Thông tin tài liệu:
Nụ cười trên khuôn mặt Long Trí chợt biến mất, nghiêm mặt nói: “Ta hy vọng nếu như có một ngày ta chết đi, ngươi có thể thay ta tiếp lấy vị trí của ta hiện tại, đồng thời chiếu cố cho Linh nhi. Ngươi có thể đáp ứng không?” Niệm Băng cười khổ: “Cái này tựa như là hai điều kiện thì phải.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hoả Ma Trù-Chương 31b Băng Hoả Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 31 : Đệ nhị vị sư phó(B)Nụ cười trên khuôn mặt Long Trí chợt biến mất, nghiêm mặt nói: “Tahy vọng nếu như có một ngày ta chết đi, ngươi có thể thay ta tiếp lấyvị trí của ta hiện tại, đồng thời chiếu cố cho Linh nhi. Ngươi có thể đápứng không?”Niệm Băng cười khổ:“Cái này tựa như là hai điều kiện thì phải. Chiếu cố? Ta hy vọng hiểurõ hai chữ này.”Long Trí than nhẹ:“Ta là một người cha, ta chỉ hy vọng nữ nhi của mình có thể vui vẻ.Chỉ cần ngươi có thể làm cho Linh nhi vui vẻ, thì dù chiếu cố như thếnào ta cũng không quan tâm. Cái này gọi là ước định không có thờigian. Chí ít khi ta còn sống thì ta vẫn còn có năng lực lo lắng cho nữnhi của ta.”Niệm Băng thầm thở phào gật đầu nói:“Ta hứa trong khả năng của mình sẽ chiếu cố thật tốt đến nàng. Nếunhư có môt ngày ngài chết đi, chỉ cần gọi ta trở về.”Ngữ khí của hắn mặc dù rất bình thản nhưng lời nói chứa đấy sự khẳngđịnh. Tứ khi sinh ra tới giờ, đây là lần đầu tiên Niệm Băng hứa với mộtngười.Long Trí cười nói:“Nam nhân hứa cũng không cần phải nói nhiều vậy đâu. Còn điều kiệnkia thì sao?”Niệm Băng nhíu mày nói:“Ta biết ngài luôn hy vọng ma pháp sư công hội của Băng Nguyệt đếquốc có thể phát dương quang đại. Nhưng đồng thời ngài cũng nênBăng Hỏa Ma Trùbiết công hội bây giờ chỉ là một bù nhìn thôi.”Long Trí cất tiếng cười lớn:“Đương nhiên chỉ là một bù nhìn. Nếu không thì việc gì ta phải đưa rađiều kiện như vậy? Ta là một hội trưởng nhưng đó chỉ là một danh tựgọi cho dễ nghe mà thôi. Lực lượng ma pháp chân chính có trong taychỉ là chỉ huy một nhóm vài chục người nho nhỏ, so với hàng trăm đạima pháp sư thì ma pháp công hội ta chẳng là cái gì. Nhưng ta tin nếusau này do ngươi kế thừa thì nhất định tình huống sẽ thay đổi. Đươngnhiên, cả đời ta sẽ nỗ lực dọn đường cho ngươi. Điều kiện này, chính làđiều kiện quan trọng nhất.”Niệm Băng hít một hơi thật sâu, hắn cảm thấy trách nhiệm trên vainhư nặng hơn rất nhiều.“Nếu đã không còn đường lựa chọn thì ta chỉ có thể đáp ứng. Bất quátrong vòng tám năm ta sẽ không thể thực hiện lời hứa này. Ta cầnphải hoàn thành di nguyện của sư phụ. Sau tám năm nhất định ta sẽquay lại đây. Đó cũng chính là lúc ta bắt đầu tranh đấu cùng BăngThần Tháp.”Long Trí lập tức trở nên hưng phấn:“Tốt, chúng ta một lời đã định. Ngươi quỳ xuống.”Niệm Băng lui về sau một bước, hai chân quỳ xuống cung kình nói:“Đệ tử xin ra mắt sư phụ.”Nói xong cung kính cúi đầu lạy Long Trí ba cái.Long Trí bình thản nhận lễ rồi đỡ Niệm Băng đứng dậy.“Niệm Băng, ngươi có biết rằng có thể bái một ma đạo sư làm sư phụchính là mơ tưởng của hầu hết các đai ma pháp sư không. Nhưng nhìnbộ dạng của ngươi hình như có vẻ không vui lắm.”Niệm Băng cười nói:“Ngài nghĩ ta có thể cao hứng sao? Dù sao chúng ta kết hợp cũng vì lợiích thôi.”Long Trí thản nhiên nói:“Điểm này ta thừa nhận. Bất quá nếu ngươi đã là đệ tử của ta, đã hứavới ta thì ta cũng sẽ không e dè gì nữa, sẽ đối xử ngươi giống như đốixử với Linh nhi. Ban đầu bao nhiêu hy vọng ta đều đặt trên người Linhnhi. Nhưng dù sao thì nó vẫn là một nữ nhi, ta ít nhiều gì cũng có lolắng. Hiện tại đã có ngươi thì quá tốt rồi.”Niệm Băng nói:Băng Hỏa Ma Trù“Thân là nam nhi, lời đã nói ra giống như bát nước đã đổ, lời hứa củata nhất định ta sẽ hoàn thành. Chỉ là ta không dám khẳng định cônghội sau này trong tay ta sẽ phát dương quang đại, nhưng ít nhất cũngsẽ không xấu đi.”Long Trí cười nhẹ:“Sư đồ truyền đạo thụ nghệ. Xem ra bây giờ ta phải thực hiện chứctrách của mình. Bắt đầu từ hôm nay cho tới khi ngươi trước khi rời khỏiBăng Tuyết thành, đây chính là nơi học tập của ngươi.”Niệm Băng như có chút kinh ngạc:“Người hình như không muốn giữ ta lại.”Long Trí gật gât đầu nói:“Đúng là như vậy, ngươi không thể nào lưu ở đây. Ngươi có biết vừarồi có ai tới đây không?”Niệm Băng ngẩn người nói: “Ai?”Long Trí hít sâu một hời trả lời:“Là Liêu Phong. Hôm qua danh tiếng của ngươi quả quá lớn. LiêuPhong mặc dù rất kiêu ngạo nhưng hắn cũng là người chính nghĩa, đốivới những chuyện mờ ám hắn luôn coi thường. Hắn nói với ta là KimHạo của Đại Thành hiên chuẩn bị ra tay đối phó ngươi. Một đằng làđiều tra xem ngươi có phải là ngươi mà Băng Tuyết Nữ Tthần tế tựđang tìm hay không. Một mặt thì chính là đưa ngươi vào làm trù sưtrong hoàng thất. Trong hai việc này, bất kỳ cái nào thành công thìcũng đều đối với ngươi bất lợi. Vì vậy ngươi cần phải rời khỏi Băngtuyết thành, hơn nữa còn phải bí mật ly khai.”Niệm Băng trong lòng kinh hãi nhưng nháy mắt sau đã bình tĩnh trởlại:“Ta nghĩ ta làm việc không hề lưu lại dấu vết, bọn họ muốn điều tra tacó phải người mà Băng Tuyết Nữ Thần tế tự tìm hay không không phảidễ. Còn việc muốn ta vào hoàng cung thì đúng là rất phiền toái. Bấtquá từ đây muốn tới Băng Nguyệt Thành đường đi cũng không ngắn.Cho dù dùng khoái mã toàn lực chạy thì muốn quay về cũng phải ...