When I fourteen !
Số trang: 14
Loại file: pdf
Dung lượng: 159.49 KB
Lượt xem: 11
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Sự đau buồn tuổi học trò*Reng....reng....reng*Tiếng chuông báo thức đồng hồ vang lên báo hiệu đến giờ thức dậy. Thế nhưng Ngọc Hoa vẫn say xưa trong giấc ngủ ngon lành.Một lúc sau........ Chợt, bật dậy, dụi mắt, đôi mắt còn mơ ngủ nhìn lên đồng hồ_
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
When I fourteen !When I fourteen !Phần I: Sự đau buồn tuổi học trò*Reng....reng....reng*Tiếng chuông báo thức đồng hồ vang lên báo hiệu đến giờ thức dậy. Thếnhưng Ngọc Hoa vẫn say xưa trong giấc ngủ ngon lành.Một lúc sau........Chợt, bật dậy, dụi mắt, đôi mắt còn mơ ngủ nhìn lên đồng hồ_Sao em không gọi chị dậy hả Dore(Tên chiếc đồng hồ yêu qý của cô)-Một cách trách mócVội vàng chạy xuống tầng, nhìn xung quanh căn phòng chẳng thấy ai.Cô vội vàng xuống bếp, một mùi hương thơm của bánh mẹ cô làm. Lémlỉnh ăn xong, thay quần áo và chạy vù đến trường với gương mặt tươitắn, chắc hẳn ngày hôm nay vui lắm đây^^Tiết 1,2,3 đã trôi qua thật nhanh......................*Tùng ...tùng ...tùng*Báo hiệu giờ Anh Văn đã đến..._Good morning teacher!_Thanks U!*Tíc tắc...tích tắc....* Thời gian cứ trôi đi nhưng không ngờ chuyện buồnsắp xảy ra...._Vương, bạn có quay lên không! Tôi sẽ báo cáo cô giáo đấy nhé!- NgọcHoa đang đe dọa cậu bạn_Vâng thưa lớp trưởng, à quên là Bà la sát- Vừa nói vừa cười_Mày nói gì hả thằng kia- (Bực rồi đấy!)_Không không có gì.....- (Sợ hãi)Cô giáo Đoan Trang bước xuống, bên cạnh Ngọc Hoa. Khoanh tay lại vànhìn Hoa một cái nhìn lạ lẫm, Cái nhìn này khác xa so với thường ngàyvì Hoa cũng là học sinh hay phát biểu ý kiến trong giờ cô_Em như vậy quá đáng lắm đấy- Cô nói_Em đâu làm gì ạ, bạn ấy quay xuống em nhắc thôi, Hỳ hỳ- Vẫn vui vẻnhư thường_Tại sao em lại không muốn cho bạn Khuê học chứ, sao em lại có thểnói những lời đó. Cô nghĩ tuổi các em không nên như thế. Phải trongsáng, ngây thơ chứ đâu phải dành co nhau.._ Cô nói với giọng bực bội*Đừng thế mà đã suy là Ngọc Hoa làm điều gì sai trái nhé!*_Em đâu làm gì và cũng đâu nói gì đến bạn cô ơi, tại sao cô nói thế ạ-Ngọc Hoa không biết chuyện gì đang xảy ra nữaBước lên bục giảng và nhìn xuống lớp. Cả lớp im lặng và một ai đó đangchuẩn bị tuôn trào nước mắt ra.Vì cô là người(Nói kiểu gì nhỉ) hay cảmđộng, Ngoài thì mạnh mẽ nhưng chưa chắc bên trong đã cứng rắn_Tôi ra trường 14 năm nay và không thấy một học sinh nào có tính đókỵ như thế. Tôi không hiểu tại sao có thể phát ngôn ra những lời nói đó.Trứng chọi đá? Đá sao có thể chọi với trứng được. Các bạn là nhất rồisao còn đi chấp với cái xó nhà ở trường này. Các bạn phải đi đấu với họcsinh trường danh tiếng....- Nói một hồi, to , vang đến tai ai đó, làm ai đómất đi lòng tự trọng của mình và rồi bật khóc_........._Thưa cô em làm gì sai sao ạ, em đâu nói với Khuê là Trứng chọi đábao giờ, và em đâu có nghĩ bạn ấy là xó nhà và em là nhất đâu thưa cô.Em đâu đố kỵ đến mức đấy ạ. Thật sự em không hiểu cô đang nói gì nữathưa cô._ Vừa khóc vừa nóiNước mắt cứ lăn trên gò má cao cao của Hoa. Cô thật sự không hiểu côgiáo mình đang nói gì và cũng không ngờ chuyện lại đến với mình.Không thể chịu được và ý nghĩ trong đầu cô bây giờ là tìm Ngọc Khuêhỏi rõ mọi truyện sau khi tan học..*Tùng tung tùng.* tiếng trống vang lên và học sinh trong lớp ùa ra nhưđàn kiến vỡ tổ. Và cũng là lúc mà Hoa phải xuống để giao ban. Nhưngkhông , hoa sẽ tìm Khuê tại lớp bên. Và Hoa đâu ngờ rằng PhươngThanh cũng bị cô giáo nói ý như thế..._ Khuê, chị làm gì mà cô giáo lại nói thế- Hỏi một cách bức xúc_Em đâu có nói gì đâu, sao mà chị lại hỏi em thế- Nhắm típ mắc lại vàgắt lên_Chị đâu có bảo là em nói với cô cái gì, chị chỉ hỏi em biết sao cô lại nóichị chứ gì đâu-Ngọc Hoa nói và dường như cô đã đoán đúng, đó chính làKhuê đã nói gì với cô_Em biết được gì- Vẫn nhắm típ mắt cãi_Vậy sao nói em có nói gì đâu lúc nãy, mà chị chưa hề nói là em nói gìvới cô mà. chứng tỏ em đã nói gì với cô. Chị đâu nói là trứng chọi đá vớiem bao giờ hả. chị đâu có nói là không muốn cho em học chung độituyển với chị- Hoa bực mình, vừa khóc vừa nói. Giờ đây cô đã rất tứcgiận_Đã nói là em không nói gì rồi mà, sao chị cứ nói thế- gắt lên nhưu mìnhbị oan, rưng rưng nước mắt_Này em, chị làm gì chưa, chị đánh em chưa mà em khóc thế. Chị chưađụng đến lông chân của em cơ mà. Em khóc cứ làm như chị **** đánhem ý. Chị hỏi như thế thôi không có thì việc gì phải nhắm típ mắt lại cãihả, không có sao cần phải khóc và gắt lên với chịSau kia là Phương Thanh gàn Hoa lại và nói với Khuê_Em không nói thì thôi, không cần phải làm như mình oan đâu. Bọn chịđâu khẳng định là em nói đâu- Một cách dõng dạc và lôi Hoa ra ngoàiBầu trời trong xanh, gió vờn nhẹ mái tóc bồng bềnh của 2 cô bạn Hoa vàThanh. Hoa khóc nức nở mặc cho ai kia đang gọi xuống giao ban.Giường như Thanh cũng đang khóc vì thương bạn của mình._Tại sao lại xảy ra chuyện này? Tại sao lại là mình mà không phải aikhác? Tại sao? Tại sao chứ?Mình có lỗi gì sao?- Nghĩ trong lòng mà đaunhói, cố kìm nén nước mắt nhưng sao cứ tuôn rơi vì quá là bị xúcphạm.... và cũng quá bất ngờ về chuyện nàyCứ khóc mãi, khóc mãi mà sao vẫn không thấy hết đau...._Thôi đi xuống nào, mày khó ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
When I fourteen !When I fourteen !Phần I: Sự đau buồn tuổi học trò*Reng....reng....reng*Tiếng chuông báo thức đồng hồ vang lên báo hiệu đến giờ thức dậy. Thếnhưng Ngọc Hoa vẫn say xưa trong giấc ngủ ngon lành.Một lúc sau........Chợt, bật dậy, dụi mắt, đôi mắt còn mơ ngủ nhìn lên đồng hồ_Sao em không gọi chị dậy hả Dore(Tên chiếc đồng hồ yêu qý của cô)-Một cách trách mócVội vàng chạy xuống tầng, nhìn xung quanh căn phòng chẳng thấy ai.Cô vội vàng xuống bếp, một mùi hương thơm của bánh mẹ cô làm. Lémlỉnh ăn xong, thay quần áo và chạy vù đến trường với gương mặt tươitắn, chắc hẳn ngày hôm nay vui lắm đây^^Tiết 1,2,3 đã trôi qua thật nhanh......................*Tùng ...tùng ...tùng*Báo hiệu giờ Anh Văn đã đến..._Good morning teacher!_Thanks U!*Tíc tắc...tích tắc....* Thời gian cứ trôi đi nhưng không ngờ chuyện buồnsắp xảy ra...._Vương, bạn có quay lên không! Tôi sẽ báo cáo cô giáo đấy nhé!- NgọcHoa đang đe dọa cậu bạn_Vâng thưa lớp trưởng, à quên là Bà la sát- Vừa nói vừa cười_Mày nói gì hả thằng kia- (Bực rồi đấy!)_Không không có gì.....- (Sợ hãi)Cô giáo Đoan Trang bước xuống, bên cạnh Ngọc Hoa. Khoanh tay lại vànhìn Hoa một cái nhìn lạ lẫm, Cái nhìn này khác xa so với thường ngàyvì Hoa cũng là học sinh hay phát biểu ý kiến trong giờ cô_Em như vậy quá đáng lắm đấy- Cô nói_Em đâu làm gì ạ, bạn ấy quay xuống em nhắc thôi, Hỳ hỳ- Vẫn vui vẻnhư thường_Tại sao em lại không muốn cho bạn Khuê học chứ, sao em lại có thểnói những lời đó. Cô nghĩ tuổi các em không nên như thế. Phải trongsáng, ngây thơ chứ đâu phải dành co nhau.._ Cô nói với giọng bực bội*Đừng thế mà đã suy là Ngọc Hoa làm điều gì sai trái nhé!*_Em đâu làm gì và cũng đâu nói gì đến bạn cô ơi, tại sao cô nói thế ạ-Ngọc Hoa không biết chuyện gì đang xảy ra nữaBước lên bục giảng và nhìn xuống lớp. Cả lớp im lặng và một ai đó đangchuẩn bị tuôn trào nước mắt ra.Vì cô là người(Nói kiểu gì nhỉ) hay cảmđộng, Ngoài thì mạnh mẽ nhưng chưa chắc bên trong đã cứng rắn_Tôi ra trường 14 năm nay và không thấy một học sinh nào có tính đókỵ như thế. Tôi không hiểu tại sao có thể phát ngôn ra những lời nói đó.Trứng chọi đá? Đá sao có thể chọi với trứng được. Các bạn là nhất rồisao còn đi chấp với cái xó nhà ở trường này. Các bạn phải đi đấu với họcsinh trường danh tiếng....- Nói một hồi, to , vang đến tai ai đó, làm ai đómất đi lòng tự trọng của mình và rồi bật khóc_........._Thưa cô em làm gì sai sao ạ, em đâu nói với Khuê là Trứng chọi đábao giờ, và em đâu có nghĩ bạn ấy là xó nhà và em là nhất đâu thưa cô.Em đâu đố kỵ đến mức đấy ạ. Thật sự em không hiểu cô đang nói gì nữathưa cô._ Vừa khóc vừa nóiNước mắt cứ lăn trên gò má cao cao của Hoa. Cô thật sự không hiểu côgiáo mình đang nói gì và cũng không ngờ chuyện lại đến với mình.Không thể chịu được và ý nghĩ trong đầu cô bây giờ là tìm Ngọc Khuêhỏi rõ mọi truyện sau khi tan học..*Tùng tung tùng.* tiếng trống vang lên và học sinh trong lớp ùa ra nhưđàn kiến vỡ tổ. Và cũng là lúc mà Hoa phải xuống để giao ban. Nhưngkhông , hoa sẽ tìm Khuê tại lớp bên. Và Hoa đâu ngờ rằng PhươngThanh cũng bị cô giáo nói ý như thế..._ Khuê, chị làm gì mà cô giáo lại nói thế- Hỏi một cách bức xúc_Em đâu có nói gì đâu, sao mà chị lại hỏi em thế- Nhắm típ mắc lại vàgắt lên_Chị đâu có bảo là em nói với cô cái gì, chị chỉ hỏi em biết sao cô lại nóichị chứ gì đâu-Ngọc Hoa nói và dường như cô đã đoán đúng, đó chính làKhuê đã nói gì với cô_Em biết được gì- Vẫn nhắm típ mắt cãi_Vậy sao nói em có nói gì đâu lúc nãy, mà chị chưa hề nói là em nói gìvới cô mà. chứng tỏ em đã nói gì với cô. Chị đâu nói là trứng chọi đá vớiem bao giờ hả. chị đâu có nói là không muốn cho em học chung độituyển với chị- Hoa bực mình, vừa khóc vừa nói. Giờ đây cô đã rất tứcgiận_Đã nói là em không nói gì rồi mà, sao chị cứ nói thế- gắt lên nhưu mìnhbị oan, rưng rưng nước mắt_Này em, chị làm gì chưa, chị đánh em chưa mà em khóc thế. Chị chưađụng đến lông chân của em cơ mà. Em khóc cứ làm như chị **** đánhem ý. Chị hỏi như thế thôi không có thì việc gì phải nhắm típ mắt lại cãihả, không có sao cần phải khóc và gắt lên với chịSau kia là Phương Thanh gàn Hoa lại và nói với Khuê_Em không nói thì thôi, không cần phải làm như mình oan đâu. Bọn chịđâu khẳng định là em nói đâu- Một cách dõng dạc và lôi Hoa ra ngoàiBầu trời trong xanh, gió vờn nhẹ mái tóc bồng bềnh của 2 cô bạn Hoa vàThanh. Hoa khóc nức nở mặc cho ai kia đang gọi xuống giao ban.Giường như Thanh cũng đang khóc vì thương bạn của mình._Tại sao lại xảy ra chuyện này? Tại sao lại là mình mà không phải aikhác? Tại sao? Tại sao chứ?Mình có lỗi gì sao?- Nghĩ trong lòng mà đaunhói, cố kìm nén nước mắt nhưng sao cứ tuôn rơi vì quá là bị xúcphạm.... và cũng quá bất ngờ về chuyện nàyCứ khóc mãi, khóc mãi mà sao vẫn không thấy hết đau...._Thôi đi xuống nào, mày khó ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
tình yêu bất hủ tình yêu đôi lứa giấc mơ tình đầu kỉ niệm yêu trái tim màu hồng con đường tình yêu dấuGợi ý tài liệu liên quan:
-
15 trang 33 0 0
-
Những câu nói tiếng Anh bất hủ về tình yêu
6 trang 29 0 0 -
Bốn điều cần lưu ý khi tiếp đãi bạn trai.
3 trang 27 0 0 -
24 trang 26 0 0
-
Giáo dục giới tính với 100 câu hỏi
29 trang 25 0 0 -
14 trang 24 0 0
-
9 trang 24 0 0
-
'Hành trang' cho nam giới đi tán gái
5 trang 24 0 0 -
10 trang 23 0 0
-
24 trang 23 0 0
-
3 trang 23 0 0
-
23 trang 23 0 0
-
20 trang 23 0 0
-
23 trang 23 0 0
-
Chinh phục nàng từ những điều rất nhỏ
4 trang 22 0 0 -
16 trang 22 0 0
-
7 trang 22 0 0
-
11 trang 22 0 0
-
12 trang 21 0 0
-
4 trang 21 0 0