Danh mục

Ả CHỨC CHÀNG NGƯU

Số trang: 69      Loại file: pdf      Dung lượng: 410.11 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 7 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ả CHỨC CHÀNG NGƯUVào một ngày rất xưa, trong khu rừng sâu có một giếng nước trong mát luôn năm không bao giờ cạn, gọi là giếng tiên. Vì giếng ở cách xa dân cư, người trần không mấy ai qua lại nên các nàng tiên trên trời thường dùng chỗ ấy làm nơi hội tụ. Ở đấy họ thỉnh thoảng đến lấy nước, hoặc có khi trút bộ cánh trên bờ, xuống bơi lội đùa giỡn cho thỏa thích. Cũng ngày ấy, ở cõi trần có một chàng trai làm ăn chăm chỉ nhưng sống một thân một mình....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ả CHỨC CHÀNG NGƯU Ả CHỨC CHÀNG NGƯUVào một ngày rất xưa, trong khu rừng sâu có một giếng nước trong mát luôn nămkhông bao giờ cạn, gọi là giếng tiên. Vì giếng ở cách xa dân cư, người trần khôngmấy ai qua lại nên các nàng tiên trên trời thường dùng chỗ ấy làm nơi hội tụ. Ởđấy họ thỉnh thoảng đến lấy nước, hoặc có khi trút bộ cánh trên bờ, xuống bơi lộiđùa giỡn cho thỏa thích.Cũng ngày ấy, ở cõi trần có một chàng trai làm ăn chăm chỉ nhưng sống một thânmột mình. Một hôm anh lên rừng đốn củi không ngờ quá chân lạc bước đi mãi vàokhu rừng sâu. Trong khi tìm lối ra, anh bỗng đi qua cái giếng tiên lúc ấy có banàng tiên đang bơi lội cười đùa trong làn nước. Anh chàng lặng lẽ đứng nhìn mêmẩn quên cả về. Thấy có ba bộ cánh trắng toát để lại trên bờ cỏ xanh, anh tínhchuyện rình bắt một cô theo mình. Nghĩ vậy anh rón rén bò lại lấy trộm một bộ,rồi nấp vào một gốc cây.Sau khi tắm xong, ba nàng tiên thong thả lội lên bờ. Hai nàng được cánh của mìnhbay vụt lên trời, còn một nàng mất cánh ngơ ngách tìm tòi khắp nơi. Thấy vậy, anhchàng từ chỗ nấp bước ra. Nàng tiên cầu khẩn:- Hỡi chàng trai lạ! Chàng hãy vui lòng trả cánh cho ta để ta về!- Không được! Chàng trẻ tuổi tươi cười trả lời. Bộ cánh này đã lọt vào tay ta thìđừng có hòng lấy lại. Nàng hãy theo ta về nhà làm vợ. Ta sẽ làm cho nàng sungsướng!Mặc dầu nàng tiên van khóc hết lời, chàng trai nhất định không chịu trả. Trời đãxế chiều, anh chàng làm bộ cương quyết ra về. Túng thế nàng tiên đành phải lẽođẽo đi theo. Về tới nhà, trước tiên anh bí mật giấu kỹ bộ cánh rồi ra soạn sửa cơmnước, áo quần, chăn chiếu cho nàng tiên dùng. Từ đó nàng tiên trở thành vợ anh.Lấy nhau không được bao lâu, vợ chàng sinh một đứa con trai. Thấm thoắt đứacon đã lên ba tuổi. Chồng sung sướng nhìn con bập bẹ tập nói, còn vợ thì đã thưanhắc đến chuyện đòi lại bộ cánh để trở về trời.Một hôm, anh chàng có việc phải đi xa và đi lâu. Trước khi lên đường, anh dặnvợ:- Mẹ con ở nhà, có ăn thì ăn đụn lúa vang, rồi sang đụn lúa ré, chớ ăn đụn lúa rẹ,có tổ ong vò vẽ, đốt cả mẹ liền con.Nhưng vợ ở nhà không làm theo đúng lời dặn của chồng. Sau khi ăn hết đụn lúavang, nàng liền chuyển sang ăn đụn lúa rẹ. Không thấy có tổ ong vò vẽ nào đốt cả,nàng tiên bèn sinh mối ngờ vực. Lời dặn của chồng, nếu trước đấy là một lời dậmdọa, thì lúc này đã trở thành một câu mách ngầm. Qủa nhiên, sau một hồi tìm tòi,nàng tiên đã tìm thấy bộ cánh cũ của mình giấu kín dưới cót thóc mà chồng dặnphải kiêng không đụng đến.Được cánh, nàng tiên nóng lòng về thăm bố mẹ, chị em đã từ lâu xa cách. Nhưngkhi lắp cánh vào thì thấy ngường ngượng. Đã lâu lắm không bay, nàng cảm thấynặng nề khi cất cánh. Từ đó, hàng ngày nàng phải giở cánh ra tập luyện. Mỗi lầnmẹ bay la bay bổng, đứa con trai ngây thơ cười như nắc nẻ.Thấy con cười, mẹ mắng:- Cười sằng sặc có khi rặc cổ, cười ha hả có khi rã xương!Chẳng bao lâu thói quen đã trở lại. Nhưng vì thương con, nàng tiên vẫn nấn náchưa chịu về trời.Lật bật đã sắp đến ngày về của chồng. Nàng quyết định phải ra đi. Một buổi chiều,nàng tiên làm một mẻ rất nhiều bánh. Sáng hôm sau, mẹ đưa con vào buồng, dặn: -Con ở nhà hễ khi nào đói thì vào buồng lấy bánh mà ăn đừng có đòi mẹ nhé!.Rồi mẹ gài lên áo con một chiếc lược và dặn:- Con nhớ giữ lấy lược cho cha nghe!Dặn đoạn, nàng tiên vỗ cánh bay bổng lên không trung.***Người chồng trở về thấy mất vợ, lại thấy lược vợ cài vào áo con thì đoán ra nôngnỗi: con chim trời đã về tổ cũ. Từ đấy cha con cui cút, lòng anh buồn rười rượi;thằng bé vắng mẹ kêu khóc đêm ngày. Một hôm, chàng lại bế con tìm lên giếngtiên. Chàng vẫn nhớ con đường đi ngày nọ xuyên qua mấy khu rừng sâu. Nhưnglần này cây cỏ rậm rì che kín hết lối. Chàng tìm mãi hết ngày này sang ngày khác.Cuối cùng chàng cũng lần tìm ra chốn cũ. Lập tức chàng đưa con đến nấp bên bờgiếng tiên, hy vọng sẽ được gặp lại vợ ở đây. Chờ mãi đến trưa hôm sau, cha conmới thấy một bà già từ trên trời xách thùng xuống múc nước. Từ chỗ nấp bước ra,chàng trai nắm lấy thùng cầu khẩn:- Hỡi bà tiên! Bà hãy thương tôi giúp cho tôi một việc.- Việc gì? Bà tiên hỏi.- Tôi là chồng nàng tiên ba năm trước đây xuống tắm chốn này. Nàng đã là vợ tôivà là mẹ của thằng bé này. Thế mà nàng đột ngột bỏ về trời không một lời để lại.Vậy bà làm ơn giúp cha con chúng tôi, nhắn tin cho vợ tôi xuống đây gặp chồnggặp con một tý. Đây là chiếc lược của vợ tôi để lại làm dấu tích, bà cứ cầm về, vợtôi khắc biết ngay.- Ta biết rồi. Nàng tiên đó là ả Chức hằng ngày dệt vải nhưng vẫn nhớ chồng nhớcon. Được, ta hứa sẽ đưa giúp.Hai cha con lại cất công ngồi chờ cho đến tận chiều hôm sau mới thấy có haingười từ trên trời xuống. Họ có đem theo mọi thứ dây túi để đưa cha con lên trời.Họ dặn cha con phải nhắm mắt và phải giữ hết sức im lặng. Vào khoảng canhkhuya, hai cha con đã bước vào cõi trời, và khi có lệnh mở mắt, họ đã yên vịtrong nhà ả Chức. Vợ chồn ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: