VỀ NHỮNG KẺ BỘI GIÁO - Zarathustra đã nói như thế
Số trang: 10
Loại file: pdf
Dung lượng: 139.78 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Hỡi ôi, tất cả những thứ xanh tươi rực rỡ sắc màu trên cánh đồng cỏ này xưa kia, giờ đây đã úa tàn xám xịt! Và xưa kia ta đã mang biết bao là mật ngọt hy vọng từ chốn này về cho chiếc tổ ong của ta! Tất cả những quả tim trẻ trung đó đều đã già cỗi, - và không phải chỉ già cỗi mà thôi! Chúng còn mệt mỏi chán ngán, tầm thường và thiếu nồng nhiệt. Chúng giải thích sự kiện này bằng cách bảo rằng: “Chúng tôi đã lại trở thành những...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VỀ NHỮNG KẺ BỘI GIÁO - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế VỀ NHỮNG KẺ BỘI GIÁO Hỡi ôi, tất cả những thứ xanh tươi rực rỡ sắc màu trên cánh đồng cỏnày xưa kia, giờ đây đã úa tàn xám xịt! Và xưa kia ta đã mang biết bao làmật ngọt hy vọng từ chốn này về cho chiếc tổ ong của ta! Tất cả những quả tim trẻ trung đó đều đã già cỗi, - và không phải chỉgià cỗi mà thôi! Chúng còn mệt mỏi chán ngán, tầm thường và thiếu nồngnhiệt. Chúng giải thích sự kiện này bằng cách bảo rằng: “Chúng tôi đã lại trởthành những con người kính tín”. Xưa kia, ta hãy còn nhìn thấy họ bước đi, vào lúc ngày mới chớmhồng, trên đôi chân can đảm ngang tàng: nhưng rồi họ đã mệt mỏi với trithức, và giờ đây họ lại còn phỉ báng lòng dũng cảm ban mai của họ. Thực vậy, có hơn một người ngày xưa đã cất cao chân lên nhảy múanhư một vũ công, tiếng cười là dấu hiệu báo cho hắn trong Trí huệ Hiềnminh của ta, - rồi thì hắn suy nghĩ. Và giờ đây ta vừa nhìn thấy hắn khòmlưng xuống, bò lê đến với cây thánh giá. Xưa kia, họ đã bay lượn chung quanh ánh sáng, chung quanh tự do,như những con ruồi và những thi sĩ trẻ tuổi. Rồi già hơn một chút, lạnh thêmmột chút: thế là họ đã ngồi sau lò sưởi, giống như những giáo sĩ cùng nhữngkẻ giả vờ tận lòng tín mộ. Họ đã mất hết can đảm bởi vì nỗi cô đơn diệu vợi của hồn ta đã nuốtchửng lấy ta như một con cá voi? Trong suốt một thời gian đằng đẵng, với đầy lòng thèm khát, chúng đãvểnh tai vô vọng mà không nghe thấy những tiếng kèn, những lời kêu gọiphát ra từ kẻ truyền lệnh của ta? - Hỡi ôi! Con số những kẻ mà tâm hồn giữ được sự can đả m và sựhung hãn mãnh liệt trường kỳ thì luôn luôn quá ít; chính trong số những conngười hiếm hoi này, tinh thần mới kiên trì không thối chuyển. Còn lại, chỉ làsự hèn nhát. Còn lại: luôn luôn là số đông người nhất, là những người bình thường,những người vô tích sự, những kẻ thừa thãi. - Tất cả bọn đó đều hèn nhát! Kẻ nào mang dòng máu của ta sẽ gặp trên đường mình đi những cuộcphiêu lưu giống như những cuộc phiêu lưu ta đã sống qua: đến nỗi nhữngbạn đồng hành đầu tiên của hắn sẽ là những thây ma và những thằng hề. Tuy vậy, cũng có những người bạn đồng hành thứ nhì, - bọn họ đượcgọi là những tín đồ: một đám đông sống động, chan chứa tình yêu, tràn ngậpđiên rồ, tràn đầy sự sùng kính trẻ con. Kẻ nào mang dòng máu của ta giữa loài người thì không nên quyếnluyến với đám tín đồ này; bất luận kẻ nào biết rõ loài người yếu đuối phù duthì đều không nên tin vào những mùa Xuân cùng những đồng cỏ muôn màuđó. Nếu đám tín đồ ấy có thể làm khác đi, thì chúng cũng sẽ muốn khácđi. Cái nửa vời làm thương tổn cái tròn đầy, nguyên vẹn. Khi những chiếc láúa tàn, tại sao ta lại cất lời than vãn? Hỡi Zarathustra, cứ để họ bước đi, cứ để họ rơi rụng, và đừng nênthan vãn! Tốt hơn, ngươi nên thổi qua bọn họ với tiếng xào xạc dịu êm củagió, - - hãy thổi gió qua giữa những chiếc lá này, hỡi Zarathustra, sao cho tấtcả những gì đã úa tàn sẽ rơi rụng lìa xa ngươi mau hơn nữa! 2 “Chúng tôi đã lại trở thành những người kính tín” - những kẻ bội giáothú nhận như thế; nhiều kẻ trong bọn chúng còn quá hèn nhát nên chưa dá mthú nhận điều đó. Ta nhìn thẳng vào mặt họ, - ta nói thẳng vào bộ mặt với đôi má đỏbừng của họ: “Các ngươi thuộc về hạng người lại chắp tay cầu nguyện! Thế mà, cầu nguyện là một sự xấu hổ! Không phải xấu hổ đối với tấtcả mọi người, nhưng đối với ngươi, đối với ta và đối với kẻ nào có đôi chútý thức trong đầu. Đối với ngươi, cầu nguyện là một điều xấu hổ! Ngươi biết rõ điều đó: con quỷ sứ hèn nhát trong ngươi thích chắp tayhoặc khoanh tay lại và ước muốn một đời sống dễ dãi hơn: - con quỷ hènnhát ấy bảo ngươi: “Có một Thượng đế”. Nhưng làm thế ngươi thuộc về bọn người sợ hãi ánh sáng, ngươithuộc về những kẻ bị ánh sáng làm lo âu sợ sệt. Giờ đây, hằng ngày ngươiphải lao đầu sâu hơn nữa vào trong đêm tối và sương mù. Thật vậy, ngươi đã khéo chọn giờ: những con chim ăn đêm vừa cấtcánh bay lên. Giờ của những kẻ sống đêm đã đến, giờ của đêm tối, giờ củasự nghỉ ngơi, khi mà chúng không được “ngơi nghỉ”. Ta nghe thấy và cảm nhận điều đó: đã đến giờ cho những cuộc săn,những đám rước; không phải những cuộc săn tồi bại man dại, nhưng lànhững cuộc săn êm dịu, hư nhược, yếu hèn, - của những kẻ ẩn lánh trong cácxó xỉnh, miệng thì thầm cầu nguyện. - Những cuộc săn những tín đồ giả mạo, đầy ứ tâm hồn: tất cả mọichiếc bẫy chuột của tâm hồn một lần nữa đều sập xuống! Tuy nhiên, bất luậnnơi nào ta kéo màn lên, vẫn có một con bướm nhỏ vội vã thoát bay. Nó đã nép mình nơi đó với một con bướm nhỏ khác? Bởi vì ở khắpmọi nơi, ta đều cảm thấy có những cộng đồng nho nhỏ ẩn kín, và ở khắp mọinơi, chỗ nào có những túp lều xa vắng khuất tịch, thì ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
VỀ NHỮNG KẺ BỘI GIÁO - Zarathustra đã nói như thế Zarathustra đã nói như thế VỀ NHỮNG KẺ BỘI GIÁO Hỡi ôi, tất cả những thứ xanh tươi rực rỡ sắc màu trên cánh đồng cỏnày xưa kia, giờ đây đã úa tàn xám xịt! Và xưa kia ta đã mang biết bao làmật ngọt hy vọng từ chốn này về cho chiếc tổ ong của ta! Tất cả những quả tim trẻ trung đó đều đã già cỗi, - và không phải chỉgià cỗi mà thôi! Chúng còn mệt mỏi chán ngán, tầm thường và thiếu nồngnhiệt. Chúng giải thích sự kiện này bằng cách bảo rằng: “Chúng tôi đã lại trởthành những con người kính tín”. Xưa kia, ta hãy còn nhìn thấy họ bước đi, vào lúc ngày mới chớmhồng, trên đôi chân can đảm ngang tàng: nhưng rồi họ đã mệt mỏi với trithức, và giờ đây họ lại còn phỉ báng lòng dũng cảm ban mai của họ. Thực vậy, có hơn một người ngày xưa đã cất cao chân lên nhảy múanhư một vũ công, tiếng cười là dấu hiệu báo cho hắn trong Trí huệ Hiềnminh của ta, - rồi thì hắn suy nghĩ. Và giờ đây ta vừa nhìn thấy hắn khòmlưng xuống, bò lê đến với cây thánh giá. Xưa kia, họ đã bay lượn chung quanh ánh sáng, chung quanh tự do,như những con ruồi và những thi sĩ trẻ tuổi. Rồi già hơn một chút, lạnh thêmmột chút: thế là họ đã ngồi sau lò sưởi, giống như những giáo sĩ cùng nhữngkẻ giả vờ tận lòng tín mộ. Họ đã mất hết can đảm bởi vì nỗi cô đơn diệu vợi của hồn ta đã nuốtchửng lấy ta như một con cá voi? Trong suốt một thời gian đằng đẵng, với đầy lòng thèm khát, chúng đãvểnh tai vô vọng mà không nghe thấy những tiếng kèn, những lời kêu gọiphát ra từ kẻ truyền lệnh của ta? - Hỡi ôi! Con số những kẻ mà tâm hồn giữ được sự can đả m và sựhung hãn mãnh liệt trường kỳ thì luôn luôn quá ít; chính trong số những conngười hiếm hoi này, tinh thần mới kiên trì không thối chuyển. Còn lại, chỉ làsự hèn nhát. Còn lại: luôn luôn là số đông người nhất, là những người bình thường,những người vô tích sự, những kẻ thừa thãi. - Tất cả bọn đó đều hèn nhát! Kẻ nào mang dòng máu của ta sẽ gặp trên đường mình đi những cuộcphiêu lưu giống như những cuộc phiêu lưu ta đã sống qua: đến nỗi nhữngbạn đồng hành đầu tiên của hắn sẽ là những thây ma và những thằng hề. Tuy vậy, cũng có những người bạn đồng hành thứ nhì, - bọn họ đượcgọi là những tín đồ: một đám đông sống động, chan chứa tình yêu, tràn ngậpđiên rồ, tràn đầy sự sùng kính trẻ con. Kẻ nào mang dòng máu của ta giữa loài người thì không nên quyếnluyến với đám tín đồ này; bất luận kẻ nào biết rõ loài người yếu đuối phù duthì đều không nên tin vào những mùa Xuân cùng những đồng cỏ muôn màuđó. Nếu đám tín đồ ấy có thể làm khác đi, thì chúng cũng sẽ muốn khácđi. Cái nửa vời làm thương tổn cái tròn đầy, nguyên vẹn. Khi những chiếc láúa tàn, tại sao ta lại cất lời than vãn? Hỡi Zarathustra, cứ để họ bước đi, cứ để họ rơi rụng, và đừng nênthan vãn! Tốt hơn, ngươi nên thổi qua bọn họ với tiếng xào xạc dịu êm củagió, - - hãy thổi gió qua giữa những chiếc lá này, hỡi Zarathustra, sao cho tấtcả những gì đã úa tàn sẽ rơi rụng lìa xa ngươi mau hơn nữa! 2 “Chúng tôi đã lại trở thành những người kính tín” - những kẻ bội giáothú nhận như thế; nhiều kẻ trong bọn chúng còn quá hèn nhát nên chưa dá mthú nhận điều đó. Ta nhìn thẳng vào mặt họ, - ta nói thẳng vào bộ mặt với đôi má đỏbừng của họ: “Các ngươi thuộc về hạng người lại chắp tay cầu nguyện! Thế mà, cầu nguyện là một sự xấu hổ! Không phải xấu hổ đối với tấtcả mọi người, nhưng đối với ngươi, đối với ta và đối với kẻ nào có đôi chútý thức trong đầu. Đối với ngươi, cầu nguyện là một điều xấu hổ! Ngươi biết rõ điều đó: con quỷ sứ hèn nhát trong ngươi thích chắp tayhoặc khoanh tay lại và ước muốn một đời sống dễ dãi hơn: - con quỷ hènnhát ấy bảo ngươi: “Có một Thượng đế”. Nhưng làm thế ngươi thuộc về bọn người sợ hãi ánh sáng, ngươithuộc về những kẻ bị ánh sáng làm lo âu sợ sệt. Giờ đây, hằng ngày ngươiphải lao đầu sâu hơn nữa vào trong đêm tối và sương mù. Thật vậy, ngươi đã khéo chọn giờ: những con chim ăn đêm vừa cấtcánh bay lên. Giờ của những kẻ sống đêm đã đến, giờ của đêm tối, giờ củasự nghỉ ngơi, khi mà chúng không được “ngơi nghỉ”. Ta nghe thấy và cảm nhận điều đó: đã đến giờ cho những cuộc săn,những đám rước; không phải những cuộc săn tồi bại man dại, nhưng lànhững cuộc săn êm dịu, hư nhược, yếu hèn, - của những kẻ ẩn lánh trong cácxó xỉnh, miệng thì thầm cầu nguyện. - Những cuộc săn những tín đồ giả mạo, đầy ứ tâm hồn: tất cả mọichiếc bẫy chuột của tâm hồn một lần nữa đều sập xuống! Tuy nhiên, bất luậnnơi nào ta kéo màn lên, vẫn có một con bướm nhỏ vội vã thoát bay. Nó đã nép mình nơi đó với một con bướm nhỏ khác? Bởi vì ở khắpmọi nơi, ta đều cảm thấy có những cộng đồng nho nhỏ ẩn kín, và ở khắp mọinơi, chỗ nào có những túp lều xa vắng khuất tịch, thì ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Zarathustra triết học theo Zarathustra triết học tài liệu triết học sách triết học triết học thế giới các tư tưởng của triết họcGợi ý tài liệu liên quan:
-
27 trang 345 2 0
-
Tiểu luận triết học - Ý thức và vai trò của ý thức trong đời sống xã hội
13 trang 286 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 2
92 trang 265 0 0 -
Tiểu luận triết học - Vận dụng quan điểm cơ sở lý luận về chuyển đổi nền kinh tế thị trường
17 trang 242 0 0 -
Tìm hiểu về khoa học nghịch lý: Phần 1
93 trang 157 0 0 -
Tiểu luận đề tài : Triết học phật giáo
25 trang 134 0 0 -
12 trang 129 0 0
-
18 trang 126 0 0
-
24 trang 121 0 0
-
13 trang 116 0 0