Thông tin tài liệu:
Chương 1 - Linh Sơn Huyết LệVõ Lâm Trung Nguyên sau thời Minh Chủ Lục Chỉ Cầm Ma Lục Thừa Phong rơi vào cảnh quần long vô chủ, các môn phái nổi lên tranh giành quyền lực, chém giết lẫn nhau, tạo nên một trường sát kiếp vô tiền khoáng hậu. Từ khi sau vụ huyết án kinh thiên động địa trên đỉnh Linh Sơn, cả gia đình Minh chủ Lục Thừa Phong, một trăm năm mươi nhân mạng phơi thây giữa điện Quang Minh, trải qua mười tám năm, vụ đó vẫn chìm trong bóng tối bí ẩn. Mười...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Cầm Sơn ChủBách Cầm Sơn Chủ Âu Thiên Phúc Bách Cầm Sơn Chủ Tác giả: Âu Thiên Phúc Thể loại: Truyện Kiếm Hiệp Website: http://motsach.info Date: 11-October-2012Trang 1/413 http://motsach.infoBách Cầm Sơn Chủ Âu Thiên Phúc Chương 1 - Linh Sơn Huyết LệVõ Lâm Trung Nguyên sau thời Minh Chủ Lục Chỉ Cầm Ma Lục Thừa Phong rơi vào cảnh quầnlong vô chủ, các môn phái nổi lên tranh giành quyền lực, chém giết lẫn nhau, tạo nên mộttrường sát kiếp vô tiền khoáng hậu.Từ khi sau vụ huyết án kinh thiên động địa trên đỉnh Linh Sơn, cả gia đình Minh chủ Lục ThừaPhong, một trăm năm mươi nhân mạng phơi thây giữa điện Quang Minh, trải qua mười támnăm, vụ đó vẫn chìm trong bóng tối bí ẩn. Mười tám năm sau giang hồ mỗi khi nhắc đến vụthảm sát “Linh Sơn Huyết Lệ” vẫn còn cảm thấy bàng hoàng cả gai ốc.Sau vụ “Linh Sơn Huyết Lệ”, các đại môn phái trên giang hồ hợp nhau tại điện Quang Minh,cùng thống nhất giữ nguyên hiện trường, ra điều kiện bất cứ nhân vật nào tìm ra chân tướng sựviệc, vạch mặt hung thủ giết hại toàn gia đình Minh chủ Lục Thừa Phong sẽ được võ lâm đồngđạo tôn làm Minh chủ.Điều kiện thứ hai là người đó tìm được “Minh chủ lệnh” cùng pho võ công bí kíp “Quy NguyênThần Công” đã bị thất lạc một cách vô cùng bí ẩn cùng với cái chết của Minh chủ Lục ThừaPhong.Điều kiện thứ ba, hai mươi năm sau nếu công án vẫn chưa tìm ra hung thủ, “Minh chủ lệnh”cùng với “Quy Nguyên Thần Công” vẫn không có người kế truyền thì võ lâm sẽ một lần nữahọp lại trên đỉnh Linh Sơn giữa điện Quang Minh cúng tế vong hồn tiền Minh chủ Lục ThừaPhong, sau đó thượng đài thí võ chọn ra tân Minh chủ.Mười tám năm đã trôi qua, “Linh Sơn Huyết Lệ” kỳ án vẫn chìm trong bóng tối. “Quy NguyênThần Công” cùng với “Minh chủ lệnh” thất lạc không tìm ra tung tích. Cái tên Lục Chỉ Cầm MaLục Thừa Phong cũng dần chìm vào quên lãng.Trang 2/413 http://motsach.infoBách Cầm Sơn Chủ Âu Thiên Phúc Chương 2 - Đoạt báu vậtNửa đêm, trong cánh rừng già âm u thỉnh thoảng vang lên tiếng sói tru dài rờn rợn da thịt. Trênbầu trời không một ánh sao khiến khu rừng dày đặc bóng cây dại càng thêm tăm tối, thỉnhthoảngloé lên nhữngđốm sáng hoang dã của loài ác thú ăn đêm. Trên cành cây xào xạc tiếng láđộng do sự di chuyển của loài rắn độc tạo nên.Những tưởng khung cảnh hoang vu đầy chết chóc ấy chỉ có sự ngự trị của côn trùng độc vật,không dấu chân người. Thế nhưng... ngay giữa rừng sâu lại mọc lên mộttoà thảo điện. Trongngôi lều cỏ ấy thấp thoáng ánh đèn và một bóng người lay động.Nhân vật nào dám to gan dựng nhà sống giữa muôn vàn độc vật? Vì sao hắn lại lìa xa thế giớilàm người, chui thân vào giữa rừng rậm thâm u?Tưởng đâu chỉ có nhân vật sống trong lều cỏ là người to gan duy nhất trên thế gian này, thếnhưng sự đời lắm lúc không ai ngờ được. Trong rừng xuất hiện hai bóng đen phi thân vùn vụttrên ngọn cây, thân pháp vật vờ,quỷ mị tựa như hai cô hồn dạ quỷ. Hai bóng đen du hànhhướng thẳng về phía lều cỏ, nhẹ nhàng buông thân đáp xuống nhưmột lá rơi, người trong lều cỏvẫn không hề hay biết.Lại có tiếng sói tru lanh lảnh trong đêm. Người trong lều cỏ phát ra giọng bực tức:- Độc vật khốn kiếp, làm cho lão phu phân tâm.Đó là một lão quái nhân lùn tịt, tròn trịa như trái bí ngô. Hàm râu dài hơn thân hình của lãocuộn tròn trên chiếc cổ mập tròn trùng trục. Tóc lão bạc trắng phủ quá lưng, hai hàng chân màychổi xể che kín nửa gương mặt trên, chỉ chừa ra hai hốc mắt sáng như điện quang.Có thể nói cả người lão phủ đầy râu tóc, lão mà co tròn lại thì dễ lầm tưởng là một con nhím.Bởi vì lão quá lùn nên mọi vật trong nhà đều thấp lè tè.Mà trong nhà cũng chẳng có gì ngoài một chiếc giường lót cỏ, một cái bàn gỗ mộc trên cắmngọn bạch lạp.Lão đi vòng vòng quanh bàn, đôi chân ngắn cũn cỡn cử động một cách buồn cười.Đôi mắt sángquắc của lão nhìn trừng trừng trên bàn. Ở đó có trải một tấm da chi chít nhữnghàng chữ bé li ti và những đồ hình minhhoạ.Lão đi một lúc, bỗng lại vò đầubứt tóc ra chiều khổ sở.- Khốn kiếp... khốn kiếp... khó hiểu... khó hiểu... Lão phu cho mi một mồi lửa là xong.Lão chộp lấy miếng da địnhdí vào ngọn lửa, nhưng rồi lão lại giật tay về, gương mặt ngẩn ngơđầy vẻ tiếc rẻ. Bỗng đâu có một giọng nói lanh lảnh vang lên:- Trương Tử Thông chớ có làm ẩu!Trang 3/413 http://motsach.infoBách Cầm Sơn Chủ Âu Thiên PhúcCùng với tiếng nói, bóng người xuất hiện nhanh như chớp. Người đó không đi qua cửa mà lạitô ...