Niệm Băng thản nhiên cười, nói : “ Nhu nhi tiểu thư, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, ngươi nợ ta một điều kiện là được, đi, chúng ta đi vào thôi “. Niệm Băng sau khi thay một thân ma pháp sư bào đã hoàn toàn khác trước kia, nhân viên phục vụ ở cửa Thanh Phong Trai căn bản là không nhận ra hắn,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hoả Ma Trù-Chương 24 Băng Hoả Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 24 : Cửu Thanh Thần Long Băng Vân ẨnNiệm Băng thản nhiên cười, nói : “ Nhu nhi tiểu thư, ngươi chỉ cần nhớ kỹ,ngươi nợ ta một điều kiện là được, đi, chúng ta đi vào thôi “.Niệm Băng sau khi thay một thân ma pháp sư bào đã hoàn toàn khác trướckia, nhân viên phục vụ ở cửa Thanh Phong Trai căn bản là không nhận rahắn, nhưng phục vụ viên này tự nhiên là nhận ra Long Linh và Lạc Nhu, cấtbước lên phía trước, cung kính nói : “ Nhị vị tiểu thư tới, các người tới tìmtiểu thư nhà chúng ta sao ? “.Long Linh ngây ra một lúc, ánh mắt hướng về phía Niệm Băng, Niệm Băngnói : “ Cũng gọi cả Tuyết Tĩnh tiểu thư đi, giải quyết thì giải quyết một lầncho gọn, cũng đỡ để nàng tiếp tục hiểu lầm ta “.Long Linh gật đầu, nói : “ Chúng ta vào đi thôi “. Ba người đi theo phục vụsinh vào đại sảnh Thanh Phong Trai, so với Đại Thành Hiên, đại sảnh này cóvẻ nhỏ hơn rất nhiều, nhưng bố trí lại rất đặc biệt, khắp nơi đều được trangtrí bởi mộc điêu, ngay cả bàn ghế cũng không ngoại lệ, tất cả đều được điêukhắc từ gỗ, cả đại sảnh phát ra hương thơm nhàn nhạt, âm nhạc nhẹ nhàngtừ sau một khối mạn bố truyền đến, tựa hồ là tiếng đàn, nhạc khúc vui nhộnnhẹ nhàng, tuyệt không hề có cảm giác ồn ào.Niệm Băng thầm khen trong lòng, hắn là lần đầu tiên tới đại sảnh này,Thanh Phong Trai có thể thành danh quả nhiên không phải may mắn, bố trínơi này mỗi một chi tiết đều đã trải qua tính toán kỹ lưỡng.Niệm Băng hướng về phía phục vụ sinh kia nói : “ Phiền ngươi đi mời TuyếtTĩnh tiểu thư ra. Chúng ta có việc tìm nàng “.Phục vụ sinh nghi hoặc nhìn Niệm Băng, hắn hiện tại mới phát giác, namnhân này nhìn qua có chút quen mắt, nhưng lại không nhớ ra là gặp ở nơinào. Hắn tự nhiên là đã gặp Niệm Băng rồi, bất quá, Niệm Băng lúc cònphách sài, bất luận ở trang phục hay là khí chất, sao có thể so sánh với hiệntại được ? Phục vụ sinh bối rối nhìn sang Long Linh nhị nữ, trí nữ Lạc Nhuhướng về phía hắn gật đầu, nói : “ Đi đi, nói với Tĩnh Tĩnh, ta cùng Linh nhiđều tới, bảo nàng ra mau mau một /chút “.Lạc Nhu thật sự có vẻ nóng lòng muốn biết cuối cùng là Niệm Băng muốn giởBăng Hỏa Ma Trùthủ đoạn gì, nhìn bộ dáng tự tin của Niệm Băng, trong lòng nàng đột nhiêncảm thấy chờ mong, ở Băng Tuyết thành, chuyện có thể khiến nàng kinhngạc dù sao cũng là quá ít, nàng giỏi bày mưu lập kế, tiếng tăm nghìn dặm,thế nhưng, từ khi Niệm Băng xuất hiện, nàng càng ngày càng kinh ngạc, cơhồ không có một khắc đình chỉ, bất luận là miếng bánh ngọt Băng Kích Lănghắn tặng cho nàng ở sinh nhật yến hội, hay là khi điều tra sự việc Ma Sát Sứ,đều khiến nàng tràn ngập tò mò về Niệm Băng, khi nàng tưởng rằng đã biếtrõ người này rồi, hắn lại đột nhiên nói cho nàng, nhận thức của nàng đều làsai lầm, lúc này tâm tình của nàng cực kỳ phức tạp, phi thường mong muốnbiết được đến tận cùng.Phục vụ sinh đi rồi, Niệm Băng kéo một cái ghế ngồi xuống, hướng về phíanhị nữ mời, mỉm cười nói : “ Sao ? Hai vị không ngồi một chút sao ? “.Long Linh mỉm cười nói : “ Chỉ là ngồi tạm mà thôi, ta đứng một chút cũngđược, ta trước kia từng nghe mụ mụ nói, nữ hài tử ngồi nhiều, sẽ ảnh hưởngtới dáng người “.Lạc Nhu đi tới bên cạnh Niệm Băng, cúi người, nói nhỏ bên tai hắn : “ TĩnhTĩnh sắp ra rồi, ngươi chắc chắn chứ ? “.Niệm Băng thản nhiên cười, nói : “ Đương nhiên chắc chắn, trí nữ tiểu thư, tanghe nói ngươi đã đính hôn, ngươi tới gần ta vậy, không sợ người khác hiểulầm sao ? “.Lạc Nhu ngẩn người, ánh mắt hướng về phía Long Linh, “ Ngươi nói với hắnsao ? Được a, Linh nhi, ngươi không phải ghen đấy chứ ? “.Long Linh vừa nghe lời này, nhất thời mặt đỏ bừng, “ Nhu nhi ngươi đừng nóilung tung, ta cùng Niệm Băng chỉ là bằng hữu mà thôi, sao lại ghen, ta chỉ lànói cho hắn sự thật mà thôi, tránh cho hắn làm chuyện gì quá phận “.Niệm Băng ha ha cười, nói : “Không, sẽ không, ta vốn là người luôn biếtchính mình, Linh nhi sao lại hiểu lầm như thế chứ ? “.Long Linh trợn mắt nhìn hắn, nói : “ Hiểu lầm ? Sợ là chẳng phải đâu, ta nhớrõ ngày đó ai đó tặng người ta một món lễ vật sinh nhật, lại không chochúng ta được ăn nữa chứ “. Bộ dáng của nàng giống hệt như hờn dỗi namhữu của mình, đôi mắt đẹp sóng sánh, khiến cho đám phục vụ viên đứngxem trở nên ngây ngốc.Niệm Băng thầm nghĩ trong lòng, nhìn bộ dáng, Long Linh quả thực có rấtnhiều hảo cảm với mình ! Sợ rằng mình chẳng thể ở lâu tại Băng Tuyết thànhnày rồi. Lạc Nhu bật cười, nói : “ Còn nói không phải ghen, ngươi xem bộdáng của ngươi đi “.Long Linh thẹn thùng, vừa muốn phản bác, liền nghe một thanh âm trongtrẻo truyền đến, “ Linh nhi, Nhu nhi, các ngươi đều tới, ta đang buồn chánkhông biết làm gì đây, thật tốt quá, nếu các ngươi đã tới, để ta nhờ Minhthúc thúc làm cho chúng ta chút gì ăn, chỉ cần ta tìm người, người nhất địnhsẽ đồng ý “.Hồng sắc thân ảnh cũng xuất hiện cùng với thanh âm, Niệm Băng đột nhiên ...