯỜI ĐỨC HẠNH - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế VỀ NHỮNG CON NGƯỜI ĐỨC HẠNH Phải lên tiếng với các giác quan ơ hờ mê ngủ bằng những tiếng sấmgầm và những tia pháo bông chớp nhoáng của trời cao. Nhưng vẻ đẹp thì nói bằng giọng trầm ê m: tiếng nói ấy chỉ thấm nhậpvào những tâm hồn tỉnh thức. Hôm nay chiếc khiên của ta đã run rẩy và cất tiếng cười: đấy là cơnrùng mình và tiếng cười linh thánh của vẻ đẹp! Hỡi các ngươi, những con người đức hạnh, vẻ đẹp của ta hôm nay cấtlên tiếng cười là cười vào mũi các ngươi! Giọng nói của nó đưa đẩy đến taita: “Bọn chúng còn muốn được đền trả!” Hỡi những con người đức hạnh! Các ngươi hãy còn muốn được đềnbù, trả công! Các ngươi muốn được tưởng thưởng cho đức hạnh mình, muốncó trời cao thay cho mặt đất và vĩnh cửu thay cho hiện tại của các ngươi? Giờ đây các ngươi thù ghét ta vì ta rao dạy rằng chẳng có phần thưởngcũng như đấng đứng ra ban thưởng? Và thực ra, ta hãy còn chưa dạy rằngđức hạnh phải là phần thưởng cho chính mình. Than ôi, đấy là nỗi hối tiếc của ta: bọn chúng đã đặt phần thưởng vàsự trừng phạt vào trong căn để của mọi sự, và giờ đây, cả trong căn để củatâm hồn các ngươi, hỡi những con người đức hạnh! Song, tựa như chiếc mõm lợn lòi, lời nói ta phải đâm nát đáy hồn cácngươi, ta muốn làm một lưỡi cày rạch nát các ngươi. Tất cả những bí ẩn của tâm hồn các ngươi phải xuất hiện rõ ràng trướcánh sáng, và khi nào các ngươi nằm dài dưới ánh mặt trời, tâm hồn bị bậttung gốc rễ, vỡ nát, thì sự dối trá của các ngươi cũng sẽ bị tách rời khỏi sựthật của các ngươi. Bởi vì đây mới là sự thật của các ngươi: các ngươi quá tinh khiết chosự nhơ bẩn của những chữ sau đây: trả thù, trừng phạt, tưởng thưởng, trảcông. Các người yêu đức hạnh của mình như người mẹ yêu con; nhưng cóbao giờ người ta nghe một bà mẹ muốn được trả tiền thưởng cho tình yêucủa mình? Chẳng có gì thân thiết với các ngươi hơn là đức hạnh của các ngươi.Khát vọng về chiếc vòng hóa thân ảo diệu đang nồng cháy trong tâm trí cácngươi: mọi chiếc vòng đều cố gắng xoay tròn trên chính mình để trở về lạitrên chính mình. Và mọi công trình của đức hạnh các ngươi đều giống với một ngôi saotắt lịm: ánh sáng của ngôi sao hãy còn truyền lan đến từ xa, - ánh sáng ấybao giờ mới tan biến giữa đường bay? Cũng thế, ánh sáng đức hạnh các ngươi cũng hãy còn phóng chiếurạng rỡ ngay cả sau khi công trình đã hoàn tất. Ngay cả khi công trình ấy bịquên lãng và một lạc thì tia sáng rực rỡ của nó vẫn tồn tại, băng vượt quakhông gian. Đức hạnh các ngươi phải là chính “ngã thể” các ngươi chứ không phảilà một cái gì xa lạ, một lớp da ngoài, một chiếc áo choàng: đấy là sự thật củađáy hồn các ngươi, hỡi những con người đức hạnh! Nhưng cũng có một số những người mà đối với họ, đức hạnh cốt ởchỗ quằn quại hình hài dưới những ngọn roi: và các ngươi đành phải dỏngtai nghe tiếng la thét của bọn họ! Cũng có một bọn khác gọi đức hạnh là sự lười biếng của những tậtxấu nơi họ; và ngay khi sự thù hận ghen tuông của họ nằm duỗi dài tay chânthiếp ngủ đi thì sự “công chính” của họ thức giấc đưa tay lên dụi dụi đôi mắtcòn ngái ngủ. Cũng có một bọn khác bị lôi sểnh xuống dưới thấp: những con quỷcủa họ lôi họ xuống. Nhưng càng chìm sâu xuống, thì đôi mắt họ càng lấploáng và dục vọng của họ càng căng thẳng hướng về Thượng đế của mình. Than ôi! Tiếng kêu thét của những bọn người đó cũng đã vang đến taingươi, hỡi con người đức hạnh, tiếng kêu của những kẻ bảo rằng: “Tất cảnhững gì không phải là hiện thể của ta đều là Thượng đế và là đức hạnh đốivới ta!” Và có những kẻ khác tiến bước nặng nề với hai hàm răng nghiến chặt,giống như những chiếc xe bò chở đá lăn bánh xuống con đường dốc: họ nóinhiều về phẩm giá, về đức hạnh; - họ gọi chiếc phanh xe của họ là đức hạnh. Và có những kẻ khác giống như những chiếc đồng hồ quả lắc đượclên dây cót; họ kêu tích tắc, tích tắc và muốn người ta gọi tiếng tích tắc ấy làđức hạnh. Thực ra, những kẻ đó làm ta hài lòng: bất luận nơi nào gặp đượcnhững chiếc đồng hồ như thế, ta sẽ vặn vẹo lên dây chúng bằng những lờichế giễu của ta; và bọn chúng sẽ bắt đầu kêu rò rò cho ta. Những kẻ khác hãnh diện vì một mẩu công chính nhỏ bé, và vì lòngthương yêu mẩu công chính nhỏ bé đó, họ báng bổ mọi sự: đến nỗi cả thếgiới bị chìm ngập trong sự bất công của họ. Than ôi! Tiếng “Đức hạnh” thật ghê tởm làm sao khi thoát ra từ miệnglưỡi họ! Và khi họ bảo: “Tôi công chính”, thì lời nói ấy luôn ngân vang nhưlà: “Tôi đã trả được thù!”[1] Họ muốn đâm vỡ mắt những kẻ thù bằng đức hạnh của mình, và họchỉ vươn cao lên để hạ thấp những kẻ khác. Cũng còn có những kẻ khác ngồi xổm trong đầm lầy của họ giữanhững thân lau sậy, và bảo: “đức hạnh, chính l ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VỀ NHỮNG CON NGƯỜI ĐỨC HẠNH - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế VỀ NHỮNG CON NGƯỜI ĐỨC HẠNH Phải lên tiếng với các giác quan ơ hờ mê ngủ bằng những tiếng sấmgầm và những tia pháo bông chớp nhoáng của trời cao. Nhưng vẻ đẹp thì nói bằng giọng trầm ê m: tiếng nói ấy chỉ thấm nhậpvào những tâm hồn tỉnh thức. Hôm nay chiếc khiên của ta đã run rẩy và cất tiếng cười: đấy là cơnrùng mình và tiếng cười linh thánh của vẻ đẹp! Hỡi các ngươi, những con người đức hạnh, vẻ đẹp của ta hôm nay cấtlên tiếng cười là cười vào mũi các ngươi! Giọng nói của nó đưa đẩy đến taita: “Bọn chúng còn muốn được đền trả!” Hỡi những con người đức hạnh! Các ngươi hãy còn muốn được đềnbù, trả công! Các ngươi muốn được tưởng thưởng cho đức hạnh mình, muốncó trời cao thay cho mặt đất và vĩnh cửu thay cho hiện tại của các ngươi? Giờ đây các ngươi thù ghét ta vì ta rao dạy rằng chẳng có phần thưởngcũng như đấng đứng ra ban thưởng? Và thực ra, ta hãy còn chưa dạy rằngđức hạnh phải là phần thưởng cho chính mình. Than ôi, đấy là nỗi hối tiếc của ta: bọn chúng đã đặt phần thưởng vàsự trừng phạt vào trong căn để của mọi sự, và giờ đây, cả trong căn để củatâm hồn các ngươi, hỡi những con người đức hạnh! Song, tựa như chiếc mõm lợn lòi, lời nói ta phải đâm nát đáy hồn cácngươi, ta muốn làm một lưỡi cày rạch nát các ngươi. Tất cả những bí ẩn của tâm hồn các ngươi phải xuất hiện rõ ràng trướcánh sáng, và khi nào các ngươi nằm dài dưới ánh mặt trời, tâm hồn bị bậttung gốc rễ, vỡ nát, thì sự dối trá của các ngươi cũng sẽ bị tách rời khỏi sựthật của các ngươi. Bởi vì đây mới là sự thật của các ngươi: các ngươi quá tinh khiết chosự nhơ bẩn của những chữ sau đây: trả thù, trừng phạt, tưởng thưởng, trảcông. Các người yêu đức hạnh của mình như người mẹ yêu con; nhưng cóbao giờ người ta nghe một bà mẹ muốn được trả tiền thưởng cho tình yêucủa mình? Chẳng có gì thân thiết với các ngươi hơn là đức hạnh của các ngươi.Khát vọng về chiếc vòng hóa thân ảo diệu đang nồng cháy trong tâm trí cácngươi: mọi chiếc vòng đều cố gắng xoay tròn trên chính mình để trở về lạitrên chính mình. Và mọi công trình của đức hạnh các ngươi đều giống với một ngôi saotắt lịm: ánh sáng của ngôi sao hãy còn truyền lan đến từ xa, - ánh sáng ấybao giờ mới tan biến giữa đường bay? Cũng thế, ánh sáng đức hạnh các ngươi cũng hãy còn phóng chiếurạng rỡ ngay cả sau khi công trình đã hoàn tất. Ngay cả khi công trình ấy bịquên lãng và một lạc thì tia sáng rực rỡ của nó vẫn tồn tại, băng vượt quakhông gian. Đức hạnh các ngươi phải là chính “ngã thể” các ngươi chứ không phảilà một cái gì xa lạ, một lớp da ngoài, một chiếc áo choàng: đấy là sự thật củađáy hồn các ngươi, hỡi những con người đức hạnh! Nhưng cũng có một số những người mà đối với họ, đức hạnh cốt ởchỗ quằn quại hình hài dưới những ngọn roi: và các ngươi đành phải dỏngtai nghe tiếng la thét của bọn họ! Cũng có một bọn khác gọi đức hạnh là sự lười biếng của những tậtxấu nơi họ; và ngay khi sự thù hận ghen tuông của họ nằm duỗi dài tay chânthiếp ngủ đi thì sự “công chính” của họ thức giấc đưa tay lên dụi dụi đôi mắtcòn ngái ngủ. Cũng có một bọn khác bị lôi sểnh xuống dưới thấp: những con quỷcủa họ lôi họ xuống. Nhưng càng chìm sâu xuống, thì đôi mắt họ càng lấploáng và dục vọng của họ càng căng thẳng hướng về Thượng đế của mình. Than ôi! Tiếng kêu thét của những bọn người đó cũng đã vang đến taingươi, hỡi con người đức hạnh, tiếng kêu của những kẻ bảo rằng: “Tất cảnhững gì không phải là hiện thể của ta đều là Thượng đế và là đức hạnh đốivới ta!” Và có những kẻ khác tiến bước nặng nề với hai hàm răng nghiến chặt,giống như những chiếc xe bò chở đá lăn bánh xuống con đường dốc: họ nóinhiều về phẩm giá, về đức hạnh; - họ gọi chiếc phanh xe của họ là đức hạnh. Và có những kẻ khác giống như những chiếc đồng hồ quả lắc đượclên dây cót; họ kêu tích tắc, tích tắc và muốn người ta gọi tiếng tích tắc ấy làđức hạnh. Thực ra, những kẻ đó làm ta hài lòng: bất luận nơi nào gặp đượcnhững chiếc đồng hồ như thế, ta sẽ vặn vẹo lên dây chúng bằng những lờichế giễu của ta; và bọn chúng sẽ bắt đầu kêu rò rò cho ta. Những kẻ khác hãnh diện vì một mẩu công chính nhỏ bé, và vì lòngthương yêu mẩu công chính nhỏ bé đó, họ báng bổ mọi sự: đến nỗi cả thếgiới bị chìm ngập trong sự bất công của họ. Than ôi! Tiếng “Đức hạnh” thật ghê tởm làm sao khi thoát ra từ miệnglưỡi họ! Và khi họ bảo: “Tôi công chính”, thì lời nói ấy luôn ngân vang nhưlà: “Tôi đã trả được thù!”[1] Họ muốn đâm vỡ mắt những kẻ thù bằng đức hạnh của mình, và họchỉ vươn cao lên để hạ thấp những kẻ khác. Cũng còn có những kẻ khác ngồi xổm trong đầm lầy của họ giữanhững thân lau sậy, và bảo: “đức hạnh, chính l ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Zarathustra triết học theo Zarathustra triết học tài liệu triết học sách triết học triết học thế giới các tư tưởng của triết họcGợi ý tài liệu liên quan:
-
27 trang 348 2 0
-
Tiểu luận triết học - Ý thức và vai trò của ý thức trong đời sống xã hội
13 trang 290 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 2
92 trang 271 0 0 -
Tiểu luận triết học - Vận dụng quan điểm cơ sở lý luận về chuyển đổi nền kinh tế thị trường
17 trang 251 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 1
93 trang 164 0 0 -
Tiểu luận đề tài : Triết học phật giáo
25 trang 134 0 0 -
12 trang 129 0 0
-
18 trang 129 0 0
-
13 trang 121 0 0
-
24 trang 121 0 0