Danh mục

Vì thiên thần còn ở cạnh trái tim ta

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 188.60 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vì thiên thần còn ở cạnh trái tim taKhi những thiên thần đang ôm chặt bạn, ác quỷ sẽ chẳng thể nào vào nhà bạn được. Khi ác quỷ gõ cửa nhà bạn Nhật kí cho ngày mai đặc biệt: Mình cạo đầu rồi, trọc lóc, lần đầu tiên nhìn thấy cái sọ mình một cách trưc tiếp như thế. Lúc anh thợ cắt tóc cạo xong,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vì thiên thần còn ở cạnh trái tim ta Vì thiên thần còn ở cạnh trái tim taKhi những thiên thần đang ôm chặt bạn, ác quỷ sẽ chẳng thể nào vào nhà bạnđược.Khi ác quỷ gõ cửa nhà bạnNhật kí cho ngày mai đặc biệt: Mình cạo đầu rồi, trọc lóc, lần đầu tiên nhìn thấycái sọ mình một cách trưc tiếp như thế. Lúc anh thợ cắt tóc cạo xong, mình đâu códám mở mắt, anh ấy phải giục: “Chú mở ra đi, nhỡ Thế giới sập đổ thì bỏ lỡ dịpmay hiếm có để nhìn ngắm đấy.” Mình cười rồi lấy hết can đảm mở to mắt. Shockchứ, nhưng khẽ liếc qua gương nhìn về phía sau, thấy mẹ quay đi lau vội một giọtnước mắt, mình lấy hết can đảm cười lớn (mình là con zai mà): “Giống Thích TiểuLong quá, kiểu này nhất định học được tuyệt đỉnh kung-fu”. Mẹ quay lại cười: “Ừ,ráng khỏi rồi gì mẹ cũng chiều hết”.Chiều mình đạp xe qua nhà Hạnh Dung, ấn reng reng cái chuông thật lớn.-Á…Hạnh Dung hét lên làm mình cảm tưởng như còn sợi tóc nào nó cũng dựng đứnglên hết:-Ông làm gì với bộ tóc giả này vậy?-Tóc giả?Mình ngạc nhiên trố mắt lên hỏi: Rõ ràng là không có sợi tóc nào mà?-Sao lại đội tóc giả y hệt mấy anh trong phim Hồng Kông thế, ông định đóng phimà?Mình cố cười thật lớn:-Tôi cạo trọc rồi, giả mà hoàn hảo thế này à? Không tin à, sờ thử coi.Hạnh Dung khẽ đưa tay qua xoa xoa cái đầu trọc lóc của mình rồi đến bốp một cái:-Ông làm gì vậy? Định lên Thiếu Lâm Tự bái sư à?-Đúng rồi, bà đoán trúng phóc, tôi cạo đầu vừa hiện đại, vừa ngầu rồi còn đi họckung-fu nữa, bà vẫn thích có người có võ đi cùng bảo vệ còn gì.-Nhưng…-Nhưng nhị gì, cạo đầu vừa đỡ tốn công gội đầu vừa không tốn xiền mua X-menmà vẫn menly nữa.Tôi cười, trong khi nhỏ mở cửa, nhanh tay đưa lên gạt một dòng nước mắt.Kết thúc một ngày đầy căng thẳng, khi mẹ mang vào cho một cốc sữa, dặn ngủsớm giữ sức, mai còn bắt đầu. Duy Anh giấu nhẹm cuốn nhật kí dưới cánh tay, cốkhông cho mẹ biết, mẹ lại buồn. Không biết nói thế Hạnh Dung có tin không nữa.Con bé là bạn thân với Duy Anh từ năm cấp II, nó mạnh mẽ và cửng rắn y hệt mộtđứa con trai đột lốt con gái, vậy mà không hiểu sao lại thân với hắn, thường nhữngđứa như thế sẽ thân với một đứa con gái hơn. Có lẽ vì cậu hiểu, thẳm sâu trong tâmhồn, con bé yếu đuối và mong manh như một nụ hồng trong sương sớm. Nó yêuthương người khác hết mực, luôn muốn mọi người được hạnh phúc và vui vẻ, nêncon bé giấu những nỗi buồn sâu kín, nó sợ để lộ ra nó yếu đuối, mọi người sẽ lolắng… riết rồi thành quen. Chỉ có Duy Anh là đứa duy nhất biết con bé tóc tém ănmặc cực kì tomboy đó thích ngắm cảnh chiều và thích để gió trêu đùa làn tóc trêncầu Long Biên, chỉ có Duy Anh biết nó hay khóc mỗi khi bị hiểu nhầm hay cảmthấy cô đơn. Những người như thế thường yếu đuối lắm… Không biết nếu HạnhDung biết tin này, con bé sẽ ra sao nữa...Đợt xạ trị đầu tiên diễn ra trong vòng 30 phút, 30 phút bất động kinh khủng nhấttrong cuộc đời của Duy Anh. Quá khứ kéo về như một thước phim quay chậm...Những lần bố chở đi mua ô tô đồ chơi, cuối tuần bố cho hắn ngồi lên lưng rồi đichơi công viên cùng mẹ. Lần bố mẹ cuốn nem cho bố rán… Những hình ảnh hiệnlên thân quen đến lạ… Rồi giờ bố ở đâu... bố đang vui bên bà vợ trẻ hơn mình đến20 tuổi ở một góc trời khác của Hà nội. Rồi đến những lần đi chơi, đi ăn, đi langthang phố cổ Hà nội cùng Hạnh Dung… Con bé vẫn là một khung trời đặc biệt vớiDuy Anh, khung trời có nắng, có gió và cả mưa rào ào ạt. Gần Hạnh Dung, cuộcsống của nó như một thanh socola đắng hảo hạng, có trải qua, ngậm khẽ thấy đắngnhưng rồi vị ngọt tan chảy trên đầu lưỡi… Đợt trị liệu đầu tiên kết thúc, mẹ dúicho hộp sữa vừa khóc vừa hỏi han:-Có đau không con? Có khó chịu không?Cậu cười tươi:-Không chút nào mẹ ạ. Rất thoải mái nữa. Chiều con lại sẵn sàng làm tiếp. Mẹđừng lo nhé!Tít... tít… tít… Tin nhắn của Hạnh Dung: “Tối ông đón tôi ở lớp học thêm tiếngAnh nhé, vừa dắt xe đi học thì bị hỏng, hjxhjx”. 8h con bé tan học. Chắc kịp!Đợt xạ trị thứ hai của ngày, Duy Anh đã quen hơn, không còn cảm giác tim muốnnhảy khỏi lồng ngực vì lo lắng, mồ hôi vã ra đầy trán như lần đầu tiên. Vì dù sao làmột đứa con trai có mẹ hay khóc thì nước mắt phải chảy ngược vào tim. Cậu nghĩđến ước mơ đi du học của mình, đến Hạnh Dung cũng đang ngày đêm “cày” đểkiếm được một suất học bổng.Ra khỏi phòng xạ trị, Duy Anh hơi choáng. Có lẽ là một ảnh hưởng của đợt xạ trịvừa qua, cậu phải ngồi nghỉ một lúc cho bình tĩnh lại.8h30. Muộn 30 phút so với giờ tan học, không biết Hạnh Dung có chờ không nữa.Duy Anh dựng xe tìm con bé mà không thấy đâu, cũng không còn ai ở trong nữa.Đang định lôi điện thoại ra bấm số gọi thì nghe thấy tiếng Hạnh Dung ở góc đườnggần đó:-Chúng mày lớn như thế mà đi ăn hiếp một thằng bé à?Duy Anh nhìn sang, Hạnh Dung đang đỡ một cậu bé đánh giày khoảng hơn mườituổi gì đó đứng dậy. Tiến lại gần hơn, hình như cậu bé vừa bị bốn thằng thanh niêntrông rất dữ tợn đánh ngã, mắt phải thâm tím. Còn Hạnh Dung đang quát lên đầyphẫn nộ. Một thằng trong nhóm hung hổ xông đến, Duy Anh bỏ xe chạy lạ ...

Tài liệu được xem nhiều: