Danh mục

Bạch Cốt Lâm

Số trang: 538      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.89 MB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trung Nguyên tứ tuyệtĐời Hồng Vũ triều Minh, mưa thuận gió hòa. quốc thái dân an, phía Tây Bắc vùng Thượng Ngu thuộc Tỉnh Triết Giang có một hồ nhỏ, tục gọi Bạch Mã hồ. Bạch Mã hồ ba bên giáp núi phía chính bắc có một khoảng trống rộng chừng nửa dặm, bởi vậy mặt hồ lúc nào cũng lộng gió, đặc biệt thu đông nhị kỳ lãnh phong càng mạnh. Lúc này trời đã tàn đông, gió lạnh hu hu thổi, mặt hồ bọt sóng tung tăng, xa xa ngọn núi phủ đầy tuyết, lấp lánh ánh bạc....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bạch Cốt LâmBạch Cốt Lâm Cổ Long Bạch Cốt Lâm Tác giả: Cổ Long Thể loại: Truyện Kiếm Hiệp Website: http://motsach.info Date: 07-December-2012Trang 1/538 http://motsach.infoBạch Cốt Lâm Cổ Long Trung Nguyên tứ tuyệtĐời Hồng Vũ triều Minh, mưa thuận gió hòa. quốc thái dân an, phía Tây Bắc vùng Thượng Nguthuộc Tỉnh Triết Giang có một hồ nhỏ, tục gọi Bạch Mã hồ.Bạch Mã hồ ba bên giáp núi phía chính bắc có một khoảng trống rộng chừng nửa dặm, bởi vậymặt hồ lúc nào cũng lộng gió, đặc biệt thu đông nhị kỳ lãnh phong càng mạnh.Lúc này trời đã tàn đông, gió lạnh hu hu thổi, mặt hồ bọt sóng tung tăng, xa xa ngọn núi phủđầy tuyết, lấp lánh ánh bạc. Bên bờ hồ bỗng xuất hiện một gã thiếu niên khoảng mười tuổi,mình mặc chiếc áo bông rách đang cắm cúi đi về gian nhà ở chân núi. Gian nhà nhỏ xiêu vẹo,mỗi cơn gió thổi đến nó đung đưa như muốn sập tới nơi.Hốt nhiên một đạo ngân quang như ánh chớp lướt qua mặt gã thiếu niên. Gã ngưng thần nhìnlên, chỉ thấy một lão quái nhân ngồi vắt vẻo trên nhánh cây khô cao hơn trượng. Nhánh câykhông lớn hơn ngón tay, đung đưa trong gió nhưng quái nhân vẫn ngồi điềm tỉnh lạ thường nhưngười ta ngồi trên đất bằng vậy Lão quái nhân đầu đội nón cỏ rộng vành, kéo sụp xuống chemất nửa mặt, cằm tựa vào cánh tay gấp lại tì trên đầu gối, không nhìn rõ diện mạo, chỉ thấykhoảng cách giữa cánh tay và vành nón, cặp mắt lóng lánh phát xạ tinh quang như mắt cú mèotrong đêm tối.Lưng lão khoác chiếc áo tơi bằng cỏ, tay cầm cần câu, ngọn cần câu có sợi tơ dài lóng lánh ánhbạc rõ ràng không phải là nhợ câu cá thông thường. Một điều lạ nữa là sợi tơ bạc phất phơ tronggió cần câu lại hướng lên bờ.Trông thấy thế gã thiếu niên không khỏi bật cười, nói:- Đại thúc, ông đang câu gì vậy?Quái nhân vẫn không động đậy, nói:- Ngươi không thấy sao? Ta đang câu gió!Gã thiếu niên cảm thấy kỳ quái vô cùng, gã chưa từng nghe nói câu gió bao giờ, liền cất tiếnghỏi:- Đại thúc! Gió là thứ vô hình làm sao câu được?Đại thúc câu thử coi?Gã vừa dút lời liền thấy sợi tơ nãy giờ vẫn phất phơ trong gió bỗng cuộn tròn lại như một vậtsống rồi nương theo gió phóng thẳng ra. Tơ vốn là vật mềm mại nhưng được quái nhân vận nộicông làm thẳng ra như dây đàn, thật khiến người ta không lạnh mà run.Lúc này bên cạnh gã không thấy có chút gió nào, bên tai vẫn nghe tiếng gió hu hu, nhìn ra mặthồ bọt sóng vẫn lớp lớp không ngừng.Gã thiếu niên kinh ngạc kêu lên:Trang 2/538 http://motsach.infoBạch Cốt Lâm Cổ Long- Đại thúc đây là thứ võ công gì vậy?Vậy là gã cũng biết đây là một loại võ công.Tiếng kêu chưa dút, lão nhân chưa kịp trả lời. Bỗng từ xa vọng tới tiếng lộp cộp, lộp cộp. Gãquay đầu nhìn lại, chỉ nghe tiếng vật cứng gõ đều đều trên mặt đường nhưng chưa thấy bóngngười.Lúc gã quay người lại thì kinh ngạc ủa lên thành tiếng, thì ra quái nhân câu gió đã biến mất tựbao giờ, bên mình gã gió lại thổi hu hu như cũ.Lúc này tiếng lộp cộp đã đến sau lưng. Gã giật mình quay người lại, sau lưng gã trống trơnkhông một bóng người.Gã thiếu niên mặc dù gan dạ hơn người, trước tình hình này cũng không khỏi nổi da gà. chânrun đứng không vững.Đang lúc định cắm cổ chạy nhanh về nhà. vừa quay người lại chợt thấy trước mặt tối đen, trướcmặt gã một bóng đen cao lớn đang chắn lối đi.Ngửng đầu nhìn lên, một người đầu tóc bờm xờm đội một cái rổ lớn, dưới cằm râu đâm tua tủanhư lông nhím, râu tóc của người này đen nhánh, hình như tuổi tác cũng không lớn lắm. Lạ mộtđiều, mặt lão nếp nhăn ngang dọc đường nào đường nấy thật sâu, giống như mặt lão già bảytám mươi tuổi. Dưới nách lão cắp một cây quái trượng thì ra lão chỉ có một chân.Dù muôn phần kinh hãi, nhưng nhìn thấy trên đầu lão đội chiếc rổ tre, tính hiếu kỳ nổi lên, gãcất tiếng hỏi:- Lão bá bá! Chiếc rổ trên đầu bá bá dùng để làm gì?Quái nhân đáp:- Đựng mưa!Đựng mưa. gã vô cùng kinh ngạc. Lúc nãy quái nhân kia dùng cần câu câu gió đã khiến ngườita kinh dị, giờ lão quái nhân này lại muốn dùng rổ đựng mưa!Thiết nghỉ rổ tre này có hàng trăm lỗ nhỏ, một giọt mưa sợ còn không giữ được huống hồ dùngnó đựng mưa! Vị bá bá này chắc điên rồi!Suy nghi một hồi gã nhìn quái nhân cười nói:- Lão bá bá. chiếc rổ tre này có nhiều lỗ như vậy..Quái nhân cười lớn nói:- Nhóc nhỏ coi này!Dứt lời lão hướng về phía hồ cách không vẫy một cái lập tức thấy một cột nước nhỏ theo cái vẫytay bay lên rơi vào chiếc rổ trên đầu lão, không hề rơi ra ngoài một giọt.Gã thiếu niên thảy các lỗ nhỏ dưới đáy rổ hiện rõ ánh nước lấp lánh nhưng tuyệt nhiên khôngthấy thấm xuống một giọt! G ...

Tài liệu được xem nhiều: