Danh mục

Vết tàn nhang ẩn hình

Số trang: 22      Loại file: pdf      Dung lượng: 215.90 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 9,000 VND Tải xuống file đầy đủ (22 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chicago đang vào hè. Trời nóng như lửa đốt. Độ F trên bản chỉ nhiệt ghi tới 100. Khu phố chợ Việt Nam ngập nóng. Con đường chính Broadway chạy theo hướng Nam- Bắc vẫn tắc ách như mọi ngày. Người ta đi nhà hàng, đi chợ, đi khám bệnh, đi làm giấy bảo lãnh, đi chích ngừa, mua băng nhạc, mua thuốc Bắc, mua hàng Hồng Kông...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vết tàn nhang ẩn hìnhVết tàn nhang ẩn hìnhChicago đang vào hè. Trời nóng như lửa đốt. Độ F trên bản chỉ nhiệt ghitới 100. Khu phố chợ Việt Nam ngập nóng. Con đường chính Broadwaychạy theo hướng Nam- Bắc vẫn tắc ách như mọi ngày. Người ta đi nhàhàng, đi chợ, đi khám bệnh, đi làm giấy bảo lãnh, đi chích ngừa, muabăng nhạc, mua thuốc Bắc, mua hàng Hồng Kông...cũng hầu hết tậptrung ở con đường này để rẽ vào các chỗ họ cần đến.Những người đàn bà, đàn ông chờ đợi tại phòng khám BwoawayMedical Dental Associater đông kín. Có lẽ vì phòng mạch này là củavợ chồng, anh em bác sĩ Việt Nam thuận lợi cho người ấp a tiếng Mỹ,cũng có lẽ là phòng mạch này hấp dẫn bởi dòng chữ in đậm dưới trangquảng cáo: Nhận tiền mặt, thẻ tín dụng, các loại bảo hiểm PPO, HMO,Medicaid, Medicare mà phòng mạch Mỹ không dễ dãi như thế. Mộtngười đàn bà trung niên, dáng dấp quý phái bước lại quày tiếp bệnhnhân:- Con có hẹn 10 giờ 30.- Cô hẹn bác sĩ nào? Bác sĩ K hả? Rồi! Chờ chút tới liền. Cô hẹn bác sĩnhi đồng? Bác sĩ nhi đồng không làm hôm nay, chiều thứ tư lại khámđược hông? Rồi...Từng người chờ khoảng nửa tiếng thì được trợ lý gọi vào phòng. Tranhthủ thời gian chờ đợi, người đàn bà sang trọng ấy quày quả đi chợ rồiquay lại văn phòng bác sĩ với một bị đồ.Một chập sau, chị trở ra ngoài, bấm phôn. Chị ta che mặt bằng cái mũlụp sụp nên không ai thấy mặt chị đang sầm còn trời thì đang changchang nắng lột da. Thằng con chở chị ta về nhà. Ngang qua bản xăngdầu, nó kêu:- Mẹ! Xăng hơn 3 đô 99 rồi.- Kệ cha nó đi! Chiến tranh là mục tiêu cho lái xăng dầu, súng ống làmgiàu. Can hệ chi đến con. Có ngon thì mai sau ra làm ông thủ tướng này,tổng thống nọ mà ngăn chiến tranh. Lái xe cho cẩn thận. Xe nào muốnvượt thì để nó vượt cho cảnh sát rượt thí cha nó.Thằng bé…tá hỏa. Mẹ đang nổi quạu cái gì đây? Nó đánh trống lãng chochắc:- Mẹ không ghé chợ mua gì cho bà nội sao?- Mẹ đang đau cái mặt gần chết đây!. Không vào chợ được. Ăn gì màchả xong. Ở Việt Nam, bà nội nhận tiền của cha mày trợ cấp hàng thángnhưng chỉ ăn mỗi trầu và cơm nguội. Không biết tiền kia sắm vàng cấthay cho cháu, cho con dâu, con gái hết rồi?Thằng nhỏ im re. Nó lấy hướng Bắc chạy theo đường 294 về nhà vàthuận tay mở nhạc đùng đùng. Người mẹ kiểm tra lại cái túi, mấy sấp látrầu xanh mướt trong bọc ni lông còn nguyên, chị thở phào, quay lạiquạt thằng con:- Tắt đi không! Mày giống hệt cha mày. Đi tới đâu, thiên hạ biết đến đó.Nãy đi cắt tóc, mua gì? Nói mẹ nghe thử? Mua thêm đĩa nhạc nữa phảikhông? Sách không mua coi, cứ nhay tiền vào nhạc với phim ảnh. Mẹkhông sẵn tiền cho mày phung phí tào lao như thế nữa đâu, liệu hồn!- Mẹ! Thời buổi này ít ai ngồi đọc sách như mẹ đâu. Thiên hạ chụm vàomàn hình hết ráo. Tụi con không nghe nhạc thì nghe cái gì đây? Nghengâm thơ của mẹ chắc? Chết lỗ tai con. Ủa? Sao hôm nay mẹ càu nhàudữ thế?Không im được nữa, chị **** um:- Bà mẹ! Cà tới cà lui mà mấy cái tàn nhang này có bớt đâu chớ? Lạiphỏng mặt lên! Rõ ngu! Lái xe đi! Nhìn cái gì!- Ai bảo mẹ cà làm gì? Mẹ để nguyên vậy ai dám nói mẹ xấu,con…chém!- Á! Khí khái gớm! Không cà à? Không cà cho cha mày về Việt Namkiếm gái mười lăm về làm…bạn với con hả? Không thấy bây giờ con gáiViệt Nam hễ nghe Việt Kiều là tươm tớp, tươm tớp dù có đáng tuổi ôngnội chúng cũng nhào vào. Cha mày thì lại chưa đến tuổi ông nội. Cũngtại bà nội mày trữ dưỡng ba mày nên ổng hư làm đời mẹ khổ. Hừ. Coichừng xe! Chạy ôm cua quặp phải coi chừng mất trớn lạng vào len củangười ta, bay cha xuống hồ Michigan.- Mẹ ngồi yên đi! Không lái mà cứ la hoài sao con lái? Lại trù ẻo nữa.- Tichket 75 đô ít sao con? Hùm. Mẹ làm một ngày chưa tới. Không nóinữa.May hồn hôm nay mẹ đau mặt nên đau miệng luôn, chớ mà bình thường,lên xe, mẹ kêu thằng con tắt nhạc nhưng mẹ lại “mở đài” riêng của mẹthấy mà hãi hùng! Chạy nhanh mẹ cũng la, chạy chậm mẹ cũng ràm, cònkẹt xe thì…phải biết! Chao! Mẹ **** người chi đông thế! Đẻ chi đẻnhiều thế. Mới mười ba, mười bốn tuổi cũng xúm vào ăn chơi sa đọa màđẻ. Tốn tiền chính phũ. Tiền chính phủ cũng là tiền của mẹ đóng thuếnên mẹ **** cái quân nào ăn không ngồi rồi trên xương máu của mẹ.Mẹ nói rằng mẹ **** dùm cho những người phải đóng thuế gần chếtnhư mẹ mà chẳng hưởng được cái quyền lợi gì trước mắt. Nằm chờ tiềnxã hội khi già chắc gì mẹ sống nổi đến cái tuổi đó vì lo nghĩ thuế má bựcmình quá không già mau, chết lẹ mới là…thánh thần!Còn đường sá? Hùm. Chính phủ thu thuế hàng ngày hết máu luôn màđường làm không rộng cho xe chạy. Kẹt xe thì tốn xăng, tốn thời gianmà “thời gian là vàng bạc”, hùm, sao người ta không để cho mẹ làm…tổng thống!Nghe ràm đến đấy là thằng bé cười bể bụng luôn. Tổng thống như mẹ thìnăm mươi tiểu bang Hoa Kỳ có mà tiêu ra nước!Thằng bé muốn cà khịa rằng mẹ đi cà tàn nhang tiền mất, tật mangkhông nhiều gấp trăm lần cái tichket cảnh sát phạt nhưng lưỡi nó vừabung ra đã kịp cuốn vào trong. Nói lúc này có mà chết với mẹ. Khôngdại. Nó gật gù theo tiếng nhạc rốc vặn nhỏ hết ga. Chị chàng lim dim rồingủ mất vì hơi máy lạnh trong xe được thằng con khôn ngoan mở hếtcông suất áp cái nóng từ ngoài chực chui vào xe làm bạn với bà mẹ đangcó trong người ngọn núi Merapi đang phun lửa ở Indonesia.Bà ngồi ngóng ra cửa. Bà không biết hôm nay sao nhà mày nóng quá! ỞViệt Nam “nắng tháng tám, nám trái bưởi” cũng đâu có nóng lột da nhưthế này? Cửa mở. Thằng Tèo chở má đi chợ về. Nó mới bước vào nhà đãdợm chân:- Sao nóng quá trời trời! Mẹ tắt máy lạnh hả?- Ừ.- Có nội ở nhà sao mẹ tắt máy?- Tắt khỏi hao điện. Nội mày mới ở Việt Nam qua thì làm gì biết nóngchớ?- Mẹ thiệt tình! Nội già đó mẹ!Nó xông đến hộp điều khiển nhiệt độ. Nó vặn qua chữ cold, máy lạnhtức thì chạy ầm ầm.- Nội nóng không nội. Chút xíu mát liền hà.Mẹ hứ rồi mở tủ lạnh nhét thứ đã mua vào đó rồi hỏi bà mẹ chồng ăn gìchưa cho đủ thủ tục rồi dong thẳng lên phòng. Thằng Tèo biết mẹ khôngưa n ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: