Băng Vân giận dữ nói: “ Ngươi lại muốn đổi ý phải không? Cho dù đổi ý cũng đã muộn rồi, sư phó ta muốn gặp ngươi” Niệm Băng nói: “ Ta biết sư phó của nàng đang ở trong Băng Nguyệt Thành này, ta thật sự không phải là đối thủ của bà ta, sợ rằng cả Ngưỡng Quang đại lục cũng tìm không ra vài người có thể chống lại bà ấy, nhưng nàng cũng không nên quên, ta có thể thi triển năng lực không gian ma pháp, ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 156 Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 156 : Ép hỏi, cưỡng gian- Đều không thành Băng Vân giận dữ nói:“ Ngươi lại muốn đổi ý phải không? Cho dù đổi ý cũng đã muộn rồi, sư phó ta muốn gặp ngươi” Niệm Băng nói: “ Ta biết sư phó của nàng đang ở trong Băng Nguyệt Thành này, ta thật sự không phải là đối thủ của bà ta, sợ rằng cả Ngưỡng Quang đại lục cũng tìm không ra vài người có thể chống lại bà ấy, nhưng nàng cũng không nên quên, ta có thể thi triển năng lực không gian ma pháp, đánh không lại chẳng lẽ ta sẽ không biết chạy sao? Dĩ nhiên với tu vị của ta hiện nay, nếu sư phó nàng tìm tới tatrước, việc thi triển mấy cái ma pháp di dời không gian để chạy trốn kia ta hoàn toàn có thể dễ dàng làm được. Chỉ cần takhông đem Thần Lộ đao ra dùng, cho dù sư phó nàng tinh thần lực cường đại đi nữa cũng đừng hòng cảm giác được vị trí của ta” “ Ngươi…” Nhìn thấy vẽ mặt mỉm cười tựa như rất mĩa mai của NiệmBăng ở trước mặt mình, Băng Vân không khỏi tức giận đến nổi thân thể phát run. Trông bộ dạng phẫn nộ không cách nào kiềm chế của BăngVân, trong lòng Niệm Băng dâng lên một tia khoái ý, mỉm cười nói: “ Băng Vân tiểu thư không nên tức giận, ta chỉ là nói đùa với nàng một chút thôi mà. Hay là như thế này vậy, trước tiên taBăng Hỏa Ma Trù muốn đi ra khỏi thành để thu hồi lại một vật , rồi sau đó sẽ quay lại đi gặp sư phó của nàng. Có được không đây???” Băng Vân có phần sửng sờ: “ Ngươi thật muốn gặp sư phó của ta sao?” Giọng nói của nàng rất lạnh lùng nhưng tựa như có vài phần mờ mịch. Niệm Băng bình tĩnh nói:“ Nàng luôn muốn bắt ta đi gặp, giờ chẵng lẽ lại không hy vọng ta đi nữa sao”“ Không, ta …. Ta không phải có ý đó. Nhưng mà, ngươi nếu ra khỏi thành, rồi lại không quay về nữa thì sao?” Niệm Băng bật cười:“ Nói như vậy, ta ở trong mắt Băng Vân tiểu thư đã biến thành một tên tiểu nhân rồi à? Hay là thế này, Băng Vân tiểu thư cùng ta đi thu vật đó về, nàng xem đó, sẽ không phải lo ta chạy đi mất nữa. Ta nghĩ, nàng cùng sư phó của mình nhất đinh có phương thức liên lạc bí mật trong một phạm vi nào đấy, lúc nào có thể mời bà ta đến bắt ta mà.” Băng Vân do dự một chút, mới nói: “Tốt , ta tiện thể sẽ đi cùng ngươi. Lúc nào thì đi đây?” Niệm Băng ngẩng đầu liếc mắt nhìn về bầu trời trong xanh: “Vậy bây giờ đi thì thế nào” Nói xong, cũng không cần đợi Băng Vân trả lời, trực tiếp niệmđộng chú ngữ, dùng Phong Tường Thuật bay lên trời. Băng Vânmau chóng thúc dục một đạo Bạo Phong Tuyết đuổi theo Niệm Băng. Hai người một trước một sau, rất nhanh rời khỏi Băng Tuyết thành.Băng Hỏa Ma Trù Băng Vân đi đằng sau Niệm Băng, nhìn thân thể được thanh phong vây quanh rất ung dung tự tại, nhịn không được hỏi: “Người một chút cũng không lo lắng gì sao? Sư phó sẽ không tha cho ngươi đâu” Niệm Băng quay đầu lại cười, nói : “Nếu bà ta đã không cách nào tha cho ta được, thì ta lo lắng liệu có cái tích sự gì đây”Nhìn ánh mắt thâm thúy của Niệm Băng, Băng Vân trong lòngkhông khỏi có chút bất an, nhưng nàng quả thật có biện phápdễ dàng tự mình liên lạc với sư phó, cho nên cũng không có để ý gì lắm. Niệm Băng tựa hồ như một cái vực sâu không thấy đáy, khiến người ta không thể nhìn thấu. Hắn trên người sao lại có lắm bí mật đến vậy, rút cuộc thì hắn thuộc về cái dạng người gì đây? Niệm Băng vẫn duy trì tốc độ vững vàng phi hành về phía trước. Băng Nguyệt đế quốc nhiều núi non, rất nhanh họ đã tiến vào phạm vi một mảnh núi, Niệm Băng khống chế mapháp lực chậm rãi đáp xuống, bởi vì mùa đông sắp đến, gió núi lẫm liệt mang đến nồng đậm hơi lạnh. Bất quá hai người đều tu luyện băng hệ ma pháp, một chút rét mướt này căn bản không đủ để cấu thành sự uy hiếp. Băng Vân đi theo Niệm Băng tiến vào một ngọn núi cao, sườn núi thẳng đứng,sự hoài nghi trong lòng nàng cũng tăng lênnhiều. Lấy vật gì mà phải vào tận vùng núi hoang sơ như vậy?Ngay khi nàng đang nghi hoặc thì Niệm Băng tay phải vung lên bảy sắc quang mang lóng lánh, trong đó thanh quang đạithịnh, bằng vào lực lượng của gió đẩy cả một tảng đá thật lớn ở sườn núi sang một bên, lộ ra bên trong là một cái miệng hang đen ngòm, hắn cũng không có bắt chuyện cùng Băng Vân, cẩn thận hướng vào trong động bước đi Băng Vân kinh ngạc đi theo Niệm Băng hướng vào bên trong động. Vừa đi vào, nàng âm thầm chuẩn bị thật tốt tiên ...