Thông tin tài liệu:
Cái tay để đúng chỗ xem nào! Nàng nói rồi rụt tay lại, để lại hắn nắm lấy cơn gió thoảng qua!? … Hình như đây là lần hẹn thứ mười rồi thì phải? Cũng là lần thứ mười nàng ngồi trên yên xe hắn rồi … Vậy mà cái điệp khúc “anh ở đầu sông, em cuối sông” vẫn cứ lặp lại hoài! Lúc nào nàng cũng ngồi cách hắn một khoảng, mà với sự đo lường cẩn thận của hắn, là 30 cm! 30 cm!...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
30 cm!30 cm!Cái tay để đúng chỗ xem nào!Nàng nói rồi rụt tay lại, để lại hắn nắm lấy cơn gió thoảng qua!?…Hình như đây là lần hẹn thứ mười rồi thì phải? Cũng là lần thứ mười nàng ngồitrên yên xe hắn rồi …Vậy mà cái điệp khúc “anh ở đầu sông, em cuối sông” vẫn cứ lặp lại hoài! Lúc nàonàng cũng ngồi cách hắn một khoảng, mà với sự đo lường cẩn thận của hắn, là 30cm!30 cm! Bất quá chỉ bằng một cái thước kẻ! Thế mà ……Lần đầu tiên, thôi thì không nói làm gì!Nàng vốn rất nghiêm túc trong mọi chuyện, kĩ lưỡng trong từng việc mình làm!Ngồi xa hắn để tránh bị dị nghị là không biết giữ ý, âu cũng là việc nên làm!…Lần thứ hai, cũng không có vấn đề gì lớn lắm!Con trai ngày nay nhiều đứa hư hỏng lắm, nên nàng cẩn thận một chút thì cũng đâucó gì quá đáng! Dù sao thì cũng mới quen nhau được hai tuần, và đây cũng mới chỉlà cuộc hẹn thứ hai!Rồi lần thứ ba, thứ tư, thứ năm …Tất cả đều diễn ra tốt đẹp! Càng nói chuyện, hai người càng thấy hợp nhau!Duy chỉ có cái chuyện ngồi trên xe là chẳng hợp nhau tí nào!Thôi thì, hắn nghĩ thế, coi như nàng đang thử thách tình cảm của mình vậy!…Nhưng đây là lần thứ mười rồi!Khuôn mặt nàng chẳng còn cái vẻ lạnh băng cố hữu nữa rồi! Nàng đã cười nhiềuhơn với hắn, đã vui vẻ với những trò đùa của hắn! Nàng đã tin vào những lời nóicủa hắn! Nàng đã biết là hắn thật lòng …Thế sao vẫn là 30 cm?Nhìn mọi người xung quanh mà hắn thấy “tủi thân” quá!Xem người ta kìa … ngồi sát như như thể hình với bóng vậy! Lại còn tựa đầu, ômeo nữa chứ! Chẳng phải hắn ham hố gì mấy cái đấy đâu, nhưng mà ít nhất nàngcũng phải ngồi gần vào chút đi chứ! Cứ hai đầu thành phố thế này, chẳng tình cảmtẹo nào cả!…Và cuối cùng, hắn đành làm liều!Liều… liều thực sự!Hắn đưa tay ra phía sau!Và bằng tất cả can đảm, hắn … nắm lấy tay nàng!Kết quả ra sao thì mọi người cũng biết rồi đấy!Gió mát ghê!Nhưng gió mát cũng chẳng thể làm nguội đi cái mặt hắn được! Lúc này nó đỏchẳng khác gì con tôm luộc cả!Giọng nói lạnh hơn băng của nàng cất lên, như một mũi tên xuyên thủng qua cáimặt dày hơn thớt của hắn!…Hắn có biết đâu …Mặt nàng lúc này còn đỏ hơn hắn!…Đã phóng lao rồi thì đành phải lấy lao khác phóng tiếp thôi!Hắn đã liều được một lần, sao không thể liều tiếp lần nữa?Và hắn lại nắm lấy tay nàng lần nữa, thậm chí còn kéo nàng lên gần hắn một chút!Thế nhưng nàng khỏe hơn hắn tưởng nhiều! Chỉ một cái giật mạnh, tay hắn lại lầnnữa nắm lấy không khí!…Thêm vài lần thử nữa, hắn thấy dùng “vũ lực” kiểu này xem chừng khó có kết quả!Hắn quyết định … ngồi lui về sau!1 cm! 1 cm! 1 cm! 1 cm!Hắn tiến tới, nàng cũng chẳng chịu ngồi yên! Hắn tiến một, nàng cũng lùi một!Khoảng cách 30 cm xem ra khó san lấp hơn hắn tưởng nhiều!…Cuộc “giằng co” khốc liệt mà thầm lặng ấy cứ thế diễn ra!Người kéo, kẻ giật, kẻ tiến, người lùi, không chút khoan nhượng!…Hắn thực sự đã hết cách rồi!Hắn thực sự đã bó tay rồi!Nàng chẳng khác gì tảng băng vĩnh cửu, mà hắn thì như ngọn đèn nê – ông, sángthế chứ sáng nữa cũng chẳng tan băng được!Bàn tay vừa đưa ra đằng sau, không hiểu sao lại rụt về!Thôi thì chịu vậy!Lái xe hai tay cho an toàn!“Nhát như cáy! Mới dọa có tí mà đã sợ rồi!”Nàng nghĩ thế rồi mỉm cười!“Mọi ngày thì cạy miệng cũng chẳng dám nói nửa câu tình cảm! Thế mà hôm naycũng dám nắm tay mình cơ đấy! Hắn xem thế mà cũng bạo gớm!”Nàng chợt nghĩ đến cái nắm tay ban nãy, nghĩ đến mấy nốt chai trên ngón tay hắn!Tự nhiên, nàng đỏ mặt!“Sao không thấy hắn ho he gì nữa nhỉ?”Nhìn thấy hắn tiu nghỉu lái xe, nàng vừa buồn cười vừa thấy tội!Rất nhẹ nhàng, nàng hơi nhún mình về phía trước…“Người đâu mà hôi như cú, làm người ta muốn ôm cũng chả dám!” ...