" Trường học trù nghệ ? ". Niệm Băng chính là lần đầu tiên nghe đến từ này, hiện tại ngay cả trù sư cũng có trường học sao ? Nghe sư phụ nói, hẳn là chỉ có đi học việc mới đúng a ! Thiếu nữ khinh thường liếc nhìn hắn : “ Ngay cả trường học trù nghệ cũng không biết, còn muốn vào Đại Thành Hiên sao ? Ta thấy ngươi nên đi mau đi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 10b Băng Hỏa Ma Trù Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu Chương 10 – Thanh Phong Trai ( Trung ) Trường học trù nghệ ? . Niệm Băng chính là lần đầutiên nghe đến từ này, hiện tại ngay cả trù sư cũng cótrường học sao ? Nghe sư phụ nói, hẳn là chỉ có đi họcviệc mới đúng a !Thiếu nữ khinh thường liếc nhìn hắn : “ Ngay cả trườnghọc trù nghệ cũng không biết, còn muốn vào Đại ThànhHiên sao ? Ta thấy ngươi nên đi mau đi. Nơi này khôngphải nơi ai cũng có thể vào được “.Lúc Niệm Băng đang không biết nên làm thế nào, từtrong Đại Thành Hiên đi ra một người, người này thânhình cao lớn, nhìn qua có bộ dáng chừng hơn bốn mươituổi, khuôn mặt bành ra, khiến người ta có cảm giáchung bạo, mặc trường bào màu tím, tay phải đang phephẩy một chiếc quạt, chiếc quạt rất lớn, chiều dài phảitới một thước năm tấc, từ bộ dáng hắn phe phẩy có thểthấy được, trọng lượng cây quạt không nhỏ, tuyệt khôngphải làm từ gỗ. Vừa ra đến cửa, hắn nhìn ngay thấyNiệm Băng, vài bước đã đi tới nơi, hỏi : “ Có chuyện gì ?.Tám thiếu nữ vốn đang cười cợt vừa thấy trung niênnhân này lập tức đứng về vị trí, nét cười cợt trên mặtcũng không còn, thiếu nữ vừa mới nói chuyện với NiệmBăng nói : “ Tam chưởng quỹ, người này muốn đến chỗBăng Hỏa Ma Trùchúng ta làm thuê, nhưng hắn ngay cả trường học trùnghệ còn không biết, ta đang bảo hắn rời đi “.Trung niên nhân liếc ngang nhìn Niệm Băng một cái,không nhịn được nói : “ Biến mau biến mau, đừng chắntrước mắt lão gia. Bộ dạng ngươi như quỷ đói, lau giàycho ta cũng không được “.Niệm Băng trong mắt hàn quang đại phóng, vừa muốnphát tác, lại nghe sau lưng vang lên một thanh âm trongtrẻo, Ồ, Liệu Tam chưởng quỹ lại bắt đầu phát uy rồi,không biết từ lúc nào mà chó trụi lông cũng biết đi giàyvậy ? “.Niệm Băng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ ngồitrên ngựa đã tới gần sau lưng hắn tự lúc nào, con ngựacực kỳ cao lớn, giống như chiến mã của kỵ sĩ trong NgânVũ kỵ sĩ đoàn ngày đó, toàn thân tuyết bạch, không cómột sợi tạp mao, thiếu nữ trên ngựa mặc y phục màu đỏ,vóc người thon dài kiện mỹ, mi vũ cứng cỏi anh khí mườiphần, bên hông giắt một bao kiếm dài màu đỏ, mặc dùtướng mạo so ra không tuyệt sắc như Phượng Nữ, nhưnglại có vẻ đẹp hoạt bát, tóc dài nâu xoăn xoăn phi tán saulưng, hồng y bạch mã, nhất thời tạo nên một cảnh tượngcuốn hút ở giữa đường.Liệu Tam chưởng quỹ vừa nghe thấy thiếu nữ mỉa mai,nhất thời giận dữ, đứng tại chỗ căm tức : “ Tuyết Tĩnh,ngươi đừng tưởng rằng có lão cha ngươi làm chỗ dựa màta không dám làm gì ngươi “.Tuyết Tĩnh từ trên lưng ngựa nhảy xuống, đi tới cạnhNiệm Băng nhìn Liệu Tam chưởng quỹ, khẽ cười nói : “Phải vậy không ? Vậy ngươi đến đây ! Ta muốn xemxem, ngươi có thể làm gì được ta ? Cũng không biết lầntrước là ai quăng ngã chó ăn phân. Đại Thành Hiên, hừ,ta khinh “. Liệu Tam chưởng quỹ hiển nhiên đối với thiếunữ Tuyết Tĩnh rất cố kỵ, mặc dù mặt đỏ bừng vì tức giận,nhưng như thế nào cũng không dám phát tác. XoayBăng Hỏa Ma Trùchuyển ánh mắt, tức giận nhất thời có đối tượng để pháttiết, quạt trong tay chợt quật vào bả vai Niệm Băng, Tiểu tạp toái, còn không mau biến đi “.Niệm Băng trong lòng vốn đã tràn ngập cừu hận, tainghe tiếng gió tạo ra từ chiếc quạt trong tay Liệu Tamchưởng quỹ, hắn biết rõ, nếu bị đánh trúng, sợ rằngxương bả vai sẽ đều vỡ vụn. Nhưng là, hắn tâm cơ thâmtrầm không có phát tác, a một tiếng, loạng choạng lùi vềphía hồng y thiếu nữ sau lưng, hồng y thiếu nữ cổ tayrung lên, một đạo hồng sắc đấu khí phóng ra, phanh mộttiếng, Liệu Tam chưởng quỹ bước lùi vài bước, suýt nữangã sấp xuống mặt đất. Hồng y nữ Tuyết Tĩnh khinhthường hừ một tiếng, nói : “ Chó trụi lông còn muốn cắnngười, nếu hôm nay ta không để cho ngươi biết lợi hại,ta không phải là Tuyết Tĩnh “. Tuyết cô nương, nể mặt ta bỏ qua đi “. Một thanh âmkẻ cả vang lên, từ trong Đại Thành Hiên đi ra một người,người này nhìn qua khoảng hơn năm mươi tuổi, vócngười béo lùn, mặc trường bào màu vàng, trên đó cònthêu một đám hoa màu vàng, mặt béo phục phịch, tinhquang lóe ra từ cặp mắt ti hí bị che lấp giữa những mảngthịt nung núc. Lão đại, Tuyết Tĩnh lại gây sự trước cửa nhà chúng ta,ngươi nhất định phải giáo huấn một chút “. Liệu Tamchưởng quỹ vội vả hướng gã béo lùn cầu trợ. Gã béo lùnnhướng mày, tát cho hắn một cái đến loạng choạng, lạnhgiọng nói : “ Cút vào cho ta, mất mặt còn chưa đủ sao ?. Liệu Tam sắc mặt hơi đổi, nhưng cũng không dám nóigì nữa, ủ rũ quay vào Đại Thành Hiên. Hắn vừa đi, trênmặt gã béo lùn nhất thời tươi cười, thịt trên mặt khôngngừng rung rung theo tiếng cười, Tuyết cô nương, ĐạiThành Hiên chúng ta cùng Thanh Phong Trai các ngươiluôn luôn nước sông không phạm nước giếng, chúng tacứ giữ hòa khí mà làm ăn đi “.Tuyết Tĩnh cười lạnh một tiếng, Nguyên lai là đạiBăng Hỏa Ma Trùchưởng quỹ đi ra. Được, đánh cho cũng phải để cho chủnhân vài phần mặt mũi, lần này thì quên đi, ngươi bảoLiệu Tam nhớ kỹ cho ta, còn thấy khi dễ người, hừ “.Xoay người vừa muốn rời đi, lại vừa lúc thấy Niệm Băngsau lưng, nhìn thần sắc bối rối của hắn, Tuyết Tĩnh tứcgiận nói : “ Ngươi cao lớn như vậy mà chỉ là phế vật.Nam nhân bây giờ a ! .Niệm Băng vốn đối với Tuyết Tĩnh có vài phần hảo cảm,nhưng vừa nghe lời ương ngạnh này của nàng, hảo cảmnhất thời giảm đi vài phần, vừa muốn nói gì đó, lại ngheTuyết Tĩnh tiếp tục : “ Tìm việc sao, theo ta đến đây,Thanh Phong Trai chúng ta đang thiếu một người chẻ củi“. Nói xong, đi tới dắt bạch mã, hướng cửa bên củaThanh Phong Trai đi tới.Chẻ củi ? Không thể nào, chẻ nhiều năm như vậy, bâygiờ lại phải chẻ củi. Trên mặt Niệm Băng không nhịnđược toát ra một tia cười khổ, mặc dù hắn đối với chẻ củisớm chán nản rồi, nhưng muốn không bị lộ ra trù nghệcủa mình mà tiến vào Thanh Phong Trai, sợ rằng cũngchỉ có như vậy thôi. Bất đắc dĩ, hắn đi theo Tuyết Tĩnh, đivào cửa bên của Thanh Phong Trai.Vừa vào cửa, Niệm Băng lập tức ngửi thấy được một mùithơm thoang thoảng, c ...