Sau lời thú nhận bất ngờ ngày hôm ấy, mọi thứ dường như vẫn chẳng có gì thay đổi. Xoài vẫn ngủ đều đặn trong giờ sinh hoạt. Nó với Hiểu Anh nói chuyện vẫn theo cái kiểu “tưng tửng” như cũ... 5. 6h sáng và điệp vụ vừa nấp vừa rình của Bí Ngô.Đống sổ Đoàn khỉ gió làm tôi mới sáng ra 6h đã phải lọ mọ đến trường để làm rồi!Phù, may quá, xong rồi!“Con heo Hiểu Anh chết tiệt! Tao đã nhắc đi nhắc lại là 6h sáng nay đến làm sổ Đoàn cùng tao rồi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vị ngọt của Xoài Xanh - Kì 2Vị ngọt của Xoài Xanh - Kì 2: Xoài Xanh ăn mãi có ngọt không nhỉ?Sau lời thú nhận bất ngờ ngày hôm ấy, mọi thứ dường như vẫn chẳng có gìthay đổi. Xoài vẫn ngủ đều đặn trong giờ sinh hoạt. Nó với Hiểu Anh nóichuyện vẫn theo cái kiểu “tưng tửng” như cũ...5. 6h sáng và điệp vụ vừa nấp vừa rình của Bí Ngô.Đống sổ Đoàn khỉ gió làm tôi mới sáng ra 6h đã phải lọ mọ đến trường để làm rồi!Phù, may quá, xong rồi!“Con heo Hiểu Anh chết tiệt! Tao đã nhắc đi nhắc lại là 6h sáng nay đến làmsổ Đoàn cùng tao rồi mà giờ vẫn chưa thấy bóng dáng đâu!” – Nuốt cục tức xuốnghọng để lát còn xả khói vào mặt nó cho bõ, chứ giờ làm nhảm một mình chỉ tổ haocalo, tôi xếp gọn đồ đạc lại, khóa cửa phòng học rồi bò xuống căng tin.Cha mẹ quỷ thần ơi! Tôi tròn mắt nhìn về phía nhà xe. Nam mô a di đà phật!Không ngờ cũng có ngày Xoài nó đến trường trước giờ đánh trống lần 1. Thiện tai,thiện tai! Tôi chớp mắt mấy lần, toan mở miệng gọi thì…A! Con heo Hiểu Anh giờ mới vác xác đến! Mày giỏi lắm! Tôi mà không kéongược tai nó lên thì thật không phải với bản thân! Đang định hùng hùng hổ hổ đilại gần thì thấy tiếng hai đứa nói chuyện với nhau. Tôi quyết định đánh bài nấp: Cậu đến trường sớm vậy làm gì? Mặt Trời hôm nay mọc hướng Namhay hướng Bắc vậy? – Hiểu Anh châm chọc. Con quạ đen nhà cậu! Tránh ra cho tôi nhờ! Mới sáng ra đã gặp. Thậtlà xui xẻo. – Xoài quạc lại. Ai là quạ chứ? Sao mới sang ra cậu đã muốn gây sự với tôi vậy? –Hiểu Anh cau có. “Thằng ngu này! Con gái nhà người ta mới nói vài câu mà đãnhư khỉ phải ớt rồi!” – Tôi than thầm. Tôi không gây sự với cậu! Cậu tránh ra cho tôi nhờ! – Xoài khó chịu. Cậu rơi đồ gì trong nhà xe à? Để tôi tìm phụ cho. Tôi chả rơi gì! Tôi tìm xe tôi. Cái gì? Hôm qua cậu quên không lấy xe về à? Đầu óc cậu để đi đâuvậy? – Hiểu Anh rên lên. “ Thằng ngu hết thuốc chữa này!” – Tôi ngao ngán nghĩ.Cưa cẩm con gái nhà người ta với cái tốc độ sên bò còn nhanh hơn thế này thì chắcphải đến lúc tôi có cháu nội rồi mất! Bây giờ cậu rõ rồi thì đi chỗ khác dùm tôi. – Xoài mặt ửng hồng vì nãygiờ phải chạy mấy vòng quanh nhà xe, lại thêm một cái đuôi cứ lảm nhảm saulưng, thì thật không hết hơi mới lạ. – Tôi cảnh cáo cậu, cậu đừng có đi theo tôinữa! Tôi chỉ có ý tốt muốn tìm giúp cậu mà. – Hiểu Anh nói, vẻ đángthương. Haiz, tôi thật không ngờ Hiểu Anh mà tôi quen mười mấy năm mà cũng cólúc biết hạ mình vì con gái cơ đấy!----------------------- [Tua lại… Roẹt roẹt…] Lớp mẫu giáo 5 tuổi, Hiểu Anh, cái phiếu bé ngoan này cô đưa cho tớ trước mà! – Một đứacon gái bé xíu, mặt mũi tèm lem nước mắt chạy đến níu tay Hiểu Anh. Của cậu kia cơ mà. – Hiểu Anh chỉ ra cái phiếu khác ở trên mặt bàn. Nhưng tớ thích hoa hồng cơ. Huhu. – Con bé khóc òa ra. Uyên còi, để tớ đổi cho. – Bí Ngô chạy lại và đổi cho con bé cái phiếuhoa hồng của mình. Nó nín khóc liền. Hiểu Anh, cậu không thể nhường cho con gái được à? – Bí Ngô nạtHiểu Anh. Sao cứ là con trai lại phải nhường cho con gái chứ? – Hiểu Anh quặclại.[Cut]----------------------- Sau một lúc tranh cãi chán, Xoài để mặc Hiểu Anh bám theo sau lưng mình. Cậu đi quanh cái nhà xe này 10 vòng rồi đấy! – Hiểu Anh than thở. Cậu lên lớp đi, sắp trống vào giờ rồi đấy. – Xoài vừa đi vừa nói. Cậu lên thì tôi lên.“A, Hiểu Anh, hay lắm!” – Tôi thầm tán thưởng thằng bạn. Vậy thì tôi mặc kệ cậu!Lúc cả hai đứa đang hướng về phía phòng bảo vệ để hỏi thăm thêm, thì trống đánh.“Á chết rồi!”, ban nãy đi tôi khóa cửa lớp. Thế là vội vội vàng vàng ba chân bốnchẳng chạy về và… đón nhận hàng trăm ánh mắt hình viên đạn. Huhu. Tôi đâu cómuốn thế![…] Tiết 2 tôi mới thấy hai đứa lên lớp. Tôi lại gần chỗ Hiểu Anh trêu: Hai cô cậu giỏi lắm, dám rủ nhau cùng bỏ tiết! Tao biết mày sẽ nghĩ cách giúp bọn tao xoay xở mà! Tao không từ bi đức độ vậy đâu! Mày bảo cô chủ nhiệm thế nào? – Haiz, con heo này, chưa gì đã lật bểmánh tôi rồi! Tao bảo cô là… nhờ 2 đứa chúng mày làm hộ sổ Đoàn. – Grừ, vẫn “cúvọ” vụ ban sáng! Cảm ơn mày. Nợ mày một chầu kem là được chứ gì? A, không được đầu độc tao, tao sợ béo lắm! Hehe! Thế tìm được xe choXoài chưa? Sao mày biết? Vớ vẩn, tao quen mày bao nhiêu năm rồi? – Quên mất, lại để nói hớnên tôi vờ đánh trống lảng. Chả liên quan. Tìm thấy rồi. Bác bảo vệ dắt hộ về nhà bác để tạm. Thếlà bọn tao đa tạ “công ơn Trời biển” của bác bằng cách… quét nhà xe hai tuần. Mày tấn công con bé ác liệt thế! Nói linh tinh. – Hiểu Anh đỏ mặt.Thằng bé trông thế mà ngây thơ lắm!6. Cuối cùng thì bà mối Bí Ngô vẫn phải ra tay và lời thú nhận bất ngờ. Hộc… hộc… - Xoài vừa chạy vừa thét lên. – Bí Ngô, mày mà để taobắt được mày xem, tao sẽ băm mày nấu chè bí ngô cho coi!! Im lặng đi, hay mày muốn thành salat xoài đây? – Bí Ngô kéo tay Xoàilôi xềnh xệch trên cầu thang. Bí Ngô chết giẫm! Bỏ tay tao ra và nói rõ xem là đang đi đâu đây? Cứ đi rồi sẽ biết!-----------------------Haiz, Bí Ngô thở dài, cuối cùng thì nó vẫn phải ra tay giúp hai cái người này.Kế hoạch hai tuần trực nhật của Hiểu Anh thất bại hoàn toàn.Ngày thứ nhất: 7h kém 15 Xoài mới đến. Hiểu Anh đến sớm, nhưng lần lỡ chờXoài đến để “vừa làm vừa nói chuyện cho vui”. Kết quả muộn giờ, hai đứa khôngkịp làm, đành phải vác cái mặt mo ra xin lỗi bác bảo vệ, hứa hẹn đủ điều. Xoàilườm nó cháy mặt:“ Cậu đến sớm thì làm luôn chứng còn chờ đợi gì?”.Ngày thứ hai: Trời mưa. Bác bảo vệ nhìn hai chúng nó, hiền từ nói: “Trời mưa thìkhỏi phải lau dọn đâu hai con. Qué ...