Danh mục

Vụ tập kích Sơn Tây - Chương II: Một vùng bí hiểm

Số trang: 27      Loại file: pdf      Dung lượng: 324.54 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tại căn cứ Fort Belvoir, bang Virginia Cách xa nhà Nhà Trắng khoảng 20 cây số, trên bờ sông Potomac, ở phía nam dãy núi Virginia, có một khu nhà được bảo vệ vững chắc. Đó là trụ sở của tổ chức tình báo hoạt động trên mặt đất, cơ quan FAG 1127 của không quân Hoa Kỳ([11]) tại căn cứ Fort Belvoir, thuộc tiểu bang Virginia.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vụ tập kích Sơn Tây - Chương II: Một vùng bí hiểmVụ tập kích Sơn Tây - Chương II: Một vùng bí hiểmTại căn cứ Fort Belvoir, bang VirginiaCách xa nhà Nhà Trắng khoảng 20 cây số, trên bờ sông Potomac, ở phía nam dãy núiVirginia, có một khu nhà được bảo vệ vững chắc. Đó là trụ sở của tổ chức tình báo hoạtđộng trên mặt đất, cơ quan FAG 1127 của không quân Hoa Kỳ([11]) tại căn cứ FortBelvoir, thuộc tiểu bang Virginia. Nơi ấy ít người được biết đến, bên trong là hàng ràovới những vòng xích khóa chặt. Ngôi nhà 1127, ngăn cách với trung tâm kỹ thuật củaquân đội. Ở phần phía bắc có một dải đất rộng 9237 héc-ta, bên trong cổng có tấm biểnđề:“Đơn vị hoạt động mặt đất của không lực Hoa Kỳ 1127”Những người bạn của quân nhân Mỹ đến đây làm việc, thường phàn nàn với nhau rằng:“Tại sao chúng ta lại phải dùng đến cái chuồng to như thế này, để nhốt anh chàng kỳ quặc1127 của không lực?”.1127 thật sự là một đơn vị kỳ lạ, một kết hợp của những nhóm t ình báo đặc biệt, nhằmtiến hành những hoạt động tình báo đặc biệt, nhằm tiến hành những hoạt động trên khắpthế giới, để thu thập tình báo từ những nguồn tin do con người. Người của 1127 là nhữngchuyên viên tin cậy có nhiệm vụ khai thác người Nga đào ngũ, những binh sỹ Bắc Việt bịbắt ở miền Nam Việt Nam, hoặc bất cứ ai có thể khai báo hoặc tiết lộ những bí mật.Đơn vị 1127 có một bộ phận gọi là giải thoát tù binh. Nó tiến hành thu thập tình hình ởnhững tù binh Mỹ và phác họa những kế hoạch giúp những phi công bị địch bắn rơi trốnthoát khỏi sự bắt bớ hoặc thoát trại tù. Các thành viên của ngành này là những tù nhântrước đây, họ làm việc rất đắc lực, nhưng cũng bị ruồng rẫy. Theo họ cho biết có trên 462tù binh Mỹ ở Đông Nam Á – có tới 80% số tù binh này bị giam giữ ở Bắc Việt Nam, màmột nửa là phi công. Nhiều người trong số này cũng có thể là tù binh lúc hành sự. Có tới970 người Mỹ khác bị mất tích, một vài tù binh đã bị giam trên 2000 ngày, lâu hơn bất cứngười Mỹ nào bị bắt giam trong lịch sử chiến tranh Hoa Kỳ.Hôm ấy là thứ bảy ngày 9-5-1970, mười hai ngày trước đó, Tổng thống Nixon đã ra lệnhxâm nhập Cam-pu-chia. Đó là một ngày không vui, sinh viên lại biểu tình chống chiếntranh, lính bảo vệ quốc gia đã bắn chết 4 người và mười một sinh viên khác bị thương.Ngày hôm sau đã có 75.000 người biểu tình chống chiến tranh trước Nhà Trắng mà SởAn ninh đã quyết định bao vây họ bằng hàng rào xe buýt.Sáng sớm ngày thứ bảy hôm đó Tổng thống Nixon trải qua một đêm không ngủ đã đượcchở đến đài kỷ niệm Lincoln để tìm hiểu việc sinh viên phản chiến.Dưới bầu trời âm u, mưa phùn, Tổng thống đã nói chuyện về bóng đá, rồi về chiến tranh.Cuộc đàm thoại kéo dài gần một tiếng. Cuối ngày đó, hai phụ tá của Kissinger cũng phảnđối chiến tranh, bằng việc xin từ chức khỏi ban nhân viên Hội đồng an ninh quốc gia.Cuộc xâm lược Cam-pu-chia gây ra chia rẽ nước Mỹ. Cả nước Mỹ đò i hỏi vấn đề tù binhvà những người mất tích lúc hành sự. Ai ai cũng muốn cho những người này được trở về,nhưng không có nhiều triển vọng.Tại Hội đàm Pa-ri đại biểu Bắc Việt cho biết rõ, tù binh Mỹ là những con tin, họ chỉ đượctrả tự do khi Hoa Kỳ rút hết lực lượng quân đội ra khỏi miền Nam Việt Nam. Chươngtrình triệt thoái quân đội của Nixon đang xúc tiến, nhưng vẫn còn 428.000 quân Mỹ ởĐông Nam Á. 9.200 người trong số bị chết trước tháng 5; 4.290 người khác bị thươngtrong khi hành sự, khoảng 2.000 người bị cầm tù, cộng thêm 250 người nữa bị mất tích.Điều quan tâm nhất của Lầu Năm Góc là tìm kiếm các thông tin về những nơi giam giữtù binh Mỹ. Đó cũng là nhiệm vụ hàng đầu của tình báo quốc gia.Cộng đồng tình báo đã thu thập được hàng chồng tin tức từ các nguồn khác nhau, songchưa có những tin tức hữu ích. Một phương pháp sớm được thực hiện trong chiến cuộc làthường xuyên chụp ảnh các mục tiêu trên miền Bắc Việt Nam, nơi có tường rào bao bọcchung quanh. Điều đó tạo ra một danh sách các mục tiêu khá lớn. Vì lẽ ở một đất nướcmà hầu hết gia đình đều nuôi lợn gà, họ không muốn để cho số gia cầm này đi sang cácgia đình khác, nên phải rào lại. Các trường học cũng đều được xây tường vây kín chungquanh thành khu riêng biệt nên rất khó cho việc nghiên cứu. Lẽ cố nhiên ngoài phươngpháp chụp ảnh còn có nhiều nguồn tin khác như sử dụng các tin tức của đài truyền thanh,các cuộc thẩm vấn những người bỏ ngũ, hoặc các tù binh của đối phương bị bắt khai ra.Hoặc những tin tức của những người khách ngoại quốc, của những thành viên trongphong trào phản chiến Mỹ được phép thăm viếng Bắc Việt Nam. Những mẩu tin vụn vặtđược góp nhặt lại nhưng lại rất có giá trị. Nguồn tin khác là do thư từ của bản thân tùbinh Mỹ, khi họ được phép viết những dòng ngắn ngủi thông báo với gia đình. Khoảngmột nửa tù binh được hưởng đặc ân đó, đã tìm mọi cách để thông báo tin tức.Cuối cùng là những nguồn tin của tù binh thuộc không lực và hải quân Mỹ được Bắc ViệtNam trả tự do. Song đó là những trường hợp ngoại lệ. Cuối năm 1966, nước Mỹ thực sựbắt đầu khai thác các nguồn ti ...

Tài liệu được xem nhiều: