Yêu nhau không nhất thiết phải gần nhau
Số trang: 5
Loại file: pdf
Dung lượng: 299.42 KB
Lượt xem: 18
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Yêu nhau không nhất thiết phải gần nhauTớ nói rằng tớ rất yêu cậu, nhưng tớ cũng không thể nào quên được cảm giác đau khổ mà tớ phải chịu đựng trong suốt một thời gian dài, tớ không bao giờ quên được hình ảnh của nụ cười đó.Năm học lớp 10 Ngày nhập học, ấn tượng đầu tiên trong mắt tớ, cậu là một người thật nổi bật: đẹp trai, sôi nổi và có cái xe đạp màu hồng dễ thương ơi là dễ thương và nhất là nụ cười, cho đến tận bây giờ tớ vẫn không thể...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu nhau không nhất thiết phải gần nhau Yêu nhau không nhất thiết phải gần nhauTớ nói rằng tớ rất yêu cậu, nhưng tớ cũng không thể nào quên được cảmgiác đau khổ mà tớ phải chịu đựng trong suốt một thời gian dài, tớ khôngbao giờ quên được hình ảnh của nụ cười đó.Năm học lớp 10Ngày nhập học, ấn tượng đầu tiên trong mắt tớ, cậu là một người thật nổi bật:đẹp trai, sôi nổi và có cái xe đạp màu hồng dễ thương ơi là dễ thương và nhất lànụ cười, cho đến tận bây giờ tớ vẫn không thể quên. Nhưng tớ lại chỉ là một conbé rất bình thường. Tớ ước tớ có thể làm bạn cùng cậu, một tình bạn trongsáng.Cứ như ông trời phù hộ cho tớ, vào năm học chính thức cô giáo lại xếp chỗ ngồicủa cậu ngay bàn trên tớ, tớ vui lắm, vui không tả xiết, nhưng chỉ có mình tớ biếtđiều đó thôi. Cứ như thế, tình bạn của tớ và cậu ngày một gần hơn.Năm học lớp 11Trong suốt một năm học, tớ quan sát và chứng kiến tất cả vui buồn diễn raquanh cậu, tớ thực sự quan tâm đến cậu. Chẳng hiểu vì sao mà bọn bạn tronglớp bắt đầu gán ghép tớ và cậu. Tớ không biết cảm giác của cậu thế nào, chứcòn tớ thì tớ cũng thấy hơi vui vui, nhưng cũng hơi buồn vì thực tế giữa tớ vàcậu đã có gì đâu. Nói đúng ra là chỉ mình tớ quan tâm đến cậu thôi. Còn với cậu,tớ thấy cậu cũng chỉ coi tớ là một người bạn bình thường như bao người bạnkhác. Chỉ khác có một điều duy nhất là do tớ học khá môn Anh văn, và lại ngồingay gần bàn của cậu nên cậu và các bạn khác cứ gọi đùa tớ là “cuốn từ điểnsống của tôi”. Mặc dù tớ cũng không học cực giỏi đâu, nhưng những câu mà cáccậu hỏi tớ thì tớ thường trả lời được và nhất là các bài kiểm tra cũng nhờ tớ màđiểm của các cậu cũng kha khá. Nói đến đây tớ phải ‘ xin lỗi cô giáo dạy Anhvăn” … hì hì. Ở ngay bàn của cậu, tớ biết có một cậu cũng rất quý mến tớ. Tớnghĩ chắc tình cảm đó cũng nhiều như tình cảm tớ dành cho cậu vậy. Cậu ấycũng như tớ, chỉ biết im lặng và dành sự quan tâm nhỏ bé cho người khác. Tớvui vì mình cũng có người quan tâm đặc biệt, nhưng tớ cũng thương cậu bạn đóbởi vì tớ cũng chẳng thể làm gì hơn ngoài sự quý trọng và cảm thông mà tớdành cho cậu ấy.Đến cuối năm học lớp 11, tớ nghe phong thanh được rằng cậu đang để ý đếnmột cô bạn khác lớp, cũng tên là Thủy. Mọi thứ trong tớ gần như vỡ òa, tớ thậtthất vọng về cậu, thất vọng về một tình cảm đầu đời vừa nhen nhúm lên trong tớđã bị dập tắt mọi tia hy vọng.Nhưng chẳng hiểu sao, tình cảm mà tớ dành cho cậu vẫn không hề thay đổi. Tớvẫn âm thầm quan tâm, âm thầm lo lắng khi tiết học sắp bắt đầu mà vẫn chưathấy bóng dáng cậu. Tớ thực sự lo lắng khi thi thoảng cậu bị ngã trong lúc lớpmình giao lưu bóng đá với các lớp khác. Mỗi lần đi cổ vũ, tớ muốn hét thật to têncậu, nhưng … chỉ điều đó thôi tớ cũng chẳng làm được. Tớ sợ bọn bạn cùng lớpnó lại gán ghép, tớ sợ mọi người nhận ra được tình cảm thật của tớ.Tớ thực sự muốn nói với cậu, tớ muốn cho cậu biết rằng tớ không muốn chỉ làbạn bình thường, tớ muốn là một người bạn đặc biệt nhất của cậu. Ở tuổi đó, tớkhông chắc là đã có thứ tình cảm gọi là tình yêu chưa, nhưng tớ thực sự quýmến cậu. Mọi trang nhật ký của tớ khi đó, hầu như đều có bóng dáng của cậu.Với tớ, cậu là một cái gì đó thật quý giá, thật xa vời, nhưng lại ấm áp đến lạ lùng.Năm cuối cấpNhững buổi học của năm cuối cấp thật nặng nề và gấp rút. Ai ai cũng cố gắnghết sức để có kết quả thi tốt nghiệp thật cao và khấp khởi hy vọng sẽ được bướcchân qua cánh cổng giảng đường đại học. Những ngày ôn thi thật ngột ngạt vàoi bức. Nhưng tớ lại không cảm thấy như vậy bởi vì mỗi ngày tớ được nhìn thấycậu, được gặp và nói chuyện với cậu, tớ cảm thấy thật dịu dàng, dường như lúcđó không có gì dịu dàng với tớ hơn thế. Mọi chuyện tớ được nghe về cậu tớkhông quan tâm, nói đúng ra là tớ không tin vào những điều đó.Cho đến một hôm, tan học, đang đứng chờ cho đủ nhóm bạn để về cùng, tớnhìn thấy cậu, đi sóng đôi cùng người đó và đang nở một nụ cười vô cùng rạngrỡ. Đất đá ở dưới chân tớ như sụt xuống, tớ choáng váng… Vậy là mọi lời nói,mọi lời cảnh báo của bạn bè về cậu là không sai, đến bây giờ, tớ buộc phải tinđó là sự thật.Tớ đã khóc thật nhiều và buồn cũng rất thật nhiều. Tại sao tớ và người ta có rấtnhiều cái trùng hợp, rất nhiều cái giống nhau đến thế, nhưng cái tớ ao ước cũngcó được như người ta là tình bạn của cậu mà tớ lại không thể… ???Năm cuối cấp của tớ trôi qua với thật nhiều day dứt, thật nhiều nước mắt và nỗibuồn. Mặc dù vậy, tớ vẫn cố gắng che giấu hết đi cảm xúc của mình, không đểcho ai có thể nhận ra. Tớ vẫn cố gắng chăm chỉ học tập, cho dù hình bóng củacậu không bao giờ phai mờ trong tâm trí của tớ. Tớ vẫn vui đùa cùng bạn bè,mặc dù đôi khi tớ thấy nóng hết cả mặt khi vô tình tớ bắt gặp ánh mắt cậu nhìntớ… Dần dần, tớ tránh, không nhìn vào ánh mắt ấy…Ngày tốt nghiệpTừng ngày trôi qua, rồi từng tuần, từng tháng. Chớp mắt đã là ngày tốt nghiệp.Dù cậu không tâm sự với tớ nhiều, nhưng tớ biết, có cái gì đó hình như tan vỡtrong mắt cậu. Tớ vẫn luôn mong muốn cậu là củ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yêu nhau không nhất thiết phải gần nhau Yêu nhau không nhất thiết phải gần nhauTớ nói rằng tớ rất yêu cậu, nhưng tớ cũng không thể nào quên được cảmgiác đau khổ mà tớ phải chịu đựng trong suốt một thời gian dài, tớ khôngbao giờ quên được hình ảnh của nụ cười đó.Năm học lớp 10Ngày nhập học, ấn tượng đầu tiên trong mắt tớ, cậu là một người thật nổi bật:đẹp trai, sôi nổi và có cái xe đạp màu hồng dễ thương ơi là dễ thương và nhất lànụ cười, cho đến tận bây giờ tớ vẫn không thể quên. Nhưng tớ lại chỉ là một conbé rất bình thường. Tớ ước tớ có thể làm bạn cùng cậu, một tình bạn trongsáng.Cứ như ông trời phù hộ cho tớ, vào năm học chính thức cô giáo lại xếp chỗ ngồicủa cậu ngay bàn trên tớ, tớ vui lắm, vui không tả xiết, nhưng chỉ có mình tớ biếtđiều đó thôi. Cứ như thế, tình bạn của tớ và cậu ngày một gần hơn.Năm học lớp 11Trong suốt một năm học, tớ quan sát và chứng kiến tất cả vui buồn diễn raquanh cậu, tớ thực sự quan tâm đến cậu. Chẳng hiểu vì sao mà bọn bạn tronglớp bắt đầu gán ghép tớ và cậu. Tớ không biết cảm giác của cậu thế nào, chứcòn tớ thì tớ cũng thấy hơi vui vui, nhưng cũng hơi buồn vì thực tế giữa tớ vàcậu đã có gì đâu. Nói đúng ra là chỉ mình tớ quan tâm đến cậu thôi. Còn với cậu,tớ thấy cậu cũng chỉ coi tớ là một người bạn bình thường như bao người bạnkhác. Chỉ khác có một điều duy nhất là do tớ học khá môn Anh văn, và lại ngồingay gần bàn của cậu nên cậu và các bạn khác cứ gọi đùa tớ là “cuốn từ điểnsống của tôi”. Mặc dù tớ cũng không học cực giỏi đâu, nhưng những câu mà cáccậu hỏi tớ thì tớ thường trả lời được và nhất là các bài kiểm tra cũng nhờ tớ màđiểm của các cậu cũng kha khá. Nói đến đây tớ phải ‘ xin lỗi cô giáo dạy Anhvăn” … hì hì. Ở ngay bàn của cậu, tớ biết có một cậu cũng rất quý mến tớ. Tớnghĩ chắc tình cảm đó cũng nhiều như tình cảm tớ dành cho cậu vậy. Cậu ấycũng như tớ, chỉ biết im lặng và dành sự quan tâm nhỏ bé cho người khác. Tớvui vì mình cũng có người quan tâm đặc biệt, nhưng tớ cũng thương cậu bạn đóbởi vì tớ cũng chẳng thể làm gì hơn ngoài sự quý trọng và cảm thông mà tớdành cho cậu ấy.Đến cuối năm học lớp 11, tớ nghe phong thanh được rằng cậu đang để ý đếnmột cô bạn khác lớp, cũng tên là Thủy. Mọi thứ trong tớ gần như vỡ òa, tớ thậtthất vọng về cậu, thất vọng về một tình cảm đầu đời vừa nhen nhúm lên trong tớđã bị dập tắt mọi tia hy vọng.Nhưng chẳng hiểu sao, tình cảm mà tớ dành cho cậu vẫn không hề thay đổi. Tớvẫn âm thầm quan tâm, âm thầm lo lắng khi tiết học sắp bắt đầu mà vẫn chưathấy bóng dáng cậu. Tớ thực sự lo lắng khi thi thoảng cậu bị ngã trong lúc lớpmình giao lưu bóng đá với các lớp khác. Mỗi lần đi cổ vũ, tớ muốn hét thật to têncậu, nhưng … chỉ điều đó thôi tớ cũng chẳng làm được. Tớ sợ bọn bạn cùng lớpnó lại gán ghép, tớ sợ mọi người nhận ra được tình cảm thật của tớ.Tớ thực sự muốn nói với cậu, tớ muốn cho cậu biết rằng tớ không muốn chỉ làbạn bình thường, tớ muốn là một người bạn đặc biệt nhất của cậu. Ở tuổi đó, tớkhông chắc là đã có thứ tình cảm gọi là tình yêu chưa, nhưng tớ thực sự quýmến cậu. Mọi trang nhật ký của tớ khi đó, hầu như đều có bóng dáng của cậu.Với tớ, cậu là một cái gì đó thật quý giá, thật xa vời, nhưng lại ấm áp đến lạ lùng.Năm cuối cấpNhững buổi học của năm cuối cấp thật nặng nề và gấp rút. Ai ai cũng cố gắnghết sức để có kết quả thi tốt nghiệp thật cao và khấp khởi hy vọng sẽ được bướcchân qua cánh cổng giảng đường đại học. Những ngày ôn thi thật ngột ngạt vàoi bức. Nhưng tớ lại không cảm thấy như vậy bởi vì mỗi ngày tớ được nhìn thấycậu, được gặp và nói chuyện với cậu, tớ cảm thấy thật dịu dàng, dường như lúcđó không có gì dịu dàng với tớ hơn thế. Mọi chuyện tớ được nghe về cậu tớkhông quan tâm, nói đúng ra là tớ không tin vào những điều đó.Cho đến một hôm, tan học, đang đứng chờ cho đủ nhóm bạn để về cùng, tớnhìn thấy cậu, đi sóng đôi cùng người đó và đang nở một nụ cười vô cùng rạngrỡ. Đất đá ở dưới chân tớ như sụt xuống, tớ choáng váng… Vậy là mọi lời nói,mọi lời cảnh báo của bạn bè về cậu là không sai, đến bây giờ, tớ buộc phải tinđó là sự thật.Tớ đã khóc thật nhiều và buồn cũng rất thật nhiều. Tại sao tớ và người ta có rấtnhiều cái trùng hợp, rất nhiều cái giống nhau đến thế, nhưng cái tớ ao ước cũngcó được như người ta là tình bạn của cậu mà tớ lại không thể… ???Năm cuối cấp của tớ trôi qua với thật nhiều day dứt, thật nhiều nước mắt và nỗibuồn. Mặc dù vậy, tớ vẫn cố gắng che giấu hết đi cảm xúc của mình, không đểcho ai có thể nhận ra. Tớ vẫn cố gắng chăm chỉ học tập, cho dù hình bóng củacậu không bao giờ phai mờ trong tâm trí của tớ. Tớ vẫn vui đùa cùng bạn bè,mặc dù đôi khi tớ thấy nóng hết cả mặt khi vô tình tớ bắt gặp ánh mắt cậu nhìntớ… Dần dần, tớ tránh, không nhìn vào ánh mắt ấy…Ngày tốt nghiệpTừng ngày trôi qua, rồi từng tuần, từng tháng. Chớp mắt đã là ngày tốt nghiệp.Dù cậu không tâm sự với tớ nhiều, nhưng tớ biết, có cái gì đó hình như tan vỡtrong mắt cậu. Tớ vẫn luôn mong muốn cậu là củ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Truyện về tình yêu truyện ngắn hay nhất trà sữa tâm hồn truyện lứa tuổi teen truyện ngắn hiện đại văn học Việt NamGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 373 12 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam giai đoạn 1945-1975: Phần 1 - Trường ĐH Thủ Dầu Một
142 trang 339 8 0 -
Oan và giải oan trong truyện Nghiệp oan của Đào Thị của Nguyễn Dữ
6 trang 256 0 0 -
Luận án tiến sĩ Ngữ văn: Dấu ấn tư duy đồng dao trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ 1945 đến nay
193 trang 226 0 0 -
91 trang 180 0 0
-
Chi tiết 'cái chết' trong tác phẩm của Nam Cao
9 trang 166 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 149 6 0 -
Khóa luận tốt nghiệp: Sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo trong Hồng Đức Quốc âm thi tập
67 trang 138 0 0 -
Luận văn tốt nghiệp đại học ngành Ngữ văn: Đặc điểm truyện thơ Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu
85 trang 130 0 0 -
Báo cáo khoa học: Bước đầu hiện đại hóa chữ quốc ngữ qua một số truyện ngắn Nam Bộ đầu thế kỷ 20
5 trang 123 0 0