Danh mục

VỀ NHỮNG CON RUỒI Ở CÔNG TRƯỜNG - Zarathustra đã nói như thế

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 108.36 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hãy chạy trốn, hỡi bạn, vào trong nỗi cô đơn của mình! Ta nhìn thấy bạn bị ngây người vì tiếng ồn ào huyên náo của những vĩ nhân và bị châm chích khắp nơi bởi những chiếc vòi của những kẻ hạ nhân đê tiện. Rừng cao và đá tảng biết im lặng một cách cao quý để làm kẻ đồng hành cùng bạn. Một lần nữa, bạn hãy giống cái cây bạn yêu quý, cái cây với những cành lá vút cao xòe rộng: cái cây đứng đó lắng nghe, lặng lẽ, treo lơ lửng trên mặt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VỀ NHỮNG CON RUỒI Ở CÔNG TRƯỜNG - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế VỀ NHỮNG CON RUỒI Ở CÔNG TRƯỜNG Hãy chạy trốn, hỡi bạn, vào trong nỗi cô đơn của mình! Ta nhìn thấybạn bị ngây người vì tiếng ồn ào huyên náo của những vĩ nhân và bị châmchích khắp nơi bởi những chiếc vòi của những kẻ hạ nhân đê tiện. Rừng cao và đá tảng biết im lặng một cách cao quý để làm kẻ đồnghành cùng bạn. Một lần nữa, bạn hãy giống cái cây bạn yêu quý, cái cây vớinhững cành lá vút cao xòe rộng: cái cây đứng đó lắng nghe, lặng lẽ, treo lơlửng trên mặt biển xa. Nơi nào sự cô đơn thôi còn trải rộng, nơi đó bắt đầu biến thành côngtrường huyên náo; và nơi nào bắt đầu biến thành công trường huyên náocũng bắt đầu vang dậy tiếng ồn ào của những tay đóng kịch đại tài cùngtiếng vo vo của những con ruồi mang nọc độc. Trên thế giới, những sự vật tuyệt vời chẳng đáng giá gì nếu không cókẻ nào biểu trưng chúng: dân chúng gọi những biểu trưng ấy là những vĩnhân. Dân chúng chẳng bao giờ hiểu gì về điều cao đại, - ta muốn nói: sựsáng tạo. Nhưng họ lại nhạy cảm đối với tất cả những con người biểu trưngcùng những diễn viên của những sự việc vĩ đại. Thế giới xoay vần quanh những kẻ sáng tạo nên những giá trị mới: thếgiới xoay vần trong một vận chuyển vô hình. Nhưng dân chúng và sự vinhquang lại xoay quanh những diễn viên: thế giới cứ chu tuần như thế. Người diễn viên có tinh thần, nhưng lại không có ý thức về tinhthần[1]. Anh ta luôn luôn tin vào điều gì đem đến cho anh ta những hậu quảtốt đẹp nhất, - điều gì kích thích dân chúng tin tưởng vào chính anh ta ! Ngày mai anh ta sẽ có một đức tin mới và ngày mốt, lại có một đức tinmới mẻ hơn nữa. Anh ta có một giác quan bén nhạy, giống như dân chúng,và những trực giác thay đổi bất thường. Lật đảo lại, - đó là điều anh ta gọi là chứng minh. Dẫn đến chỗ điêncuồng, - đó là điều anh ta gọi là thuyết phục. Và đối với anh ta, máu là luậnchứng toàn hảo nhất trong tất cả những luận chứng. Chân lý chỉ dành riêng cho những lỗ tai tinh tế, thì anh ta gọi là dối trávà hư ảo. Thực ra, anh ta chỉ tin vào những vị thần gây nên những tiếngđộng ồn ào trên trần thế. Chốn công trường thì đầy rẫy những thằng hề trang trọng và dânchúng lại hãnh diện huênh hoang vì những vĩ nhân của họ! Họ xem nhữngngười này là những anh hùng thời đại. Nhưng mà thời đại hối thúc họ: vì thế đến phiên họ, họ hối thúc bạn.Họ muốn nghe từ miệng bạn một tiếng “ừ” hay tiếng “không”. Khổ thân chobạn khi muốn đứng vững giữa “thuận” và “chống”! Hỡi người tình tôn sùng chân lý, đừng ganh tị với những tinh thầntuyệt đối và hối hả kia! Chưa bao giờ chân lý nằm trong tay những kẻ có đầuóc tuyệt đối nọ. Vì những con người nôn nả hấp tấp kia, bạn hãy quay trở vào sự antoàn của bạn: chỉ ở chốn công trường huyên náo bạn mới bị tấn công tới tấpbằng những câu hỏi “thuận” hay “không”. Kinh nghiệm từ mọi suối nguồn sâu thẳ m đều chậm chạp: chúng phảichờ một lúc lâu sau mới biết được cái gì đã rớt xuống đáy sâu của mình. Tất cả những gì cao đại đều diễn ra xa chốn công trường và sự vinhquang: những kẻ sáng tạo nên những giá trị mới bao giờ cũng cư ngụ xachốn công trường và sự vinh quang. Hỡi bạn, hãy chạy trốn, hãy chạy trốn vào nỗi cô đơn của mình: tanhìn thấy bạn bị cắn đốt ngất ngư bởi những con ruồi mang nọc độc. Hãychạy trốn đến nơi kia, nơi thổi qua một ngọn gió dữ dằn và mạnh mẽ! Hãy chạy trốn vào nỗi cô đơn của mình! Bạn đã sống quá gần nhữngcon người hạ tiện và những kẻ khốn khổ đáng thương. Hãy chạy trốn sự trảthù vô hình của bọn chúng! Đối với bạn, bọn chúng chỉ nuôi một t ình cảm:trả thù. Đừng cất tay lên chống lại bọn chúng! Chúng đông vô số kể và vậnmệnh của bạn không phải là làm một kẻ đuổi ruồi. Bọn hạ nhân cùng những kẻ đáng thương đó nhiều vô số kể; và đã cónhiều tòa lâu đài kiêu hãnh bị hủy hoại hoang tàn vì những giọt nước mưa vàcỏ dại. Bạn không phải là một tảng đá, nhưng vô số giọt nước đã đục khoétsâu vào lòng bạn. Rốt cuộc bạn sẽ vỡ vụn vì những giọt nước nhỏ bé ấy. Ta nhìn thấy bạn mệt mỏi vì những con ruồi đầy nọc độc, ta nhìn thấythân thể bạn đẫm máu vì trăm nghìn vết chích, và lòng kiêu hãnh của bạn lạichẳng thèm cả đến nổi giận nữa. Những con ruồi ấy khao khát máu tươi của bạn trong tất cả vẻ ngâythơ vô tội; tâm hồn thiếu máu của chúng không ngừng kêu đòi máu, máu -và chúng châm chích một cách vô tội vạ. Nhưng bạn là con người sâu thẳm, nên bạn đau khổ quá sâu xa, ngaycả đối với những vết thương nhỏ bé; và ngay cả trước khi những vết thươngcủa bạn khép miệng lại, loài côn trùng sâu độc đó lại bò khắp bàn tay bạn. Ta thấy bạn quá kiêu hãnh nên không bóp nát thây những con vậttham lam ấy! Nhưng bạn hãy coi chừng, hãy coi chừng bạn bị buộc phảichịu đ ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: