Ví dụ ta yêu nhau
Số trang: 193
Loại file: pdf
Dung lượng: 415.78 KB
Lượt xem: 8
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tên thật là Phạm Đức Thịnh, sinh ngày 10 tháng 5 năm 1948 tại Nam Định. Học tiểu học ở Hội An, trung học ở Đà Nẵng, đại học ở Sài Gòn. Dạy học ở Bình Thuận, làm nông dân ở Bảo Lộc, làm công nhân ở Thành phố Hồ Chí Minh. Hiện đang sống tại 12 Cư xá Tự Do, phường 7, quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh. Bút danh khác: Nguyễn Thanh Trịnh.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ví dụ ta yêu nhau Tác giả: Đoàn Thạch BiềnVí dụ 1Ví dụ 2Ví dụ 3Ví dụ 4Ví dụ 5Ví dụ 6Ví dụ 7Ví dụ 8Ví dụ 9 Đoàn Thạch Biền Ví dụ 1Ví dụ bạn yêu một cô gái tính “ngangnhư cua” và nàng nói tôi không yêu aicả thì bạn sẽ đối xử ra sao?Ngang như cua là gì? Muốn hiểu rõ chỉcó cách mua ngay một con cua đem vềđể quan sát. Bạn hãy để cho nó tự do bòtrên sàn nhà và bạn xem kìa, nó bò đikhông giống những con vật khác đầuhướng về phía nào chân bò theo hướngđó, con cua của bạn (hay của bất cứ aicũng vậy) đầu hướng về bên trái (hayphải) trong khi chân vẫn thản nhiên bòvề phía trước như thường. Quan sátxong bạn đừng vội kết luận: A! Tôi hiểurồi, người yêu của anh có tướng đingang như cua nghĩa là đầu nàng luônluôn quay về một bên trong khi chânvẫn bước đều về phía trước chứ gì. Ốigiời! Nếu bạn nghĩ như vậy thì đúng làbạn ngang như cua rồi. Không phải nàngđi như vậy đâu. Tôi cam đoan với bạnnàng có tướng đi rất đẹp, tướng đi củamột tiểu thơ đài các đàng hoàng. Tôimuốn nói cái tính của nàng kìạ Cái tínhcủa nàng mới không giống các cô gáikhác. Cái tính của nàng mới ngang nhưcua.Lần ấy chúng tôi cắm trại ở Vũng Tàu.Nàng đã theo người anh cùng tham dựtrại với chúng tôi và vô tình nàng đượcchia vào nhóm do tôi kiểm soát gồmtám người. Khởi hành từ Sài Gòn lúcbẩy giờ sáng, chúng tôi đến Vũng Tàukhoảng mười giờ. Trại vừa dựng xongmọi người đều hối hả trèo núi, tắm biểnvà chiều đến tất cả đều mệt nhừ chẳngmuốn đi đâu. Chúng tôi quây quần lạinấu bữa ăn tối. Khoảng một giờ sau tôiđi lãnh phần ăn đem về phân phát chomỗi người trong nhóm. Chia xong tôithấy dư một phần ăn và mừng húm vìnghĩ làm trưởng nhóm mình đã lời tonhưng một cô bạn gái đã lên tiếng phávỡ niềm vui dạt dào của tôi.- Thiếu một người.Tôi ngây thơ hỏi :- Ai vậy kìa?- Cô em gái của Đang.- Chúa ơi, có cô đó nữa à?- Buổi sáng ông đã điểm danh tên ngườita bây giờ quên rồi sao. Ông kiểm soátbê bối quá nếu cô ấy bị chết đuối thìông lãnh đủ.- Đừng giỡn bạn, nếu chết đuối thì tôiđã biết.- Người ta chết đuối chứ ông có chếtđâu mà ông biết.Một ông bạn vừa nhai thịt gà kho gừngvừa cất giọng ngâm Cung Oán :- Trẻ tạo hóa đành hanh quá ngán. Chếtđuối người trên cạn mà chơi.Cả bọn (trừ tôi) đều cười hể hả. Cô bạnlại thúc dục :- Ông lo đi tìm người ta đi chứ.Tôi năn nỉ :- Thôi cô đi tìm giúp tôi đi. Tôi đangđói bụng.- Ông nói hay chưa, đó là việc củatrưởng nhóm mà.Lúc này tôi mới nhận ra chức trưởngnhóm thật dễ ghét, chẳng lợi lộc tí nào.Tôi nhăn nhó.- Được rồi. Ăn xong tôi sẽ đi tìm.- Khi đó trời tối rồi ông biết đâu màtìm.Tôi đành uể oải đứng dậy cầm theo haiphần ăn gói trong tờ nhật báo. Cô bạngái hỏi :- Ông đi đâu vậy?- Tôi vừa đi tìm vừa ăn để lấy sức.Ông bạn ngân Cung Oán lại dặn :- Nhớ đừng ăn qua phần của cô ta nghe.Nếu cô ta không ăn ông phải đem vềđây chứng mình cho mọi người biết.Chúa ơi, bây giờ con mới giác ngộngười ta sống nhờ ăn.Nhiều nhà văn nhà thơ đã ca tụng cảnhhoàng hôn trên bãi biển đẹp tuyệt vờinhưng nhìn mãi mặt trời đỏ ngầu đang“chết đuối” ngoài khơi tôi chẳng thấyđẹp ở đâu. Có lẽ tại cơn đói bụng trongtôi đã chạy lên đôi mắt. Tôi lấy ổ bánhmì kẹp thịt gà ra vừa nhai vừa nhảy lêncác tảng đá vừa đưa mắt tìm kiếm.Sau khi ăn hết ổ bánh mì tôi mới nhìnthấy một cô gái đang ngồi trên một tảngđá cao mắt nhìn đăm đăm về phía mặttrời lặn. Không biết nàng có phải là côgái ở nhóm tôi không, vì buổi sáng tôinhớ mang máng nàng mặc áo đỏ còn côgái này mặc áo thun trắng. Tôi đứngdưới tảng đá quan sát một lúc rồi hỏi :- Xin lỗi có phải cô cùng đi cắm trạivới chúng tôi?Cô gái (cô bé thì đúng hơn vì lúc đónàng độ chỉ mười lăm tuổi rưỡi) nhìntôi gật đầu.- Phải.Sợ lầm với một cô gái ở nhóm khácnhận ẩu phần ăn thì nguy (ai mà quảquyết được con gái không thích ănnhiều) nên tôi hỏi cặn kẽ :- Cô ở nhóm tôi phải không?- Ông ở nhóm nào?Chúa ơi, trưởng nhóm là vua một cõimà không biết đến thì còn ra thể thốnggì. Tôi liền tự giới thiệu :- Tôi là trưởng nhóm 4. Cô ở nhómmấy?- Tôi không biết mình ở nhóm mấy.- Cô có phải là em gái của Đang?- PhảiTôi đưa ổ bánh mì lên cao :- Cầm ăn đi. Cô làm tôi tìm hụt hơi.Cô bé không thèm với đến ổ bánh mì.Có lẽ nàng chưa biết đói là gì. Nànghỏi :- Ông tìm tôi làm gì?Phải giơ cao ổ bánh mì mỏi cả tay tôinổi sùng trả lời :- Tôi tìm cô làm quái gì. Tôi đi phátphần ăn cho cô. Lần sau đi đâu cô phảixin phép để tôi biết mà để dành phần ăncho cô. Cầm lấy đi.- Tôi không ăn vậy tôi khỏi cần xinphép ông.- Cô không đói?- Phải!- Còn ổ bánh mì này?- Ông ăn đi.Lạy Chúa, phải chăng đây là ân sủngNgài đã dành cho con.Tôi mừng rỡ trèo lên tảng đá ngồixuống bên nàng mở giấy báo lấy ổ bánhm ì ra nhai ngấu nghiến. Ổ bánh mìtrước hình như đã tan trong hơi thở củatôi sau một hồi leo trèo qua các tảng đátìm nàng. Bánh mì ăn với thịt gà khogừng thật tuyệt vời và lúc này tôi mớiđồng ý với các nhà văn nhà thơ là cảnhhoàng hôn trên bãi biển đẹp tuyệt vời.Mặt trời đã chìm khuất sau làn nướcxanh và chân trời rực lên màu hồng. Ôi,thiên nhiên sao mà đẹp quá vậy. Màuđỏ hồng chuyển dần sang mầu tím nhạtvà mặt trời càng lúc càng xanh thẫm.Khi chân trời cùng mầu với mặt biển làlúc ổ bánh mì đã nằm gọn trong bụngtôi.Cô bé cười, nói :- Ông đói lắm hả?- Phải. Tôi đủ sức ăn thêm một ổ bánhmì nữa.- Ước gì tôi ăn khỏe như ông.- Cô đau bao tử à?- Không phải vậy. Tại tôi không cảmthấy đói.- Ước gì tất cả những cô gái trên đờinày đều không cảm thấy đói như cô thìđỡ khổ cho đàn ông biết bao.- Trông ông ăn thật ngon miệng.- Cô đã nhìn tôi ăn hết ổ bánh mì?- Phải.- Vậy mà tôi cứ tưởng cô ra đây nhìnhoàng hôn trên bãi biển.- Thì ông cũng ở trong cảnh hoàng hônđó như tảng đá này.Như tảng đá này. Chúa ơi, nàng đã đồnghóa tôi với một vật vô tri vô giác. Tôibất mãn nói :- Tảng đá không biết đói bụng. Nógiống cô chứ không giống tôi.Và ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ví dụ ta yêu nhau Tác giả: Đoàn Thạch BiềnVí dụ 1Ví dụ 2Ví dụ 3Ví dụ 4Ví dụ 5Ví dụ 6Ví dụ 7Ví dụ 8Ví dụ 9 Đoàn Thạch Biền Ví dụ 1Ví dụ bạn yêu một cô gái tính “ngangnhư cua” và nàng nói tôi không yêu aicả thì bạn sẽ đối xử ra sao?Ngang như cua là gì? Muốn hiểu rõ chỉcó cách mua ngay một con cua đem vềđể quan sát. Bạn hãy để cho nó tự do bòtrên sàn nhà và bạn xem kìa, nó bò đikhông giống những con vật khác đầuhướng về phía nào chân bò theo hướngđó, con cua của bạn (hay của bất cứ aicũng vậy) đầu hướng về bên trái (hayphải) trong khi chân vẫn thản nhiên bòvề phía trước như thường. Quan sátxong bạn đừng vội kết luận: A! Tôi hiểurồi, người yêu của anh có tướng đingang như cua nghĩa là đầu nàng luônluôn quay về một bên trong khi chânvẫn bước đều về phía trước chứ gì. Ốigiời! Nếu bạn nghĩ như vậy thì đúng làbạn ngang như cua rồi. Không phải nàngđi như vậy đâu. Tôi cam đoan với bạnnàng có tướng đi rất đẹp, tướng đi củamột tiểu thơ đài các đàng hoàng. Tôimuốn nói cái tính của nàng kìạ Cái tínhcủa nàng mới không giống các cô gáikhác. Cái tính của nàng mới ngang nhưcua.Lần ấy chúng tôi cắm trại ở Vũng Tàu.Nàng đã theo người anh cùng tham dựtrại với chúng tôi và vô tình nàng đượcchia vào nhóm do tôi kiểm soát gồmtám người. Khởi hành từ Sài Gòn lúcbẩy giờ sáng, chúng tôi đến Vũng Tàukhoảng mười giờ. Trại vừa dựng xongmọi người đều hối hả trèo núi, tắm biểnvà chiều đến tất cả đều mệt nhừ chẳngmuốn đi đâu. Chúng tôi quây quần lạinấu bữa ăn tối. Khoảng một giờ sau tôiđi lãnh phần ăn đem về phân phát chomỗi người trong nhóm. Chia xong tôithấy dư một phần ăn và mừng húm vìnghĩ làm trưởng nhóm mình đã lời tonhưng một cô bạn gái đã lên tiếng phávỡ niềm vui dạt dào của tôi.- Thiếu một người.Tôi ngây thơ hỏi :- Ai vậy kìa?- Cô em gái của Đang.- Chúa ơi, có cô đó nữa à?- Buổi sáng ông đã điểm danh tên ngườita bây giờ quên rồi sao. Ông kiểm soátbê bối quá nếu cô ấy bị chết đuối thìông lãnh đủ.- Đừng giỡn bạn, nếu chết đuối thì tôiđã biết.- Người ta chết đuối chứ ông có chếtđâu mà ông biết.Một ông bạn vừa nhai thịt gà kho gừngvừa cất giọng ngâm Cung Oán :- Trẻ tạo hóa đành hanh quá ngán. Chếtđuối người trên cạn mà chơi.Cả bọn (trừ tôi) đều cười hể hả. Cô bạnlại thúc dục :- Ông lo đi tìm người ta đi chứ.Tôi năn nỉ :- Thôi cô đi tìm giúp tôi đi. Tôi đangđói bụng.- Ông nói hay chưa, đó là việc củatrưởng nhóm mà.Lúc này tôi mới nhận ra chức trưởngnhóm thật dễ ghét, chẳng lợi lộc tí nào.Tôi nhăn nhó.- Được rồi. Ăn xong tôi sẽ đi tìm.- Khi đó trời tối rồi ông biết đâu màtìm.Tôi đành uể oải đứng dậy cầm theo haiphần ăn gói trong tờ nhật báo. Cô bạngái hỏi :- Ông đi đâu vậy?- Tôi vừa đi tìm vừa ăn để lấy sức.Ông bạn ngân Cung Oán lại dặn :- Nhớ đừng ăn qua phần của cô ta nghe.Nếu cô ta không ăn ông phải đem vềđây chứng mình cho mọi người biết.Chúa ơi, bây giờ con mới giác ngộngười ta sống nhờ ăn.Nhiều nhà văn nhà thơ đã ca tụng cảnhhoàng hôn trên bãi biển đẹp tuyệt vờinhưng nhìn mãi mặt trời đỏ ngầu đang“chết đuối” ngoài khơi tôi chẳng thấyđẹp ở đâu. Có lẽ tại cơn đói bụng trongtôi đã chạy lên đôi mắt. Tôi lấy ổ bánhmì kẹp thịt gà ra vừa nhai vừa nhảy lêncác tảng đá vừa đưa mắt tìm kiếm.Sau khi ăn hết ổ bánh mì tôi mới nhìnthấy một cô gái đang ngồi trên một tảngđá cao mắt nhìn đăm đăm về phía mặttrời lặn. Không biết nàng có phải là côgái ở nhóm tôi không, vì buổi sáng tôinhớ mang máng nàng mặc áo đỏ còn côgái này mặc áo thun trắng. Tôi đứngdưới tảng đá quan sát một lúc rồi hỏi :- Xin lỗi có phải cô cùng đi cắm trạivới chúng tôi?Cô gái (cô bé thì đúng hơn vì lúc đónàng độ chỉ mười lăm tuổi rưỡi) nhìntôi gật đầu.- Phải.Sợ lầm với một cô gái ở nhóm khácnhận ẩu phần ăn thì nguy (ai mà quảquyết được con gái không thích ănnhiều) nên tôi hỏi cặn kẽ :- Cô ở nhóm tôi phải không?- Ông ở nhóm nào?Chúa ơi, trưởng nhóm là vua một cõimà không biết đến thì còn ra thể thốnggì. Tôi liền tự giới thiệu :- Tôi là trưởng nhóm 4. Cô ở nhómmấy?- Tôi không biết mình ở nhóm mấy.- Cô có phải là em gái của Đang?- PhảiTôi đưa ổ bánh mì lên cao :- Cầm ăn đi. Cô làm tôi tìm hụt hơi.Cô bé không thèm với đến ổ bánh mì.Có lẽ nàng chưa biết đói là gì. Nànghỏi :- Ông tìm tôi làm gì?Phải giơ cao ổ bánh mì mỏi cả tay tôinổi sùng trả lời :- Tôi tìm cô làm quái gì. Tôi đi phátphần ăn cho cô. Lần sau đi đâu cô phảixin phép để tôi biết mà để dành phần ăncho cô. Cầm lấy đi.- Tôi không ăn vậy tôi khỏi cần xinphép ông.- Cô không đói?- Phải!- Còn ổ bánh mì này?- Ông ăn đi.Lạy Chúa, phải chăng đây là ân sủngNgài đã dành cho con.Tôi mừng rỡ trèo lên tảng đá ngồixuống bên nàng mở giấy báo lấy ổ bánhm ì ra nhai ngấu nghiến. Ổ bánh mìtrước hình như đã tan trong hơi thở củatôi sau một hồi leo trèo qua các tảng đátìm nàng. Bánh mì ăn với thịt gà khogừng thật tuyệt vời và lúc này tôi mớiđồng ý với các nhà văn nhà thơ là cảnhhoàng hôn trên bãi biển đẹp tuyệt vời.Mặt trời đã chìm khuất sau làn nướcxanh và chân trời rực lên màu hồng. Ôi,thiên nhiên sao mà đẹp quá vậy. Màuđỏ hồng chuyển dần sang mầu tím nhạtvà mặt trời càng lúc càng xanh thẫm.Khi chân trời cùng mầu với mặt biển làlúc ổ bánh mì đã nằm gọn trong bụngtôi.Cô bé cười, nói :- Ông đói lắm hả?- Phải. Tôi đủ sức ăn thêm một ổ bánhmì nữa.- Ước gì tôi ăn khỏe như ông.- Cô đau bao tử à?- Không phải vậy. Tại tôi không cảmthấy đói.- Ước gì tất cả những cô gái trên đờinày đều không cảm thấy đói như cô thìđỡ khổ cho đàn ông biết bao.- Trông ông ăn thật ngon miệng.- Cô đã nhìn tôi ăn hết ổ bánh mì?- Phải.- Vậy mà tôi cứ tưởng cô ra đây nhìnhoàng hôn trên bãi biển.- Thì ông cũng ở trong cảnh hoàng hônđó như tảng đá này.Như tảng đá này. Chúa ơi, nàng đã đồnghóa tôi với một vật vô tri vô giác. Tôibất mãn nói :- Tảng đá không biết đói bụng. Nógiống cô chứ không giống tôi.Và ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Đoàn Thạch Biền Ví dụ ta yêu nhau tiểu thuyết truyện ngắn văn học Việt NamGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 373 12 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 339 8 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 254 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 226 0 0 -
91 trang 180 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 166 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 149 6 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 138 0 0 -
Luận văn tốt nghiệp đại học ngành Ngữ văn: Đặc điểm truyện thơ Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu
85 trang 130 0 0 -
Báo cáo khoa học: Bước đầu hiện đại hóa chữ quốc ngữ qua một số truyện ngắn Nam Bộ đầu thế kỷ 20
5 trang 123 0 0