Danh mục

9x - Phần 3

Số trang: 19      Loại file: pdf      Dung lượng: 230.70 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

.Không, không, con không làm thế với Vân, ba mẹ phải tin con, con không làm – Và Gió khóc, những giọt nước mắt nghẹn ắng òa ra. Nó khóc vì xấu hổ, vì tủi hờn, vì tức giận chính bản thân mình. Gió đóng cửa lặng lẽ trong phòng. Những gì Lan nói ám ảnh nó. Từ khi sinh ra đến giờ, quả thực chưa một lần nó nghĩ đến cuộc sống của ai khác, tất cả những gì nó làm là tìm mọi cách cho nó được vui. Nhưng bây giờ nghĩ lại, nó đã bao giờ thực...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
9x - Phần 39x - Phần 3: Ảo...Không, không, con không làm thế với Vân, ba mẹ phải tin con, con khônglàm – Và Gió khóc, những giọt nước mắt nghẹn ắng òa ra. Nó khóc vì xấu hổ,vì tủi hờn, vì tức giận chính bản thân mình.Gió đóng cửa lặng lẽ trong phòng. Những gì Lan nói ám ảnh nó. Từ khi sinh ra đếngiờ, quả thực chưa một lần nó nghĩ đến cuộc sống của ai khác, tất cả những gì nólàm là tìm mọi cách cho nó được vui. Nhưng bây giờ nghĩ lại, nó đã bao giờ thựcsự vui? Niềm vui của nó cũng nhàn nhạt, mờ mờ như cuộc sống của nó vậy. Nókhông có cảm giác hạnh phúc thực sự. Bởi người ta chỉ biết vị của hạnh phúc khiđã ngấm vị của đau thương. Đầy đủ quá là một sự thiếu thốn.Gió đã và đang sống, một cuộc sống ảo. Nó tự lừa dối chính mình bởi những niềmvui hời hợt, dường như mười mấy năm sống trên đời, nó đã sống bằng ảo giác.Chưa bao giờ nó cảm thấy cần có trách nhiệm, hay thấy áy náy trước những đồngtiền rút ra từ túi bố mẹ. Nhưng thế nào là sống thật? Gió cũng không biết nữa. Hìnhnhư đâu có ai cần sự quan tâm của Gió, hình như quanh đây ai cũng có thể sốngmột cách bình thường hoàn hảo nếu không có sự tồn tại của Gió. Và chỉ nghĩ đếnđó thôi, Gió cũng thấy đau lòng. Có tiếng gõ cửa và ba mẹ bước vào. Ba mẹ vừa bay về từ Pháp. Gió đã những tưởng là nó sẽ được nhận một cơn mưa những lời mắng mỏ, những bài giáo huấn nghe phát buồn ngủ của ba mẹ như mọi khi. Gió đã ngỡ như thế. Nhưng không, ba mẹ không làm thế. Ba hỏi Gió:- Con quen Vân thế nào?- … hôm ấy con đi xem phim, em ấy cũng đi, khi đi qua chỗ con…. Em ấy làm đổ coca. Rồi thế là quen nhau thôi…- Con có yêu Vân không? – Mẹ hỏi bình tĩnh.- Con… không biết – Gió trả lời thành thực một cách đáng thương. Một tay chơi 9x tự hào là thay người yêu như thay áo, thực ra đâu có biết yêu là gì…- Tại sao con làm thế với Vân? Con có ý thức được hậu quả không? – Ba tiếp tục nói điềm đạm.- Không, không, con không làm thế với Vân, ba mẹ phải tin con, con không làm – Và Gió khóc, những giọt nước mắt nghẹn ắng òa ra. Nó khóc vì xấu hổ, vì tủi hờn, vì tức giận chính bản thân mình.- Bình tĩnh. Con có chắc con không làm không? – Ba vẫn giữ thái độ bình thản – Có khi nào con với em Vân uống say rồi…- Không, bình thường đi với em ấy, bọn con toàn uống nước hoa quả. Vân lúc nào cũng ngây thơ, con còn tưởng con là mối tình đầu của em ấy.- Chắc chắn không? Con chắc – Gió nói. Hình như đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nó, nó chắc chắn về một việc như thế.- Vậy được rồi. Con nghỉ đi, ba mẹ sẽ nói chuyện tiếp với con sau. Người lớn bao giờ cũng vậy, giàu kinh nghiệm và từng trải. Còn con trẻ cứ nghe bố mẹ mắng là kiểu gì cũng nghĩ, bố mẹ không hiểu con, bố mẹ áp đặt, bố mẹ độcđoán. Dù sau này nghĩ lại vẫn biết mình sai bố mẹ đúng, nhưng lúc tức lên, chẳngđứa trẻ nào nghĩ đến lí trí cả. Trong lòng Gió trào dâng cảm giác tội lỗi và hối hận.Nó đã quen với việc nghĩ rằng ba mẹ nó mải lo công việc mà thờ ơ không quantâm đến nó, đã quen với việc ngán ngẩm khi nghe mắng, đã quen với việc tiêunhững đồng tiền mồ hôi công sức của ba mẹ. Nó sống trong ảo giác nó là mộtthằng con trai đầy nghĩa khí, đầu đội trời chân đạp đất, ra dáng dân chơi, muốn làmgì thì làm. Nó chỉ là một con ốc mà cả đời sống trong cái vỏ sung sướng của mình.Chỉ thế thôi. Không hơn. Không kém. Gió chợt nghĩ đến Lan và những gì Lan nói.Có lẽ những lời như tát nước vào mặt ấy nên được nói ra sớm hơn, nếu thế, đãkhông có cơ sự ngày hôm nay.____________________________________________________________Lan vào nhà. Nhà sau ba năm mới quay trở lại mà sao nặng nề đến lạ. Ba năm sốngtrên đất Singapore, Lan cũng thấy đủ những nhiễu nhương của đời sống du họcsinh xa mẹ. Không bố mẹ quản ngặt nghèo, không ai thúc ép, những thú vui thì đầyrẫy, giữ mình thì khó, mà sa ngã thì dễ thôi. Ở Sing đông người Việt Nam, đi đâucũng thấy dân Việt Nam, cũng vì thế mà loạn. Những mối quan hệ lằng nhằng rắcrối Lan đã chứng khiến đủ, thậm chí cũng thấy cả những đứa chẳng học hành gì chỉyêu đương, chơi bời, thậm chí là cả quan hệ… Nhưng Lan vẫn thấy nó ở xa, rất xa,bởi vì du học sinh cũng còn những người chân chất lo toan học hành, bởi vì thế giới mà Lan sống, dường như trong sạch quá! Và bây giờ đối diện trước việc của Vân, Lan thấy sợ. Sợ cho cả một thế hệ những người như Gió, như Vân, lớn lên đầy đủ quá mà quên đi khó khăn và thiếu thốn. Lan bắt đầu thấy sợ từ 9x, bắt đầu thấy muốn tách mình khỏi cả một thế hệ… Chuông điện thoại reo khi Lan đang miên man trong dòng suy nghĩ. Trong một thoáng, chỉ một thoáng thôi, Lan đã hi vọng là Nắng. Nhưng không phải, Lan nhấc máy:- A lô- A lô, Lan à, tớ…. – Giọng của Gió vang lên ở đầu dây bên kia…- Ừ có chuyện gì vậy… - Giọng Lan còn pha chút lạnh lùng. [Im lặng]- Sao thế? [Im lặng]- Này sao gọi mà không n ...

Tài liệu được xem nhiều: